Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 456: Vấn đề về điện thoại

Cập nhật lúc: 2025-08-26 09:58:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng, về nhanh lên, mới lò, tranh thủ còn nóng hổi!" Tường Tường , xoay chạy về nhà. "Cậu cũng về nhà ăn cơm !" Tê Tê xong, lập tức cùng em trai nó chạy về nhà. Để bạn của nó với vẻ mặt hâm mộ, tiếc là nhà nó thịt viên chiên để ăn. Khi Tê Tê về đến nhà, liền thấy họ Quý Tiểu Đông cũng đang ở đó: "Anh Tiểu Đông, tối nay thịt viên chiên ăn ?" Quý Tiểu Đông ở đây, nghĩa là tối nay sẽ ăn cơm ở nhà, nên cũng cần hỏi ăn cơm ở nhà .

"Có chứ, thím ba mới chiên xong đấy." Quý Tiểu Đông đáp. "Vậy thì tranh thủ ăn lúc còn nóng mới ngon!" Đôi mắt Tê Tê tỏa sáng .

"Gấp gáp gì chứ? Anh cả con mới mang một phần lên cho ông nội và . Chờ con xuống hẵng ăn." Tô Đan Hồng , dặn: "Phần thì con mang sang cho ông Dương và bà Dương bên cạnh nhé."

"Vâng ạ." Tê Tê trực tiếp đồng ý, đó bưng mâm sang nhà thím Dương cách vách.

Thím Dương và bác cả Dương cũng vui vẻ nhận lấy, quá khách sáo.

Bữa tối nhanh bắt đầu, mâm cơm tối nay cũng vô cùng phong phú, thịt viên chiên nóng hầm hập, thơm ngào ngạt trở thành món yêu thích nhất của mấy nhóc tỳ .

món ăn nhiều dễ nóng trong , cho nên Tô Đan Hồng cho ăn nhiều, mỗi chỉ ba viên.

Thật ba viên thịt chiên Tô Đan Hồng cũng ăn hết, vì quá nhiều dầu mỡ, nhưng mấy thằng nhóc trong nhà đều la hét rằng đủ ăn.

"Đã ba viên thì chỉ ba viên, nếu chê ít, thì ăn món khác ." Tô Đan Hồng chút nương tay .

"Mẹ lúc nào cũng , ăn ít thế chúng con lớn nổi!" Tê Tê bất mãn .

"Đâu cho con ăn món khác, đừng mè nheo nữa. Tiểu Đông ăn phần của cháu , chia cho mấy đứa nó." Tô Đan Hồng .

"Thím ba, cháu cho ." Quý Tiểu Đông gượng đáp.

Thấy thằng bé thành thật, Tô Đan Hồng lúc mới gật gật đầu, đó để cho bọn chúng ai ăn phần của nấy. Ăn xong , còn uống lạnh nữa. Trà lạnh pha đặc biệt để phòng ngừa nóng trong .

Chẳng cách nào khác, đồ ăn Tết thật sự quá ngon, dễ gây nóng trong, cho nên việc uống nhiều lạnh để hạ nhiệt vẫn là cần thiết. Quý Tiểu Đông ăn cơm tối ở nhà chú ba xong cũng lập tức trở về, cùng Nhân Nhân và mấy đứa nhỏ xem TV mãi cho đến hơn 8 giờ mới về.

Hiện giờ Quý Tiểu Đông chính là một trai trẻ, sang năm liền học lớp 11, học ở huyện lỵ bên .

"Xem chị dâu cả để Tiểu Đông tiếp tục học ?" Buổi tối khi ngủ, Tô Đan Hồng với Quý Kiến Quân.

Quý Kiến Quân do dự một chút, sắc mặt vợ , : "Tiểu Đông nếu là tiếp tục học, thì thế nào cũng sẽ trở thành sinh viên đại học chính quy."

Tô Đan Hồng thể hiểu ý định của đàn ông nhà ? Anh chỉ cần nhúc nhích một chút là cô đoán .

Chỉ là cô thật sự ngờ Phùng Phương Phương bây giờ trở nên điên rồ đến mức .

Theo lời chị , kinh tế gia đình hiện tại thể nuôi nổi một sinh viên đại học, nên định để Quý Tiểu Đông bỏ học.

Mặc dù những gì Phùng Phương Phương là sự khiêm tốn quá, bởi học phí cấp ba bây giờ quả thực hề nhỏ, cộng thêm sinh hoạt phí và các khoản chi khác, thì đối với tình hình kinh tế hiện tại của nhà chị , đó đúng là một áp lực hề nhỏ.

Tuy nhiên, áp lực nhỏ, nhưng nếu thực sự cố gắng thì chắc chắn vẫn thể xoay sở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-456-van-de-ve-dien-thoai.html.]

