Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 429: Giá mà như vậy
Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:32:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay khi trọng sinh trở về, cô dành cả ngày để suy tính chuyện kinh doanh, khao khát tự giàu.
những thất bại nối tiếp đó khiến cô nếm trải mùi vị đau khổ. Kinh doanh thực tế chẳng hề dễ dàng như cô vẫn tưởng, ngay cả trong thời đại mệnh danh là "khắp nơi là vàng" .
Thế nhưng giờ đây, cô cảm thấy những suy nghĩ đây của thật sự quá ngốc nghếch.
Muốn giàu, hà cớ gì cứ tự nỗ lực đến ? Chỉ cần cô nắm bắt một đàn ông tài năng, thì việc giàu chẳng dễ như trở bàn tay , cần gì khiến bản rơi cảnh khổ sở đến thế?
Ông Quách bây giờ với cô. Dù ông bận rộn kinh doanh, một tháng chỉ về nhà vài , nhưng vẫn đảm bảo cho cô một cuộc sống vật chất sung túc.
Về cơ bản, cô chẳng cần lo lắng bất cứ điều gì.
Cô vô vàn thời gian để đầu tư bản : nào là bảo dưỡng nhan sắc, chăm sóc da, dưỡng tóc, móng. Đám nhân viên trong các cửa hàng thì ngừng nịnh bợ, mỗi lời đều hợp ý, khiến cô vô cùng hưởng thụ.
Có thể một cuộc sống mà đáng lẽ cô phấn đấu vất vả mới , một cách nhẹ nhàng đến thế, thì hà cớ gì cô bận tâm phấn đấu, ngày ngày dậy sớm gì?
Mà hiện giờ thể danh chính ngôn thuận ở bên cạnh ông Quách, "nhờ công" của bà vợ già .
Cô còn từng diện kiến phụ nữ đó trông như thế nào, ngờ bà thể thoải mái đến . Sau khi ông Quách nhân tình bên ngoài, bà tự lựa chọn ly hôn, điều thật sự ngoài dự kiến của cô .
Cô từng nghĩ dùng thủ đoạn để ép buộc phụ nữ già đó ly hôn, thậm chí còn định sai tay với con gái của bà .
đó thật sự là biện pháp cuối cùng, nếu bất đắc dĩ, cô cũng đến bước đường đó. Cũng may là bà tự phận mà rời . Nghe còn bán cả căn nhà cũ, bản thì chuyển đến Thượng Hải sinh sống ư?
Như thật sự đỡ tốn bao công sức. Hiện giờ cô và ông Quách nhận giấy chứng nhận kết hôn, con trai cũng đăng ký sổ hộ khẩu, xem như chuyện đều danh chính ngôn thuận.
Trong nhà , cô chính là nữ chủ nhân. Lời cô , tất thảy đều là mệnh lệnh. Chỉ một điều duy nhất khiến cô hài lòng, đó là hiện tại ông Quách vẫn giao quyền quản lý tài chính trong nhà cho cô .
Dù mỗi tháng ông vẫn đều đặn cho cô 5000 đồng tiền tiêu vặt để chi tiêu, nhưng những khoản tiền lớn thì ông vẫn giữ chặt. Cô đề cập đến chuyện quản lý tiền, nhưng ông Quách vẫn kiên quyết từ chối.
Có điều, bây giờ cho, về chắc gì cho? Quý Vân Vân hề vội vã. Cô tin chắc rằng, bộ tài sản trong nhà sẽ gọn trong tay . Sau khi Mẹ Quý đến sống cùng con gái, cuộc sống của bà đúng là đến ngờ.
Mỗi ngày, Mẹ Quý sống hệt như một bà chủ nhà giàu. Quý Vân Vân dẫn bà mua sắm quần áo, mỗi bộ đồ giá hàng trăm đồng. Mấy bộ quần áo mua về, chẳng tiêu tốn bao nhiêu tiền ?
Mẹ Quý những món đồ đắt đỏ mà khỏi đau lòng ngớt, từ chối nhưng Quý Vân Vân nhỏ giọng cảnh cáo: "Mẹ ơi, con dám đưa đến cửa hàng cao cấp thế để tiêu tiền, đương nhiên là con trả nổi! Nếu bây giờ cần, trả hàng, chẳng khác nào tự con mất mặt bao nhiêu ?"
"Vân Vân , thực sự cần mua quần áo đắt đỏ thế . Cái trông cũng chẳng gì đặc biệt, đắt đến chứ?" Mẹ Quý lo lắng, sốt ruột .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-429-gia-ma-nhu-vay.html.]
