Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 46: Nắm Giữ Kỹ Thuật, Tự Quyết Làm Chủ

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:12:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ừm, ." Quý Kiến Quân gật đầu, đánh giá bức tường mà bọn họ xây xong, : "Tường xây lên vẫn còn sót ít gạch đá."

"Cũng hao tổn ít vật liệu, điều những khối gạch vỡ đều thể dùng, gộp vẫn tạm ." Cha Quý liếc mắt , thấy chuyện gì lớn, lúc mới .

Còn Hứa Ái Đang và Quý Hồng Quân cũng chẳng còn gì để thắc mắc về việc Quý Kiến Quân xuất ngũ. Hơn nữa, tình hình vườn trái cây hiện tại thế nào, bọn họ cũng đều thấy cả . Đây rõ ràng là sẽ phất lên như diều gặp gió! Kiến Quân trở về quả là đúng lúc, bằng một vườn cây ăn trái rộng lớn như , chỉ dựa Tô Đan Hồng cùng cha Quý, Quý thì chắc chắn thể nào trông coi xuể.

Đối với việc xây tường, Quý Kiến Quân đúng là nóng lòng thử, điều cha Quý ngăn : "Con đừng , chờ vết thương con lành hẳn hẵng , khi đó cha cũng chẳng cản con ."

Bởi vì thương khi nhiệm vụ nên mới xuất ngũ, cũng đều . Bởi , ai nấy đều với Quý Kiến Quân hãy để vết thương khỏi hãy .

Vết thương n.g.ự.c của Quý Kiến Quân còn đáng ngại nữa, còn vết thương đùi thực sự cần tiếp tục tĩnh dưỡng, vì cũng cố chấp gì.

Trò chuyện dăm ba câu với một lát, Quý Kiến Quân xuống núi về.

Về đến nhà, lập tức kể chuyện vườn cây ăn trái một lượt: "Chúng còn nhiều nơi trồng cây như , vợ , em xem nên trồng thêm cây gì cho hợp lý đây?"

"Anh xem mà thôi, điều em thích ăn quả đào, hãy trồng thêm nhiều một chút." Tô Đan Hồng .

"Được, thăm một lượt, vườn cây của chúng còn cây đào." Quý Kiến Quân .

"Vậy thì tiếp tục trồng thêm ít đào nữa, đúng , trồng thêm ít cây dâu, em cũng thích ăn." Tô Đan Hồng suy nghĩ một lát, .

"Hiện tại thời gian chút trái mùa, là đợi đến đầu xuân sang năm hẵng trồng?" Quý Kiến Quân hỏi.

"Không , cứ việc trồng là . Hỏi ông chủ Tần xem cây giống , bảo ông cử chở tới đây." Tô Đan Hồng .

Có linh tuyền trong tay, cô một chút cũng lo trồng cây giống.

"Đan Hồng, chúng cần vội chứ? Vết thương ở chân còn khỏi, nếu giờ trồng ngay, thì thuê lên núi tưới nước." Quý Kiến Quân .

Tô Đan Hồng , chút bực bội : "Em thật sự định để gánh nước tưới cho cây giống . Một ngày gánh bao nhiêu nước chứ? Một bận cả một ngày thì việc khác?"

Mấu chốt nhất chính là, cô cam lòng để Quý Kiến Quân việc ? Một chút tiền công là thể giải quyết , thì chẳng cần tự gì.

"Đan Hồng." Quý Kiến Quân thể hiểu ý tứ của vợ chứ? Đây là cô nỡ để loại việc .

Tô Đan Hồng thấy vẻ mặt của chồng thì : "Cái chuyện gánh nước mấy việc nặng nhọc khác, cứ chờ chân khỏi hẳn . Hơn nữa, việc cắt tỉa cành lá, chăm sóc cây cối... những việc đó cũng đều cần . Em thì xuể, cũng chẳng leo trèo . Anh hơn hết là nên ngoài tìm mà học hỏi thêm. Những việc mới là việc trọng yếu, quyết định xem vườn cây của chúng thể phát triển khỏe mạnh . Em nghĩ Kiến Quân nên học hỏi những việc ."

Cô cảm thấy nên tổn thương lòng tự trọng của đàn ông, vì nên chỉ thể khéo léo gợi ý.

