Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 44: Canh gà bồi bổ cơ thể

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:12:46
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thoải mái vệ sinh xong, Quý

Kiến Quân vợ dìu về giường.

Tô Đan Hồng ân cần dùng khăn

mặt lau sạch tay cho .

Quý Kiến Quân lặng lẽ vợ.

Lúc nãy vệ sinh,

cố giấu vết

thương ở đầu gối nữa, bước

phần cà nhắc. Anh vốn nghĩ

vợ sẽ gì đó, nhưng nàng

im lặng.

Quý Kiến Quân nàng, thận

trọng dò hỏi: "Vợ, em mới

thấy chân đấy chứ?”

"Thấy ." Tô Đan Hồng ngước mắt thẳng đáp.

"Cái đó..." Quý Kiến Quân ngập ngừng, chỉ nàng.

Tô Đan Hồng nhướng mày: "Làm ? Anh em tìm một đàn ông khác hơn ư? Anh thấy xứng với em, em tự do mà rũ bỏ ?” Quý Kiến Quân lời nàng trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng thừa nhận rằng, quả thực từng nghĩ như . Giờ đây trở thành một kẻ tàn phế...

"Quý Kiến Quân, thật là 'vĩ đại' quá đỗi!" Tô Đan Hồng giận đến bật , trừng mắt , : "Chỉ vì một vết thương nhỏ nhặt cần vợ con nữa ư? Anh chắc chắn cần ? Em cho , qua bến thì đò còn đợi ! Anh mà tiếp tục ở , thì chúng ..."

"Đan Hồng, chỉ từng nghĩ mà thôi! Anh chỉ lo em mắt, với bộ dạng lúc , quả thật xứng với em.” Quý Kiến Quân vội vàng giải thích.

Làm thể cam lòng để cô vợ kiều diễm, xinh như hoa như ngọc rời ? Nếu là vợ , lẽ thật sự buông tay. với vợ bây giờ, thể chấp nhận? Cho dù mang tiếng vô , cũng nhất quyết giữ nàng ở . Hơn nữa, trong bụng nàng bây giờ còn đang mang cốt nhục của hai , cô vợ , tuyệt đối sẽ buông!

"Nếu từng nghĩ như thì hãy phấn chấn lên cho em! Bụng em giờ ngày càng to, thể chăm sóc lâu . Nhiều nhất là nửa tháng nữa thôi, dưỡng thương cho thật , đến lúc đó chăm sóc con em đấy!” Tô Đan Hồng giận dỗi .

Mặc dù vợ trừng mắt, nhưng trong lòng Quý Kiến Quân mừng rỡ khôn xiết, tảng đá lớn treo lơ lửng bấy lâu cũng trút xuống. Nàng đây chính là đang cho , nàng sẽ rời bỏ , mà sẽ ở cùng xây dựng tổ ấm !”

"Còn về chuyện từ chức, từ thì . Khi khỏe mạnh thì cứ việc nhà nước, giờ nữa thì về nhà. Dù gì thì tổ ấm nhỏ của cũng cần mà. Thế chẳng là vẹn cả đôi đường ?” Tô Đan Hồng cầm kim chỉ lên, chăm chú may vá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-44-canh-ga-boi-bo-co-the.html.]

Tuy rằng xót xa cho chồng đứt ruột, nhưng trong lòng Tô Đan Hồng cũng thầm vui mừng khôn nguôi. Giờ đây như thế cũng xem như là vì đơn vị mà hiến dâng, thế nên mới đường đường chính chính rút về. Nếu như , cô thật khi nào mới thể sống cuộc sống vợ chồng đúng nghĩa với . Tuy cái giá của việc giải ngũ chút lớn, nhưng chung quy, trở về bình an là phúc lớn .

, trong lòng Tô Đan Hồng khá là vui mừng, chỉ cần chồng bình an vô sự trở về là hơn tất thảy. "Đan Hồng." Quý Kiến Quân cô.

"Làm , cảm động ?" Tô Đan Hồng liếc xéo ánh mắt bén ngót tới: "Sau nếu như dám đối xử với em, em thề sẽ khiến ân hận kịp!" "Đan Hồng, nhất định đối xử với em, cả đời của đều vì em mà sống!" Quý Kiến Quân vội vàng thề thốt, biểu lộ tấm lòng sắt son.

Tô Đan Hồng nhàn nhạt ừm một tiếng, rót cho chồng một chén nước lá đưa uống, đó gọt táo cho chồng, xắt thành miếng nhỏ, đút cho chồng, hai vợ chồng cùng chia sẻ.

Tô Đan Hồng lập tức đem chuyện khu vườn cây ăn quả với chồng: "Thương thế hiện tại của thế vẫn thể đường quá lâu, nên tạm thời đừng . Có điều chờ thấy thì nhất định sẽ kinh ngạc giật . Bà con trong thôn đều ghé xem, ai nấy cũng trầm trồ." "Vẫn là vợ tài. Những cây mà cha tưởng chừng sống , qua tay em đều hồi sinh." Quý Kiến Quân .

