Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 43: Vẫn chưa chịu nói thật?

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:12:45
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì Quý Kiến Quân sắp trở về, nên Tô Đan Hồng quét tước, dọn dẹp nhà cửa trong ngoài đấy. Sáng sớm hôm nay, cô mới tề chỉnh xong xuôi, đang sửa soạn ga đón Kiến Quân thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ: "Đan Hồng, về ." Chất giọng thuộc khiến Tô Đan Hồng sững sờ trong chốc lát, bất chợt nghẹn ngào khó tả. Ba con cún con của Tiểu Bạch liền sủa vang, Đại Hắc chỉ khẽ gừ một tiếng, tức thì ba con cún con im bặt, ngoe nguẩy cái đuôi, lẽo đẽo theo Đại Hắc. Tô Đan Hồng qua mở cửa, liền thấy bóng chồng cô sừng sững ngoài hiên, vai còn khoác chiếc ba lô con cóc quen thuộc của lính tráng.

Quý Kiến Quân vợ, ánh mắt dường như thể rời khỏi gương mặt vợ , mãi một lúc lâu mới lấy hồn vía. Vốn trong lòng còn chất chứa chút lo âu, nhưng khi bắt gặp nụ rạng rỡ môi vợ, gánh nặng dường như vơi quá nửa.

Sau đó ánh mắt chợt chuyển xuống cái bụng nhô cao của cô, ánh mắt bỗng sáng bừng lên: "Đan Hồng , đây... đây thật sự là cốt nhục của đôi đó ư?"

"Không con thì còn là con ai đây nữa? Anh thấy chứ, đừng án ngữ ngoài cửa nữa, mau nhà thôi." Tô Đan Hồng đỡ lấy chiếc ba lô con cóc từ tay . Nhẹ tênh, chắc chỉ vài bộ quân phục sờn.

Quý Kiến Quân mỉm , vội vã bước trong. Đóng cửa , chợt giật khi thấy một đàn chó con đang quấn quýt chân. Anh khỏi thốt lên: "Sao bỗng dưng em nuôi nhiều chó đến ?"

"Em giữ để trông coi vườn cây ăn quả. Đợi khi vườn cây xây dựng xong, em sẽ cho chúng chuyển đó ở." Tô Đan Hồng đáp lời, "Anh xem, Đại Hắc vẫn nhớ đó."

Đại Hắc liền liên tục vẫy vẫy cái đuôi về phía .

Quý Kiến Quân vuốt ve cái đầu nó, Đại Hắc liền khe khẽ rên rỉ một tiếng "ừm... ừm". Ba con cún con còn cũng hăm hở chạy đến, đánh mùi , ngoe nguẩy đuôi như để ngụ ý nhận , đó liền ngoan ngoãn trở về ổ. Quả là những con vật tinh khôn.

Vào trong phòng, hai vợ chồng Kiến Quân và Đan Hồng mới sát bên chiếc giường lò ấm sực để thủ thỉ tâm tình.

Quý Kiến Quân áp bàn tay lên bụng vợ. Dường như cảm nhận sự hiện diện của , thằng bé con trong bụng cũng khẽ cựa quậy một cái. Dẫu vẫn còn quá bé bỏng, chỉ động đậy thoáng qua im lìm, nhưng cũng đủ khiến Kiến Quân vô cùng xúc động, rưng rưng khó tả.

Vừa xúc động, kìm mà ho khan một tiếng, lộ vết thương còn ẩn giấu . Hai hôm , khi Đan Hồng gọi điện, cô loáng thoáng thấy tiếng ho, cứ ngỡ chỉ là cảm lạnh thông thường. giờ đây kỹ, sắc mặt tuy đến nỗi tệ, nhưng vẫn phảng phất nét tái nhợt, vóc cũng gầy sọp trông thấy. Quan trọng hơn cả, gương mặt còn ẩn chứa một nỗi lo âu khó giấu, dù cố che đậy cẩn thận, nhưng qua mắt Tô Đan Hồng.

"Kiến Quân, chuyện giấu em ?" Tô Đan Hồng đưa cho một ly nước Linh Tuyền để uống, thẳng vấn đề cốt lõi.

Quý Kiến Quân sửng sốt, vội vàng : "Làm gì , Đan Hồng, đây chuyện gì mà giấu em cơ chứ?"

"Thế còn mùi m.á.u tanh thoang thoảng đây?" Tô Đan Hồng dồn ép, mắt thẳng .

Có lẽ cũng là vì cô thường xuyên dùng nước Linh Tuyền quanh năm suốt tháng, nên thính lực và khứu giác của cô trở nên nhạy bén lạ thường. Vừa nãy ngoài cửa, vì quá đỗi xúc động và vui mừng khi gặp , nên cô mới để ý kỹ càng.

bây giờ bình tâm hơn nhiều, sắc mặt , lẽ nào còn điều gì thể qua mắt Tô Đan Hồng cơ chứ?

Đây rõ ràng là vết thương . Nhìn thần sắc lạnh nhạt của vợ, Kiến Quân chút bồn chồn, sốt ruột. Anh chẳng ngờ mũi vợ thính đến thế, cái gì cũng ngửi thấy . lúc đây, lúc để nghĩ ngợi những chuyện vặt vãnh .

"Anh còn mau khai thật ?" Đôi mắt Đan Hồng bỗng đỏ hoe, cô đầy kiên quyết, buông lời.

"Đan Hồng, Đan Hồng, em đừng mà, hết, hết cho em ?" Quý Kiến Quân vội vã trấn an vợ.

