Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 457: Ý nghĩ của Vân Lệ Lệ

Cập nhật lúc: 2025-08-26 09:58:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tháng hơn 900 đồng thực còn là giá giảm, một tháng đó còn hơn một nghìn đồng, nhưng hơn 900 đồng trong mắt Quý Kiến Quân vẫn là đắt. Một tháng hơn 900, một năm chính là hơn mười nghìn đồng. Hơn mười nghìn đồng, thể mua một căn nhà nhỏ hoặc là cửa hàng , dùng để trả phí điện thoại ? Tô Đan Hồng thấy thực sự trang , thì cũng thôi . Cô vốn dĩ cũng là vì thể tiện lợi việc, nếu trang thì trang nữa.

Thật , Quý Kiến Quân lắp đặt điện thoại cố định còn một lý do khác, chính là vấn đề mượn điện thoại. Nếu trong nhà điện thoại thật, chắc chắn sẽ ít trong thôn tìm đến để gọi nhờ.

Thật mượn thì cũng , nhưng mỗi lúc như , gia đình sẽ chẳng còn yên tĩnh nữa.

Thế nên dứt khoát, Quý Kiến Quân định lắp đặt điện thoại. Thực , trong thôn cũng từng bàn tán về chuyện , nhưng Quý Kiến Quân thẳng thừng đáp rằng hiện tại dư dả tiền bạc, mấy đứa nhỏ trong nhà còn học. Năm qua năm khác, học phí càng ngày càng tăng, áp lực càng chồng chất.

Nuôi con bây giờ còn như kiểu "nuôi thả" ngày , khi mà đến miếng cơm ăn cũng khó kiếm.

Cứ chữ thư pháp của Quý Phúc thì , mỗi tháng tốn ít tiền bút mực và giấy. Những thứ đó rẻ. Ngày nào cũng luyện , luyện văn, một hai ngày thì , nhưng ngày nào cũng , thử hỏi tốn kém bao nhiêu tiền chứ?

Có vài cô gái trẻ tuổi còn hiểu chuyện, cứ nghĩ tốn kém chẳng bao nhiêu, chỉ những lớn tuổi từng trải mới thể thở dài cảm thán.

Không chủ gia đình, nào củi gạo đắt đỏ.

Tiền bạc, luôn vơi lúc nào , đôi khi còn chẳng rõ tiêu , để một dấu vết. Hơn nữa, ba đứa con trai, áp lực thực sự hề nhỏ. Bây giờ khu của họ đều thịnh hành việc con cái trưởng thành sẽ ở riêng, tự lập, nên chắc chắn nhà.

Thế nên, ba đứa con trai đồng nghĩa với việc ba căn nhà...

Vô vàn những khoản chi tiêu , nghĩ đến thôi khiến rợn tóc gáy, thế nên cũng chẳng trách Quý Kiến Quân ngay cả chiếc điện thoại cũng dám trang . Ai bảo trong nhà lắm con trai đến chứ?

Tết năm nay vô cùng sung túc, cuộc sống ngày càng hơn, dân làng cũng ngày một khá giả, ăn Tết đương nhiên cũng sẽ tươm tất hơn nhiều.

Tại thành phố Giang Thủy, gia đình Quý Kiến Văn ăn Tết cũng ấm cúng. Năm nay Quý Kiến Quân bên đó gửi bất cứ đồ gì sang đây, mà trực tiếp đưa Mẹ Quý 200 đồng.

Một trăm đồng là phí sinh hoạt, một trăm đồng còn xem như tiền lì xì, cũng là ý bà tự mua sắm những món thích.

200 đồng, thế cũng đủ . Mẹ Quý vô cùng hài lòng về chuyện . Năm nay Tết to, Kiến Quân bên đó thế mà chẳng gửi nổi một miếng thịt nào sang đây. cũng may bà còn con trai út, nếu trông cậy mấy đứa con phía , chắc bà c.h.ế.t đói ! Quý Kiến Văn năm nay khá nhẹ nhàng, đó tranh thủ cùng Vân Lệ Lệ ngoài việc, mua sắm vật tư cần thiết cho Tết. Như thịt, cá, trứng, cải trắng và củ cải, đều mua về ít.

Trước khi mua, Mẹ Quý còn với : "Sao mua về nhiều đồ vật như ? Đến lúc đó còn đồ ba con gửi tới nữa chứ."

Quý Kiến Văn liền đáp: “Anh ba bên đó gửi tiền đây , chính là để ăn gì thì tự mua, chắc chắn sẽ gửi đồ vật đến nữa .” Đây là lời thật lòng, hơn nữa ba cũng gửi tiền, nên lời bàn cãi thêm. Mẹ Quý vẫn tin, mà Quý Kiến Văn cũng chẳng thời gian để giải thích với bà, trực tiếp cùng Vân Lệ Lệ việc.