Quý Kiến Quân lời vợ cho sững sờ, đúng là quên mất việc .

là, so với những việc gánh nước, với vai trò chủ vườn cây, quả thực nên trau dồi những kiến thức hữu ích hơn.

"Những việc thuê , suốt cả năm trời thì tốn bao nhiêu tiền chứ? Hơn nữa cũng năm nào cũng thuê. Chờ cây giống bén rễ, về cơ bản là cần tưới nước thường xuyên nữa, chẳng tốn là bao. Chúng dùng thời gian để học hỏi cách quản lý vườn cây, đây mới là điều quan trọng nhất, Kiến Quân, thấy đúng ?" Tô Đan Hồng hỏi .

"Em gì đây chứ, chỉ bảo đợi về định liệu." Tô Đan Hồng mỉm . Quý Kiến Quân gật đầu: "Ừm, chuyện cứ giao cho lo. Mảnh đất đó sang tên ở ủy ban thị trấn , cả và hai cũng chẳng thể nhúng tay nữa ." Anh còn lạ gì mấy tâm tư của họ cơ chứ?

Rõ ràng là thấy vườn cây ăn quả đang dần khởi sắc thì hùn hạp, nhưng em thiết dứt khoát , giờ thể dây dưa mãi . Hơn nữa, cũng chẳng ăn chung với nhà, ai nấy tự lập hơn, nếu về mâu thuẫn thì mất tình nghĩa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-46-nam-giu-ky-thuat-tu-quyet-lam-chu.html.]

Thấy thái độ của dứt khoát như , Tô Đan Hồng cũng an tâm phần nào.

Quý Kiến Quân nhanh chóng rửa chân xong. Tô Đan Hồng múc nước thảo dược ấm nóng sân cho ngâm.

lúc , Quý Kiến Quốc và Quý Kiến Nghiệp bước tới. Tô Đan Hồng niềm nở chào hỏi, rót mời họ về phòng. Cô thế nào hôm nay họ cũng tới, bởi Kiến Quân ngoài, họ thấy khỏe mạnh thì chắc chắn sẽ tìm đến ngay.

Chính vì cô mới vội vàng chuyện dứt khoát với Quý Kiến Quân .

Quý Kiến Quân bảo Đại Hắc trong, mời hai . Thấy đang ngâm chân bằng thuốc, Quý Kiến Quốc và Quý Kiến Nghiệp cũng chẳng để ý đến mấy chuyện lặt vặt .

Sau hồi hàn huyên, hai trực tiếp bàn thẳng chuyện chính.

"Kiến Quân , chú xem, mảnh đất phía núi rộng lớn như , đến lúc đó nếu trồng đầy cây ăn quả thì thu nhập chắc chắn chẳng nhỏ. Chỉ dựa một chú, e là xuể. Chú xem, chú em. Thằng út đang ở thành phố Giang Thủy thì nhắc tới, nhưng cả với hai chú đây đều ở trong thôn, đều thể giúp chú một tay." Quý Kiến Quốc .

"Em , mặc dù Đan Hồng kiên quyết đòi trả lương, chuyện quả là khách sáo, nhưng như cũng . Anh em tính toán rõ ràng, thuê khác là thuê, dù cũng thể dùng nhà mà trả lấy một xu nào." Quý Kiến Quân điềm đạm đáp. "Không , chú Ba ơi, ý của với cả thế. Chính là vườn cây ăn quả hiện tại lớn như , cho dù chú về , e là cũng quán xuyến nổi. Hơn nữa, chú cũng kinh nghiệm gì. Trong khi đó với cả chú đều đồng áng bao nhiêu năm nay , bọn kinh nghiệm!" Quý Kiến Nghiệp vội vàng giải thích.

" đó, Kiến Quân. Chuyện ồn ào hồi Tết đúng là khó coi, nhưng cha cũng thật quá đáng. Đều là con của họ, dựa đưa tiền cho thằng út? Năm trăm đồng đó cũng ít ỏi gì!" Quý Kiến Quốc , giọng đầy bất bình. Chẳng trách vợ bọn họ đều vui mà ầm ĩ lên, ngay cả trong lòng họ cũng chẳng dễ chịu chút nào!

