Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 425: Lợi Nhuận Kinh Doanh
Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:32:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương thức kinh doanh của Giám đốc Hà quả thực tuyệt vời. Ban đầu, xưởng giày chỉ một bữa cơm trưa, nhưng đó ông còn hỗ trợ thêm một bữa sáng nữa. Bữa sáng gồm cháo trắng và dưa muối, kèm theo nửa quả trứng vịt muối hoặc trứng gà muối, tùy thuộc nguồn cung ứng. Tất cả các bữa sáng đều miễn phí. Trước mắt, bữa trưa cũng miễn phí, nhưng sẽ cần thu một chút tiền. Những chuyện , ngay từ đầu Giám đốc Hà cũng trình bày rõ ràng, đây là phúc lợi đặc biệt dành cho những công nhân đầu tiên của công xưởng.
Còn về thời điểm thu tiền ăn trưa, đợi đến lúc đó sẽ quyết định . Tuy nhiên, việc cung cấp thêm một bữa sáng miễn phí còn nghi ngờ gì nữa, khiến cho thể công nhân vô cùng vui vẻ và phấn khởi.
Dạo gần đây, cho dù mấy năm nay cuộc sống lên khá nhiều, nhưng gia đình nào là tiết kiệm chứ? Hơn nữa, những công nhân đến nhà máy giày da việc, phần lớn đều là gia đình. Mà gia đình thì đương nhiên tiết kiệm đồng nào đồng . Vì , cho dù chỉ là một bữa sáng đơn giản, cũng đủ khiến tất cả thấy hài lòng.
Còn về những xưởng khác, những nơi đó chẳng gì cả. Tuy là cơm trưa nhưng đều trả tiền, đồ ăn cũng ngon như xưởng bên .
Vì thêm một xưởng giày, nên việc buôn bán trứng vịt muối và trứng gà muối của Quý Kiến Quân cũng khởi sắc ít. Cung cấp cho xưởng sản xuất thì giảm giá một chút, tuy nhiên để kiếm tiền thì thể lãi. Cộng thêm việc ngày nào cũng mua với lượng lớn, nên lợi nhuận cứ thế tích tiểu thành đại. Quan trọng nhất là trứng gà muối, trứng vịt muối của gia đình thơm ngon và chất lượng.
Năm nay, vịt Quý Kiến Quân nuôi ở hồ chứa nước tăng lên, thêm hơn một trăm con vịt. Khu vực hồ chứa còn rào riêng một khu để nuôi vịt. Bởi vì nếu để nuôi thả tự do, e rằng đám cá con trong hồ sẽ đều ăn sạch chừng.
Hiện tại, vịt đều cho ăn bằng ngô và lương thực thô. Đương nhiên, cũng sẽ cho chúng ăn thêm một chút tôm cá nhỏ, nhưng lượng nhiều.
Hôm nay, Tô Đan Hồng cùng Quý Kiến Quân đến hồ chứa nước. Đã lâu cô ghé qua đây, nên bảo Quý Kiến Quân chèo thuyền đưa cô một vòng, rắc một lượng lớn nước Linh Tuyền xuống đó mới yên tâm.
Mỗi năm cô đều đến đây rắc một chút, hồ chứa nước tuy nhỏ, là một môi trường tự cung tự cấp đầy đủ tôm cá. nhờ nước Linh Tuyền, tỷ lệ sống của tôm cá nâng cao đáng kể, hương vị cũng thơm ngon hơn hẳn.
Chỗ đàn vịt cô cũng cho uống nước Linh Tuyền, đặt một thùng đầy nước ở đó, chúng uống thì tự đến uống.
Có vẻ như đám động vật đều linh tính, cảm nhận sự kỳ diệu của nước Linh Tuyền nên đều vây quanh để uống. "Mỗi cháu cho uống nước thì chúng đều tới uống, lúc thím cho thì chẳng con nào thèm đếm xỉa." Thím Hứa , "Chắc cháu gặp lúc chúng nó khát thôi." Tô Đan Hồng giải thích.
Tuy nhiên, thím Hứa nghĩ . Những lớn tuổi như bà, tin thần linh.
Bà cảm thấy Tô Đan Hồng mang một khí chất quý phái đặc biệt. Cứ hễ cô xuất hiện, đừng gì đến cá trong hồ đều ngoi lên mặt nước, mà một thời gian đó, đàn vịt cũng đẻ trứng nhiều hơn hẳn, quan trọng nhất là chúng hề gầy .
Việc đẻ trứng tốn nhiều năng lượng và sức lực của vịt. Thế nhưng, khi Tô Đan Hồng đến, đàn vịt dù đẻ nhiều trứng đến mấy cũng hề gầy gò quá mức.
Thím Hứa cảm thấy đây chính là bản lĩnh "vượng gia" của Tô Đan Hồng.
