Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 463: Tiểu Tuấn đến thăm
Cập nhật lúc: 2025-08-26 11:31:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
mặc kệ Quý Mẫu Đan gì, Tô Đan Hồng vẫn lặng lẽ im. Nơi tụ tập đánh bạc như , cô thật sự chẳng chút thiện cảm nào, càng đặt chân tới đó. Ở nhà đan thêm hai đôi vớ cho Kiến Quân nhà cô còn ý nghĩa hơn nhiều so với việc đến chỗ ồn ào .
Mẹ Quý, Đan Liên và Phùng Phương Phương bàn bạc thế nào mà bắt tay mở một sòng bạc nhỏ. Chủ yếu là thu hút các bà, các chị trong thôn đến chơi. Đàn ông thì chẳng ai thèm tham gia, vì ư? Vì tiền cược quá bèo bọt.
Chuyện thể giới hạn tiền đánh bạc thì quả là từng thấy bao giờ.
Ở những sòng bạc , những con bạc ngày thường quen với cảnh vay mượn, hễ thấy tiền là mắt sáng rực, chẳng còn coi đồng tiền gì.
Tóm , tiền cược hề nhỏ.
Những chuyện đều do Tô Đan Hồng kể từ Dương Đại Nha. Dương Đại Nha ghé qua thử vận một chút, thắng hai đồng chơi nữa, tâm ý lo cho con trai. Quanh năm suốt tháng, cô cũng chỉ rảnh rỗi mấy ngày mà thôi.
Cô dẫn con trai đến nhà Tô Đan Hồng chơi, Tô Đan Hồng đón tiếp hai con họ niềm nở. Vương Hồng Hoa, Lý Ngọc Thúy và những khác cũng thường xuyên đến, cả Quý Ngọc Lan – vợ Hứa Hà San, nhà ở thôn bên cạnh, cũng ghé qua đây chơi.
Năm nay, cả gia đình Tôn Đại Sơn và chị Hà cả đều về quê. Ngay cả bố Tôn cũng đón sang bên đó từ sớm. Thực , quê nhà bên chẳng gì đáng để lưu luyến mà về, dù vẫn còn một vài thích, nhưng về cơ bản cũng chẳng qua gì với mấy.
Cả gia đình họ giờ đây định cư ở Thành phố Đại Học, nơi cuộc sống lúc nào cũng náo nhiệt, sôi động.
Thật , chỉ hai vợ chồng Tôn Đại Sơn và chị Hà cả, một khác trong thôn ngoài lập nghiệp cũng trở về. Đương nhiên, là họ bén rễ ở nơi đất khách mà quên quê hương, chủ yếu là cảm thấy việc hai nơi thật cần thiết, thế là dứt khoát về nữa.
Riêng hai bà cháu Quý Phong và bà của thì khác, họ trực tiếp chuyển hộ khẩu sang huyện thành, xem như chính thức an cư lạc nghiệp ở đó, còn ý định trở về quê cũ nữa.
Hiện giờ, hai bà cháu sống định và thoải mái. Họ còn mua một căn nhà nhỏ cạnh cửa hàng của Quý Kiến Quân. Căn nhà đó quả thực khá nhỏ, chỉ sáu bảy mươi mét vuông và trông cũng khá cũ kỹ, xuống cấp.
Cũng chính vì nên giá cả khá chăng, nhưng mặc dù thế, hai bà cháu vẫn vui vẻ và hài lòng.
Họ vốn cực kỳ tiết kiệm, nhưng giờ đây, tất cả những gì họ bỏ đều xứng đáng. Nhờ sự tằn tiện đó mà giờ đây họ mới một tổ ấm riêng.
Quý Kiến Quân từng đích xem nhà, còn giúp chứng cho việc mua bán. Bởi vì bà Quý Phong lo lắng lừa gạt nên mới gọi Quý Kiến Quân qua.
Mọi thứ diễn suôn sẻ, ngôi nhà sổ đỏ, chính thức thuộc về Quý Phong và bà của .
Tuy cũ kỹ một chút nhưng vẫn thể ở . Quý Kiến Quân gọi thợ đến giúp sửa sang , vì thực chỉ là bên ngoài trông cũ kỹ, chứ bên trong vẫn còn khá và ở ngay.
Quý Kiến Quân dặn Quý Phong cứ tiếp tục cố gắng, tích cóp đủ tiền thì thể phá dỡ căn nhà cũ , xây nhà mới khang trang hơn. Lời của Quý Kiến Quân chỉ trúng những mong ước cháy bỏng của Quý Phong, mà bà của cũng chung suy nghĩ .
Nếu như lúc mới chuyển đến, bà nhất định dám mơ tưởng đến điều đó. giờ đây, bà đưa cháu trai đến huyện thành, ngay cả nhà cửa cũng , thì tại nghĩ đến việc một căn nhà cao cửa rộng hơn?
Hơn nữa, bây giờ Quý Phong đến tuổi lập gia đình. Quý Kiến Quân hình như đang thích một cô gái nhà lành, cũng .