Họ bận rộn đến mức thật sự rảnh để nghĩ nhiều. Hơn nữa năm nay kinh doanh cũng thuận lợi, hai vợ chồng tiếp tục cố gắng, chắc chắn thể kiếm một khoản tiền nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-457-y-nghi-cua-van-le-le.html.]

Mẹ Quý nấu cơm cho bọn họ chờ đợi, đó bà phát hiện, đúng như lời con trai út , đứa con thứ ba "phản phúc" thật sự "phản" , ngay cả một túi gạo cũng chẳng thèm gửi cho bà!

Quý Kiến Văn cũng chẳng tâm trí nào để quan tâm đến suy nghĩ của . Bận rộn cho đến tận ngày 30 Tết hôm nay, và Vân Lệ Lệ mới đóng cửa hàng.

Đồng thời, đôi mắt hai vợ chồng họ cũng sáng bừng niềm vui, bởi vì tiền cuối cùng mà họ tích cóp , chỉ cần đem trả Tô Đan Hồng, là hai vợ chồng họ sẽ còn nợ nần ai bên ngoài nữa!

Trước đó một khoản vốn lớn đè nặng đến , hai vợ chồng đều thở . Bây giờ thì cuối cùng cũng thể trả hết, mà kỳ hạn 5 năm giao ước với Tô Đan Hồng vẫn còn khá nhiều ngày mới đến.

Điều cho Quý Kiến Văn vô cùng tự hào về thành quả . Anh nắm lấy tay Vân Lệ Lệ : "Mấy năm nay em vất vả , chúng sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều!"

Tiền lương của hơn một trăm đồng, cộng thêm tiền phúc lợi, thể đạt tới hơn một trăm đồng, gần chạm mốc 200 .

Mức lương đó là vô cùng tồi, bởi vì là một giáo viên thâm niên!

Các khoản thu nhập đều vô cùng định. Với mức thu nhập tại thành phố Giang Thủy, và gia đình vẫn thể sống thoải mái.

Bởi vì nhà riêng, cần thuê ngoài, thể tiết kiệm một khoản đáng kể. Còn về những mặt khác, mỗi tháng dù dư dả tiền, nhưng cuộc sống thể chẳng còn trở ngại gì lớn.

nhẹ nhàng thì ... Vân Lệ Lệ lên tiếng.

Quý Kiến Văn sửng sốt, : "Tiền nợ trả xong , thì bên ba cũng cho ít tiền sinh hoạt, về cơ bản, chúng chỉ cần phụ trách chăm sóc là đủ."

"Kiến Văn, em nghĩ như ..." Vân Lệ Lệ cảm thấy đến lúc thích hợp, liền những suy nghĩ ấp ủ trong lòng với Quý Kiến Văn.

mở một cửa hàng quần áo, cần kinh doanh nhỏ lẻ bên ngoài, mà tự mở một cửa hàng riêng. Sau đó mỗi ngày cứ như , đến cửa hàng mở cửa và trông coi là .

nguồn cung ứng cũng rõ ràng. Trong ngành , thực cũng thể coi như kinh nghiệm.

Vả , bây giờ Vân Lệ Lệ cũng việc gì , trong nhà Quý giúp đỡ, cô thể bắt tay .

"Yên Nhi hiện giờ còn nhỏ, chi phí cũng quá lớn, nhưng sang năm con bé học trung học cơ sở, còn trung học phổ thông, cả đại học. Tiền lương của thể đủ duy trì cuộc sống gia đình, nhưng nếu nuôi một đứa con ăn học đến nơi đến chốn thì còn thiếu khá nhiều. Em sẽ mở một cửa hàng là , kiếm chút tiền định tích cóp cho Yên Nhi đại học là thể!" Vân Lệ Lệ . Quý Kiến Văn nhíu mày đáp: "Thế thì còn cần ít tiền ."

"Bán hàng rong ban đầu thì là gì, em tự còn bày hàng nữa là. Chờ tích cóp đủ tiền , đến lúc đó sẽ thuê một cửa hàng tử tế. Cứ tiền , xem mặt bằng nào thích hợp để mở cửa hàng , chúng nhập đồ về bán là ." Vân Lệ Lệ .

coi như , Quý Vân Vân dù cả ngàn vạn điểm sai, nhưng câu của cô đúng.

Muốn kiếm tiền, tranh thủ nhanh chóng, đặc biệt là trong giai đoạn . Hơn nữa, Vân Lệ Lệ cũng cảm giác, , tiền chắc chắn sẽ dễ kiếm như bây giờ. Cô thừa dịp tích cóp chút tiền cho con gái đại học!

Loading...