Tô Đan Hồng liếc một cái, đương nhiên tiếp nhận lời khích lệ : " cũng đừng . Hiện tại bà con trong thôn đều khen em mát tay, vượng nhà, chuyện gì cũng đều thể thành công. Mấy con Đại Hắc nhà nữa, trong thôn khỏi xuýt xoa, em nuôi khéo, khôn ngoan, canh giữ nhà cửa."

Quý Kiến Quân gật đầu: ", đều là chó ngoan, kém những con huấn luyện chuyên nghiệp."

"Chờ thương thế khỏi , tận tình huấn luyện Đại Hắc, đến lúc đó khẳng định là trông nhà, hộ việc xuất sắc."

"Được." Quý Kiến Quân gật đầu, hỏi về chuyện rào núi: "Mảnh đất đồi của chúng cũng nhỏ, nếu như tiếp tục , chi phí e rằng hề nhỏ, liệu tiền của chúng đủ trang trải ?” Thời điểm mùng một năm mới, cô bỏ 500 đồng, tiếp theo mua cây giống, thuê công nhật, những thứ đều cần tiền ?

E rằng tiền đều tiêu tốn khá nhiều .

"Chuyện tiền bạc cần lo lắng, bức thêu tay của em cũng sắp thành, ước chừng thể bán 400 đồng, trong hòm tiền của em còn dư 400 đồng nữa. mấy hôm em đưa cha 600 đồng để lo liệu, tạm thời thì đủ dùng . Xi măng, gạch đá bây giờ đắt đỏ lắm, nhân công cũng rẻ nữa, chỉ cần bao một bữa cơm trưa, mỗi tháng trả thêm mười hai đồng là họ vui vẻ thôi." Tô Đan Hồng .

Hiện tại, khu vườn quả bên rục rịch khởi công, đối với cách việc của cha Quý, Tô Đan Hồng vẫn mực hài lòng. Tường xây cao hơn hai mét, độ rộng cũng xây quá to, bề dày ước chừng ba mươi phân.

Quý Kiến Quân , lông mày cau chặt : "Tính sơ qua thì cũng ngót nghét cả ngàn đồng ?"

"Tường gạch xây lên, thể dùng hàng chục năm, nhưng mà xây thì, cả trong lẫn ngoài thôn , bà con lối xóm hầu hết đều quen , tương lai nếu cây của chúng đơm trái, lũ trẻ con ý tứ, lỡ mà phá phách thì quản ?" Tô Đan Hồng . Quý Kiến Quân gật gù.

Một mảnh đất chính là vườn cây ăn quả của nhà bọn họ, đương nhiên là quý hiếm, hiện giờ cũng chỉ trông cậy bấy nhiêu. Đợi đến sang năm, một khi cây đơm trái, xây tường thì phiền phức chắc chắn sẽ ngừng phát sinh.

Bởi tiền nhất định chi thôi.

"Chờ khỏe , giúp ngay!" Quý Kiến Quân vội vã . "Anh bớt lo cho em một chút . Em thật nỡ để còn bận tâm việc . Một tháng thuê cũng chỉ tốn chừng mười mấy đồng bạc, đáng gì ? Với , trong thôn , sợ gì việc ?" Tô Đan Hồng trách yêu chồng. Hai vợ chồng chuyện rổ rả đến hơn hai giờ liền. Tô Đan Hồng lấy gà ác hầm xong bưng lên. Sau khi Quý Kiến Quân ép cô ăn một chén nhỏ, lúc chính mới xơi gọn cả con gà lẫn bát canh gà còn .

Sức ăn của vẫn lớn, ba bát cháo táo đỏ ăn bữa trưa trôi tuột từ lâu, bụng bắt đầu réo .

Ăn xong, Tô Đan Hồng cũng ngủ trưa cùng chồng. Sau một tiếng, Tô Đan Hồng tự tỉnh dậy, để Quý Kiến Quân ngủ tiếp. Tô Đan Hồng liền xuống bếp chuẩn cơm chiều. Bữa tối tuy vẫn giữ thanh đạm là chính, nhưng cô vẫn hầm thêm chút thịt bò cho chồng, sợ ăn uống hợp khẩu vị. Sau khi ninh nhừ đồ ăn, Tô Đan Hồng tìm Quý.

Bởi vì tiếp tục hầm gà cho Quý Kiến Quân tẩm bổ, nên tình trạng sức khỏe của Quý Kiến Quân khó lòng giấu giếm, cô đành chuyện.

Mẹ Quý vốn lo lắng yên, thế nhưng hiện tại bình an, chỉ cần tịnh dưỡng một thời gian là sẽ khỏe , lúc mới an tâm. "Vậy là thằng bé còn đến đơn vị nữa ?"

mà đối với chuyện đó, Quý vẫn khỏi chút tiếc nuối. Vốn tưởng rằng nó thể nên nghiệp lớn ở đó chứ.

Loading...