Khoác những bộ quần áo như lên , bà cứ cảm giác như kiến cắn, thực sự hề tự tin để mặc. Đắt quá, đắt đến mức giới hạn luôn!
"Những bộ đều từ tơ tằm thuần, đương nhiên giá trị ạ. Bác thật phúc, cô con gái hiếu thảo như . Bác cứ yên tâm, cửa hàng chúng cháu cam kết, nếu hài lòng, bác thể trả hàng." Cô nhân viên bán hàng nhanh nhẹn .
"Không cần trả , cứ gói hết cho ." Quý Vân Vân xua tay . "Vâng ạ." Cô nhân viên bán hàng nhanh chóng gói đồ, đồng thời giới thiệu thêm một chiếc túi da cá sấu dành cho phụ nữ lớn tuổi, một chiếc túi xách tay nhỏ, giá lên đến hơn 400 đồng. Trong mắt Mẹ Quý, đây quả thực là một mức giá " trời".
Quý Vân Vân hề chớp mắt, trực tiếp mua. Sau khi tiêu tốn một hồi, ước chừng hết hơn một ngàn đồng. Lúc đưa tiền, Mẹ Quý mà trái tim cứ thắt cả .
Sau khi bước ngoài, Quý với con gái: "Vân Vân , con luôn hiếu thảo, nhưng thật sự cần mua nhiều đến . Những thứ quá đắt đỏ, cần gì mặc những bộ quần áo sang trọng thế chứ?"
"Mẹ, là của Quý Vân Vân con, con đáng giá thì đáng giá! Thôi , đừng những lời nữa, chúng nên tiệm tóc." Quý Vân Vân quyết đoán . Mẹ Quý dù , nhưng vẫn cô kéo . Sau khi trải qua một loạt các bước cắt, uốn, dưỡng và chăm sóc tóc, là khí chất của Quý đổi . Lại khoác lên bộ quần áo mới mua, đeo thêm chiếc túi xách hàng hiệu , trông bà như một quý phu nhân sang trọng và sành điệu.
Chỉ là Quý vẫn cảm thấy vô cùng ngượng nghịu, tay chân đặt cho . Dù trông khá xinh , nhưng bà quen với phong cách , cảm thấy thể việc nhà sinh hoạt bình thường. "Con đón về đây là để hưởng phúc cùng con, cần gì việc chứ? Hai bảo mẫu trong nhà để gì?" Quý Vân Vân gắt gỏng . "Ăn mặc thế quen." Mẹ Quý đáp.
"Sẽ quen nhanh thôi mà . Vả , ông Quách gọi điện báo ngày mai sẽ về. Con đương nhiên ăn vận thật một chút, nếu lỡ coi thường thì ? Mẹ giữ thể diện cho con chứ." Quý Vân Vân thuyết phục.
"Được , sẽ gây thêm phiền phức cho con nữa." Nghe con gái , Quý liền xuôi theo.
Chỉ là bộ trang phục bà đang mặc thật sự quá đắt đỏ. Giày, túi xách, quần áo cộng nhiều tiền như , bà mặc cảm thấy nặng nề đến khó tả.
Tuy nhiên, con gái bảo , nhà con rể giàu như , đương nhiên bà ăn diện đẽ một chút, nếu ông rể thấy , dễ dàng coi thường con gái bà.
Chỉ là bà ngờ, rể của còn trẻ như bà vẫn tưởng.
Bà vẫn luôn cho rằng tuổi của con rể và con gái chênh lệch nhiều lắm, con gái gọi "ông Quách" bà cũng để tâm. ngờ, ông già đến mức ?
Ông Quách đúng là còn trẻ nữa. Lúc mới quen Quý Vân Vân, ông 47 tuổi. Trước đây chăm sóc nên trông khá phong độ, nhưng giờ gần 50. Hơn nữa, ông thường xuyên bôn ba ăn bên ngoài, tiệc tùng xã giao giới hạn, nên năm nay ông vẻ già nhanh chóng.
Độ tuổi hơn 50 đương nhiên là tuổi .
"Đây là ?" Ông Quách .
Mặc dù gọi là , nhưng thực tế, ông chỉ nhỏ hơn Quý mười mấy tuổi mà thôi. " , là của em đó. Nghe sắp về nên dậy sớm, còn tự tay nấu cháo sườn, tẩm bổ cho đấy." Quý Vân Vân dịu dàng .
Ông Quách mỉm , lập tức bảo bảo mẫu lấy ít yến sào, chuẩn chưng yến sào cho vợ tẩm bổ.
Tuy ông Quách tỏ chu đáo, nhưng Quý vẫn bận tâm.
Bà âm thầm kéo con gái , nhỏ giọng : "Vân Vân, con tìm già như thế?"