Bởi vì Phùng Phương Phương hiện đang việc trong một cửa hàng bách hóa, với mức lương hơn một trăm đồng mỗi tháng. Kể từ khi hợp tác với Quý Vân Vân thất bại, chị gần như vẫn ở đó cho đến bây giờ, thời gian cũng là ngắn. Chị giỏi tích cóp tiền, nên chắc chắn là tiền tiết kiệm. Trước đó, chị còn từng thề son sắt nuôi con trai đại học để mở mày mở mặt, mà bây giờ đổi ý. Điều cho thấy rõ ràng là chị nhà cô chi trả học phí và sinh hoạt phí.

"Anh bỏ tiền giúp Tiểu Đông ?" Tô Đan Hồng hỏi .

Quý Kiến Quân chút lúng túng trả lời thế nào. "Trả thì cũng , nếu trả tiền cho Tiểu Đông, thực khoản tiền đó, nhà vẫn lo liệu , nhưng em thích cách thức ." Tô Đan Hồng thẳng. "Anh chị dâu cả bên đó thật sự quá đáng." Quý Kiến Quân thở dài.

Làm thể hiểu Phùng Phương Phương đang toan tính điều gì, nhưng chuyện liên quan đến tương lai của Tiểu Đông, thể đem đánh cược ? Hơn nữa, nó còn dễ tổn thương con trẻ.

"Vậy nên, hãy với Tiểu Đông rằng tiền cho thằng bé mượn. Cứ mượn cho đến khi thằng bé nghiệp đại học, trong quá trình đó cho bao nhiêu tiền thì cứ ghi nhớ. Đợi khi thằng bé nghiệp thì bảo nó trả ." Tô Đan Hồng đưa giải pháp.

Cô đoán là Quý Tiểu Đông tối nay đến chuyện , nhưng vì còn nhỏ nên dám mở lời.

Còn việc Quý Tiểu Đông chú ba giúp trả tiền học phí miễn phí thì đó là chuyện thể nào. Tiểu Đông là do cô nuôi lớn, cũng cô giáo dục ít, thằng bé sẽ suy nghĩ đó .

"Vợ ..." Quý Kiến Quân trong lòng cảm động khôn xiết.

"Anh đừng dùng ánh mắt đó em. Em cho , là Tiểu Đông cần trả, chứ cho miễn phí." Tô Đan Hồng đẩy đầu , .

"Anh , . Vợ chỉ là miệng cứng nhưng lòng mềm. Anh một chút 'tấm lòng vàng' của vợ nào." Quý Kiến Quân trêu chọc.

"Đồ mặt dày!"

Sau đó, căn phòng chỉ còn tiếng thở gấp nũng nịu của cô. Còn đó thì... đó nữa. Tô Đan Hồng rõ Quý Kiến Quân chuyện với cháu trai Quý Tiểu Đông thế nào, nhưng đó cô thấy mặt thằng bé ánh lên vẻ vui sướng và nhẹ nhõm.

Quý Tiểu Đông lớn lên thực chút giống chú ba của thằng bé, cái mũi là giống nhất, đều cao thẳng và thanh tú. Đàn ông nhà họ Quý đều như .

Mấy em nhà Nhân Nhân cũng đều chiếc mũi tương tự, vô cùng tuấn tú, tất cả đều kế thừa ưu điểm từ bố Quý, nhưng còn hơn cơ sở đó.

Năm nay cả nhà Quý Kiến Văn mang theo Quý, vẫn ăn tết ở thành phố Giang Thủy bên . Gọi điện thoại về thăm hỏi một chút, cũng chuyện gì đặc biệt khác.

Tô Đan Hồng với Quý Kiến Quân: "Nhà chúng cần trang một chiếc điện thoại ?"

"Bây giờ một chiếc điện thoại tốn ít tiền, một tháng hơn chín trăm đồng." Quý Kiến Quân lắc đầu .

Thực nhà cũng cần dùng điện thoại, nhưng nghiêm túc mà , cũng bao nhiêu cuộc gọi. Một tháng gọi mười mấy cuộc điện thoại, trực tiếp nhà văn hóa thôn bên gọi là . tiện lợi lắm, nhưng nếu như một tháng thể tiết kiệm nhiều tiền đến thế thì cũng gì đáng bận tâm.

Em trai trưởng thôn một chiếc điện thoại, trông vô cùng oai vệ.

về cơ bản thì dùng bao nhiêu.

Thời gian đó, dường như dùng, ngưng sử dụng và nộp phí nữa .

"Ông chủ Quý còn lo nổi chút tiền ?" Tô Đan Hồng liếc mắt một cái. "Nhà lo nổi, nhưng hiện tại gì cần thiết cả. Nhiều tiền như , đủ mua sắm nhiều đồ vật ." Quý Kiến Quân .

Anh vợ trang điện thoại là vì , bởi vì cô về cơ bản cô dùng. Chỉ là theo Quý Kiến Quân thấy, điều quá lãng phí tiền bạc, bởi vì thực sự là cần thiết đến mức đó.

Loading...