Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 441: Không Ly Hôn Còn Phải Có Tên Trong Sổ Hộ Khẩu

Cập nhật lúc: 2025-08-26 09:58:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã chuyện bung bét đến mức , đương nhiên chẳng cần giữ thể diện sĩ diện gì nữa! Lời của chị khiến Mẹ Quý tức đến mức vững nữa. Cả đời sống ở quê cũng gặp ít loại đanh đá như . Mới đầu năm nay, bác gái Lý là chị dâu của bà cũng giống hệt như chị dâu cả Vân, mồm miệng ngừng tuôn những lời lẽ tục tĩu, khó .

Thế nhưng bà nào , ở cái đất Giang Thủy , dám ăn thô tục, bôi nhọ thanh danh khác như ?

" bảo cô im mồm mà cô vẫn chịu đúng ?" Vân Đại Hải thấy Mẹ Quý sắp gục ngã những lời lẽ cay nghiệt, chần chừ giáng một cái tát trời giáng mặt chị dâu cả Vân.

"Vân Đại Hải, dám đánh ? cảnh cáo , sẽ bao giờ ly hôn! Anh mà dám bỏ , thề sẽ kéo cả và con r Quý Vân Vân xuống địa ngục. Các cho yên, cũng sẽ khiến các sống bằng chết!" Chị dâu cả Vân rít lên từng chữ.

Thế nhưng, dáng vẻ như một con thú dữ dồn đường cùng của chị khiến cả Vân Đại Hải và Mẹ Quý cứng họng, thốt nên lời.

"Gia đình tuy m.á.u mặt quyền lực gì, nhưng đừng hòng mà ỷ thế bắt nạt . Mấy mơ cũng đừng nghĩ đến!" Chị dâu cả Vân gằn giọng, hàm nghiến chặt.

Cái vẻ điên cuồng, bất chấp tất cả của chị khiến Mẹ Quý hồn bay phách lạc.

Chẳng xưa câu "chó cùng rứt giậu" ? Nếu phụ nữ hóa điên, chẳng con gái bà cũng sẽ vạ lây đến mức thanh danh vĩnh viễn thể gột rửa ?

"Chị , chị đừng nóng nảy, Vân Đại Hải chắc chắn sẽ ly hôn chị , tuyệt đối mà!" Mẹ Quý vội vã trấn an.

"Lời mà cũng cần bà nhảy ? Bà cái quyền gì mà dám bênh vực cho Vân Đại Hải chứ?" Chị dâu cả Vân hất hàm, giọng đầy khinh miệt.

Mẹ Quý thấy chị hung hăng, đành rụt rè đáp: "... nào quyền gì, chỉ là khuyên chị một lời thôi mà."

"Ly hôn! Nhất định ly hôn! thà c.h.ế.t chứ thể chấp nhận nuôi con của thằng đàn ông khác!" Vân Đại Hải gầm lên, mặt đỏ tía tai.

Mặt chị dâu cả Vân tối sầm . Mẹ Quý lập tức can ngăn: "Đại Hải , vợ tuy lỡ lầm, nhưng ai trong đời mà chẳng lúc sai chứ. Cậu nên mở lòng mà nghĩ cho thấu đáo, hơn nữa, con bé Vân Vân nhà cũng mà chịu tiếng oan!"

Vân Đại Hải thể bỏ ngoài tai lời lẽ khác, nhưng câu cuối cùng của Mẹ Quý như một nhát d.a.o sắc lẹm đ.â.m thẳng tim .

Nếu con mụ vợ ầm lên, thứ cố gắng gây dựng bấy lâu đều sẽ đổ sông đổ bể! " thể ly hôn, nhưng cái thai cô nhất định phá bỏ!" Vân Đại Hải nghiến răng nghiến lợi, cố kìm nén sự tức giận đang sôi sục trong lồng ngực.

"Không phá! Tuyệt đối phá! Đây là con , dựa cái gì mà bỏ nó? Mà Vân Đại Hải , đừng mà mơ tưởng hão huyền. Bây giờ các lời , chứ lời các . Các mà dám trái ý , thì đừng hòng một ngày yên !" Chị dâu cả Vân nhếch mép mỉa.

"Con lời chị , đừng mà gây thêm họa nữa!" Mẹ Quý cuống quýt giục Vân Đại Hải.

Vân Đại Hải tức đến tím mặt. Nếu phá thai, đây? Chẳng lẽ ngậm đắng nuốt cay đội chiếc sừng lên đầu, nuôi con của thằng khác cả đời ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-441-khong-ly-hon-con-phai-co-ten-trong-so-ho-khau.html.]

" một xu, đừng hòng bắt nuôi con của cô!" Vân Đại Hải nghiến răng, trừng mắt thẳng chị .

Chị dâu cả Vân cũng thừa giới hạn, đây là sự nhượng bộ tột cùng của Vân Đại Hải. Chị cong môi khẩy: "Anh cứ như là từng bỏ công nuôi bọn chúng . Mấy đứa trẻ trong cái nhà , đứa nào mà một tay nuôi nấng, dạy dỗ?"