Tô Đan Hồng im lặng một lời, , đợi tự thành thật giãi bày. Quý Kiến Quân chần chừ một lát, mới kể hết ngọn nguồn sự việc, kể cả chuyện đơn từ chức.

Sau khi xong, thấp thỏm vợ, nhỏ nhẹ : "Vợ yêu , em đừng lo lắng quá, vẫn còn giữ hai ngàn đồng tiền bồi thường từ chức. Sau sinh con xong, em chẳng bận tâm gì . Với , sẽ ngoài kiếm kế sinh nhai, chắc chắn sẽ lo cho con em chu ."

"Chân thương, vẫn một lặn lội đường xa về đây ? Mấy đồng đội của cho cái gậy để nương chân ?" Tô Đan Hồng lườm đầy trách móc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-43-van-chua-chiu-noi-that.html.]

"Đến nước , còn tâm trí mà nghĩ đến mấy chuyện cỏn con đó nữa!"

"Anh thể tự xuống giường , dẫu nhói đau một chút, nhưng chẳng đáng là bao." Kiến Quân vội vàng thanh minh.

"Còn đó gì, mau cởi áo quần để em xem xét vết thương nào." Tô Đan Hồng .

Quý Kiến Quân dám cãi lời vợ, liền mau chóng cởi bỏ quân phục. Thấy hai mảng băng gạc thấm đỏ máu, khóe mắt cô liền đỏ ửng, lập tức chạy lấy hộp thuốc chuẩn sẵn trong nhà để phòng hờ những lúc thế .

Mở băng gạc của , nàng khéo léo dùng nước Linh Tuyền lau cho , miệng vết thương vẫn còn khâu chỉ!

Nhìn thấy vết thương lớn đáng sợ, Tô Đan Hồng vô cùng đau lòng. Suýt chút nữa, suýt chút nữa thôi nàng góa phụ, còn con nàng thì mất cha. "Đan Hồng, ..."

Lời của Quý Kiến Quân thốt , Tô Đan Hồng lườm một cái: “Anh im miệng cho em!”

Quý Kiến Quân nghẹn lời, dám gì nữa, chỉ vợ xử lý vết thương cho . Không ảo giác , cảm thấy vết thương vợ lau qua đều nhẹ nhõm nhiều, còn đau đớn nữa.

Nhẹ nhõm vô cùng, nên Quý Kiến Quân nhịn , nhanh ngủ vì quá đỗi mệt mỏi. Tô Đan Hồng thấy ngủ say, cũng hiện tại yếu, nên động tác cũng nhẹ nhàng, dứt khoát nhanh gọn xử lý xong cho .

Đắp chăn cho để ngủ ngon một giấc, nàng ngoài nấu cháo.

Bây giờ thương thế , những món sơn hào hải vị nàng chuẩn cho đều thể ăn nữa, chỉ thể ăn uống thanh đạm.

Nàng còn cho thêm táo đỏ cháo, chuẩn một nồi cháo táo đỏ thơm lừng cho . Tô Đan Hồng sang tìm chồng, vì tránh để hai cụ lo lắng, nàng , chỉ Quý Kiến Quân về , nhưng mệt, bây giờ đang ngủ. "Mẹ ơi, g.i.ế.c cho con một con gà ác , con ninh một bát canh cho Kiến Quân tẩm bổ ạ." Tô Đan Hồng .

"Dạ." Mẹ Quý gật đầu, thoăn thoắt g.i.ế.c gà.

Trong vườn nhà, Quý cũng nuôi dăm ba con gà, chủ yếu để lấy trứng và dự phòng khi Tô Đan Hồng ở cữ. Giết một con để bồi bổ cho Kiến Quân lúc cũng đáng ngại, vả Đan Hồng cũng thể dùng một phần.

Sau khi thịt gà xong, Quý mang sang ngay. Đan Hồng nhanh chóng sạch đặt lên bếp lò nhỏ để ninh.

Chắc là vì về đến mái ấm quen thuộc, giấc ngủ của Quý Kiến Quân vô cùng sâu. Về đến nhà từ bảy giờ sáng, ngủ một mạch đến tận trưa, tỉnh dậy thì ngửi thấy mùi canh gà thơm lừng, đánh thức cơn đói cồn cào.

Tô Đan Hồng đang may vá những bộ đồ nhỏ xinh cho con, thấy tỉnh giấc, vội vàng đặt kim chỉ sang một bên. Nàng đưa cho một chén nước Linh Tuyền ấm để súc miệng, đoạn dặn dò: “Anh cứ yên, đừng cựa quậy. Em lấy cháo cho ngay đây.”

Quý Kiến Quân dõi theo bóng vợ ngoài, chẳng mấy chốc nàng bưng đến một bát cháo nóng hổi. Trong cháo cả táo đỏ, ngọt dịu miệng. Với Quý Kiến Quân đang đói meo, đây quả thực là món ngon nhất trần đời.

Anh ăn xong ba chén cháo, lúc trong lòng Tô Đan Hồng mới yên tâm, : “Anh nghỉ ngơi cho , tạm thời cần dậy."

"Đan Hồng, ..."

"Đừng chuyện, xuống." Tô Đan Hồng lườm . ", sắp nhịn ." Quý Kiến Quân tủi .

Tô Đan Hồng thoáng sững , gương mặt chợt ửng hồng. Nàng lườm một cái giận buồn , đoạn đỡ dậy vệ sinh.

Loading...