Đều là con mà, dựa đưa tiền cho thằng út, còn họ thì chẳng gì? Thằng út mỗi năm về một hai , thì hiếu kính cha cái gì? Chẳng là bọn họ nuôi dưỡng ? Không đưa tiền cho họ, đưa cho thằng út? Nói cũng thể nào phục !

Đối với chuyện Quý Kiến Quân cũng gì nhiều, dù đây cũng là bản tính đời thường của lòng . Thực khi cha lấy hết của nả trong nhà cho thằng út mua nhà, trong lòng cũng chút thoải mái. trách cha , mà chỉ thầm trách thằng út trong lòng.

Từ nhỏ đến giờ, cha nhờ cậy bao nhiêu, còn vì nó mà hai ruột oán trách. "Chuyện qua năm mới , Đan Hồng cũng bỏ tiền giải quyết, cần thêm nhiều nữa. Cũng nhờ , bây giờ chúng mới vườn cây ăn quả . Dù vẫn thể thành công , nhưng em đặt một lượng lớn cây giống , thể ngày mai sẽ giao đến. Đó là bạn của em, am tường chuyện trồng trọt cây ăn quả. Đến lúc đó em sẽ học hỏi kinh nghiệm từ , cuối cùng cũng thể quán xuyến vườn cây ăn quả." Quý Kiến Quân mỉm . Quý Kiến Quốc và Quý Kiến Nghiệp lờ mờ nhận chuyện sẽ chẳng thành, dù cũng là em một nhà, hai quanh co giấu giếm nữa, trực tiếp thẳng vấn đề.

"Kiến Quân, bọn trả chú hai trăm đồng, chúng cùng quản lý vườn cây ăn quả ?" Quý Kiến Quốc .

Quý Kiến Nghiệp cũng Quý Kiến Quân, ánh mắt cũng ngụ ý như .

Quý Kiến Quân : "Nếu chú vẫn còn tại ngũ, chỉ dựa một Đan Hồng thì quản lý nổi một vườn cây ăn quả lớn như . Bây giờ chú xuất ngũ về nhà , chú ở đây thì tự chú quản lý là . Bạn của chú kế sách cả, đều là , sẽ chẳng để chú chịu thiệt thà. Anh cả và hai cứ việc yên tâm." Mặc dù trực diện trả lời họ, nhưng thái độ của Quý Kiến Quân rõ ràng, rằng thể hợp tác kinh doanh vườn cây ăn quả .

Anh chẳng hiểu mấy về chuyện quản lý vườn cây ăn quả, nhưng Đan Hồng rằng, nhân lúc vườn cây ăn quả mới bắt đầu dựng , hãy ngoài học hỏi thêm kinh nghiệm. Chỉ cần chịu khó, vả cũng ngốc, chẳng tin là học .

Quý Kiến Quốc và Quý Kiến Nghiệp thấy thì liền dậy rời .

Tô Đan Hồng , gọi họ , : "Anh cả, hai, hai đợi chút . Đây là bánh nướng em mới hôm nay, hai mang về , cho thằng Hầu và hai đứa nhỏ Hiểu Trân, Hiểu Ngọc nếm thử."

Mỗi một túi, trọng lượng bên trong cũng nhẹ, gần như tới bảy, tám cái bánh nướng. "Thôi thôi, cần ."

Hai vội vàng từ chối.

"Hai cứ cầm về , đều là cho các cháu ăn mà. Bảo các cháu rảnh thì ghé nhà em chơi." Tô Đan Hồng .

Lúc hai mới nhận lấy túi bánh, mang về nhà.

Dù trong lòng vẫn giận thằng ba chẳng coi trọng tình nghĩa em, nhưng vì cách ăn khéo léo từ chối giữ thể diện như của vợ thằng ba, cũng họ nguôi giận phần nào.

Bởi lẽ, những món đồ mà vợ của chú ba mua tặng các cháu nhà thường ngày đều là tấm lòng thật. Thằng Hầu cô thím tặng một đôi giày bata, còn hai đứa Hiểu Trân và Hiểu Ngọc mỗi đứa cô cho một chiếc cặp tóc điệu đà cùng một con búp bê nhỏ. Cả hai chị em đều yêu thích mặt.

Khách khí tiễn hai khỏi nhà, lúc Tô Đan Hồng mới xoay đóng cửa, liền bắt gặp ánh mắt đầy nguy hiểm của chồng .

Loading...