Có điều đây là chuyện riêng của Quý Phong, Quý Kiến Quân cũng can thiệp nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-463-tieu-tuan-den-tham.html.]
bây giờ, cửa hàng do Quý Phong quản lý đang ăn nên , vô cùng định. Cậu ngày càng tháo vát, tốc độ gà cá cực kỳ nhanh gọn. Cậu chỉ bán cá mà còn nhập gà về bán. Còn về thịt lợn thì hàng để bán. Cũng chẳng trách , lợn nuôi núi của Quý Kiến Quân bán ở Thành phố Đại Học chạy, đa phần đều chở qua bên đó, chẳng còn đến lượt Quý Phong ở đây.
Dù thịt lợn đến lượt, nhưng giá cá và gà thì giá.
Bên cạnh đó, trứng gà, các loại ngũ cốc, lương thực khác cũng đều bán ở đây, khiến việc buôn bán cực kỳ phát đạt.
Quý Kiến Quân giờ đây tính cho hai bà cháu họ hai suất lương riêng. Lúc là tính chung, nhưng hiện giờ thì mỗi một phần.
Phần lợi nhuận của cửa hàng Quý Kiến Quân cũng thể thiếu công sức đóng góp của hai bà cháu.
"Chú Kiến Quân!" Tiêu Tuấn đạp xe tới, tay mang theo quà. Nhiều năm trôi qua, Tiêu Tuấn trưởng thành, trở thành một thiếu niên cao lớn. Giờ là học sinh cấp ba, ngoại hình cao ráo, thừa hưởng gen từ bố, còn điển trai.
Ngay cả Tô Đan Hồng thấy cũng khen, ngoại hình đúng là như cái tên gọi của bé.
Cậu bé cũng các bạn nữ yêu thích. Nghe ở trường một cô gái thích bé, đến cả bố của cô bé cũng , suýt chút nữa thì ầm ĩ cả trường học. "Đến ." Quý Kiến Quân đúng lúc ở ngoài cửa, thấy bé liền vui vẻ mặt.
"He he, cả năm mới ghé hai ba , chẳng cháu nên đến ?" Tiêu Tuấn , xuống xe đạp liền lấy gói quà ở giỏ xe xuống. "Đây là đậu hũ khô, là thím cháu dặn mang qua đây. Còn đây là sữa đậu nành, là thím cháu tự đó ạ, cháu thấy hương vị cực kỳ thơm ngon." Thím mà bé nhắc tới chính là Trân Song Song, chẳng qua bé tiện gọi là , cho nên mới gọi là thím. Người lớn cũng đều ngầm đồng ý. Thật , gọi như cũng , cần vướng bận chuyện danh phận.
Hơn nữa, gia đình họ Tiêu hiện tại cũng hòa thuận, bởi vì vài năm Trân Song Song sinh cho Tiêu Đại Quân một cô con gái, mang họ Trân của bên ngoại. Điều khiến nhà họ Trần cực kỳ vui vẻ, và cả nhà họ Tiêu cũng đỗi hài lòng. Cháu trai Tiêu Tuấn, giờ thêm cháu gái, đây chẳng là cả nếp cả tẻ ?
Người cha như Tiêu Đại Quân càng mừng rỡ khôn nguôi. "Được thôi." Quý Kiến Quân mỉm , thuận tay nhận lấy vật gì đó.
"Đây là ai?" Tường Tường đang định ngoài, thằng bé cũng cực kỳ hứng thú với khu trò chơi cá cược trong thôn. Với mấy đồng bạc lẻ trong tay, thằng bé dự định qua chơi mấy ván.
Có điều, khỏi cửa thấy Tiêu Tuấn. Thực thằng bé từng gặp Tiêu Tuấn , nhưng trẻ con quên, một tháng gặp thì còn nhớ mang máng, chứ mấy tháng trời gặp, thằng bé quên tiệt là ai. "Anh là Tiêu Tuấn, trai của em đây mà. Lần giới thiệu , em quên ?" Tiêu Tuấn hỏi.
"Anh cứ chuyện với cha em , em chơi đây." Tường Tường đáp.
"Con ?" Quý Kiến Quân hỏi thằng bé.
"Con mua một ít pháo về chơi ạ." Thằng bé Tường Tường lém lỉnh liếc mắt qua đáp.
Quý Kiến Quân quản nữa, thằng nhóc liền chạy như chớp. Tiêu Tuấn theo Quý Kiến Quân nhà. Vừa Tô Đan Hồng cũng đang , cô định ghé nhà chị Hứa chơi một lát, đó sẽ qua nhà Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy thêm một lúc.
"Dì cháu nhà ạ?" Tiêu Tuấn hỏi.
"Dì ngoài ." Quý Kiến Quân . "Thành tích học tập năm nay thế nào ?"
"Cũng khá , lọt top một trăm khối." Tiêu Tuấn nhếch mép , rõ ràng đây là thành tích " tệ" mà là " ".