Vân Đại Hải đen mặt như đ.í.t nồi. Thế nhưng chị dâu cả Vân chẳng hề bận tâm, tiếp tục lời đầy thách thức: "Nghe rõ đây, Vân Đại Hải. Đây chính là con của , và nó nhất định khai sinh, nhập hộ khẩu!"

"Nằm mơ ! Đứa con của nhà họ Vân, đừng hòng mà tên trong sổ hộ khẩu nhà họ Vân!" Vân Đại Hải nghiến răng chửi bới. Thế nhưng chị dâu cả Vân vẫn cố tình chọc tức : " , đây chính là con của , và nó chắc chắn sẽ ghi tên sổ hộ khẩu! Thôi , chẳng thèm phí tranh cãi với gì." Chị dứt khoát sang Vân Lệ Lệ và Mẹ Quý: "Vân Lệ Lệ , cô đến nhà chơi lúc nào cũng hoan nghênh. còn cái loại già chuyên giật dây, hại con gái phá nát gia đình (ám chỉ Mẹ Quý) thì đừng hòng mà vác xác tới đây! thấy là nhớ đến cái bản mặt trơ tráo của con r Quý Vân Vân, hệt như mụ !"

Mấy lời lẽ chua ngoa, độc địa đó khiến Mẹ Quý tức đến mức mặt mày tái mét, tim đập thình thịch như vỡ .

Vân Lệ Lệ lạnh lùng đáp trả: "Chị cần dặn dò, em cũng sẽ chẳng thèm bước chân đến cái nhà nữa!"

Dứt lời, cô liền dìu Mẹ Quý về. Trên đoạn đường khuất bóng, Vân Lệ Lệ cay đắng tự nhủ: Từ giờ trở , cô sẽ tuyệt đối cắt đứt liên lạc với cái nhà cả thối nát . Nhìn xem, cái nơi đây còn xứng đáng gọi là một gia đình nữa ? Huống hồ, chuyện lùm xùm như thế mà cả cha cô cùng vợ chồng hai đều thèm xuất hiện, chứng tỏ họ mặc kệ hết . Cô đường đường là một phụ nữ chồng, cớ gì mà tự rước phiền phức chứ!

Mẹ Quý tức tối đến mức bốc hỏa: " là hạng đàn bà trơ trẽn, từng thấy ai hổ đến mức !" "Mẹ ơi, im ! Mẹ thấy đang chằm chằm chúng ? Còn đủ mất mặt nữa gì?" Vân Lệ Lệ gắt lên, giọng đầy bực bội.

"Lệ Lệ , con xem, chị cãi với chồng thì là chuyện thường ngày ở huyện, nhưng tại thể lôi cả con bé Vân Vân nhà mà bôi nhọ thanh danh chứ!" Mẹ Quý ấm ức than thở, mặt nhăn như đ.í.t khỉ.

"Nếu như Quý Vân Vân đoan chính, vụng trộm với Vân Đại Hải thì chị thể cớ để bôi nhọ con bé chứ?" Vân Lệ Lệ gằn giọng, sự kiên nhẫn cạn kiệt. Một câu thẳng thừng khiến Mẹ Quý tức đến lộn ruột, á khẩu nên lời.

Mẹ Quý câm như hến, dám hé răng nửa lời. Bởi vì, cái chuyện hổ giữa con gái bà và Vân Đại Hải, chính bà rõ mười mươi từ , thậm chí còn sớm hơn cả chị dâu cả Vân!

Bởi , bà mới hóa chột đến .

"Mấy lời lải nhải của chị đều là bịa đặt, linh tinh cả thôi! Hạo Hạo chính là con trai của Ông Quách, thể chứ? Tuyệt đối tin một lời nào của chị !" Mẹ Quý vội vã lảng sang chuyện khác.

"Mẹ đừng lải nhải mấy chuyện với con nữa, con chẳng chút hứng thú nào !" Vân Lệ Lệ bực dọc , giọng đầy vẻ chán ghét. Với Vân Lệ Lệ mà , những lời của chị dâu cả Vân đúng là khó tin, nhưng một điều thể phủ nhận: cái gia đình nông nỗi bết bát như hiện tại, chắc chắn dính dáng mật thiết đến Quý Vân Vân.

Vì cô mê hoặc trai, khiến chẳng còn màng đến gia đình, nên chị dâu cả Vân mới hành động như . Đừng nghĩ cô hề , mỗi tháng trai cô chỉ gửi về vỏn vẹn hai, ba mươi đồng tiền sinh hoạt phí.

Cứ tưởng bây giờ vẫn còn là thời xưa chắc? Ba mươi đồng thì đủ chứ?!

Vậy nên chị dâu cả Vân mới dồn đường cùng, buộc những chuyện ngược các chuẩn mực đạo đức của phụ nữ. Chuyện thể liên quan đến trai cô và cả Quý Vân Vân!

"Lệ Lệ , chuyện ..."

"Sau , chuyện bên đó đừng quản nữa. Sống phận . Nếu còn nhiều lời, thì đừng trách con đưa sang chỗ Quý Vân Vân. Kiến Văn dạy học cần một nơi yên tĩnh định, đừng đem những chuyện bên ngoài đến quấy rầy . Bao nhiêu năm nay một ngày nào sống yên cả!" Vân Lệ Lệ trực tiếp ngắt lời Quý, nghiến răng nghiến lợi .

Loading...