Tô Đan Hồng chỉ , cùng thím Hứa cho vịt ăn. Đợi Quý Kiến Quân trao đổi xong với bác Hứa, hai mới cùng về nhà.
"Vợ ơi, chúng bao lâu ngoài riêng cùng ?" Trên đường về nhà, Quý Kiến Quân mở lời.
Tô Đan Hồng nhướn mày. Còn điều ? Cô cứ tưởng rằng còn cảm giác nữa chứ.
Hình như là từ khi Nhân Nhân, hai liền ngoài riêng với nào nữa. Có nào mà một cái đuôi theo chứ?
Hôm nay là một ngày trời hiếm . Nhân Nhân và Tê Tê đều học, Tường Tường và Viện Viện đều tới vườn trái cây Bốn cưỡi ngựa, học vẽ .
Thế nên, trong nhà chỉ còn cô và Quý Kiến Quân. Thấy rảnh rỗi việc gì , cô bèn đến hồ chứa nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-425-loi-nhuan-kinh-doanh.html.]
"Sao bỗng nhiên cái ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Anh nghĩ đợi các con lớn hết, tiền nhà cũng kiếm kha khá , đến lúc đó đưa em du lịch khắp nơi." Quý Kiến Quân .
"Được." Tô Đan Hồng mỉm . Thật cô cũng đây đó, đặc biệt là giờ Quý Kiến Quân lái xe, cũng thuận tiện.
Đợt tới Bắc Kinh, Tô Đan Hồng liền chẳng còn nữa, tuy thời đại ngoài thuận tiện và nhanh hơn nhiều so với kiếp của cô.
vẫn thoải mái bằng ở nhà. Tuy nhiên, mấy năm gần đây đường bên ngoài cũng tu sửa nhiều, còn lượng xe tăng lên đáng kể, giao thông cũng trở nên thông thoáng hơn.
Chân Miêu Hồng mỗi đến đều kể cho cô những chuyện bên ngoài, khiến cô cũng nóng lòng ngoài đây đó.
Non sông gấm vóc, nếu thời gian, cô quả thực thăm thú. Coi như phí công đến một kiếp , ? Lúc về đến nhà cũng còn sớm nữa, mười rưỡi trưa nên Tô Đan Hồng bắt đầu chuẩn bữa trưa.
Quý Kiến Quân lấy sổ sách tính toán.
Bây giờ mỗi ngày tiền nhập xuất sổ sách đều nhỏ. Có một khách vãng lai tới lấy hàng, một hàng khô Quý Kiến Quân và Quý Đại Dũng nhận. Với các nhà cung cấp khác, Quý Kiến Quân mỗi ngày đều tính toán cẩn thận. Tối qua vợ trêu ghẹo đến mức hừng hực lửa tình, còn kịp tính toán cùng cô lăn giường nên hôm nay đành tính bù.
Giờ đây, thu nhập của cũng hề kém cạnh so với những ông chủ lớn ở các nơi khác.
Thu nhập từ mỗi khoản mỗi ngày cộng cũng hề ít, một tháng thể vượt ngưỡng mười nghìn đồng lợi nhuận ròng – một con vô cùng khả quan.
Dẫu , Quý Kiến Quân vẫn hề cảm thấy thỏa mãn với điều đó. Anh mới hợp tác cùng Giám đốc Hà mở xưởng giày da.
Chỉ trong một thời gian ngắn, xưởng giày da tất nhiên thể thu hồi vốn ngay. Hiện tại, việc nơi đó thể vận hành bình thường coi là cực kỳ , nhưng vẫn cần và Giám đốc Hà tiếp tục đầu tư thêm. Phải đợi đến khi bắt đầu xuất hàng bán thì mới thể bắt đầu thu hồi vốn.
Vườn trái cây Một và Ba đều trại gà, đặc biệt là trại Ba với quy mô lớn.
Tuy nhiên, dựa theo nhu cầu trứng gà càng ngày càng lớn, ngay cả với quy mô đó vẫn đủ để bán thị trường. lúc Quý Kiến Quân đang suy nghĩ đến việc quây mấy miếng đất nhà để trại gà, thì ông Trương tới tìm chuyện, bảo đến vườn trái cây Bốn xây một cái.
"Sao nhiều chỗ con tận dụng, cứ chiếm đất thổ cư gì? Phía bên đó còn trồng ít hoa màu mà." Ông Trương .
"Chuồng gà mùi lắm ạ." Quý Kiến Quân đáp.
Ông Trương, vị giáo sư về hưu, dù nuôi mấy chục con gà ở vườn trái cây Bốn thì cũng .
mà xây dựng cả một trại gà thì chắc chắn sẽ mùi hôi.
"Có ? Con xây chỗ phía tây, cách nhà của cha xa lắm, mùi hôi cũng thể bay tới đó ." Ông Trương .