Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 415: Tự mình kiếm được!

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:32:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yên Nhi dứt lời, chẳng thèm mở cửa mà chạy thẳng phòng. Quả thật, con bé vốn dĩ chẳng ưa gì , và cũng hề gặp mặt. Bảo con bé mở cửa ư? Chuyện đó là thể. Mẹ Quý thấy liền đến, với Quý Vân Vân: "Yên Nhi còn nhỏ, Vân Vân con đừng chấp gì con bé." Quý Vân Vân xong, chỉ nhếch mép: "Chuyện đó gì lạ . Yên Nhi lớn lên ở quê, chắc chắn ít Tô Đan Hồng về con. Con bé ảnh hưởng là chuyện hết sức bình thường."

Giờ đây cô thấu chuyện, cảm thấy thế thái nhân tình đời cũng chỉ đến thế mà thôi.

Có tiền thì cô , tiền thì chỉ thể là quỷ yêu. Quý Vân Vân cũng chẳng mấy bận tâm đến thái độ của Yên Nhi. Cô tin rằng, chờ lớn lên, con bé sẽ tự khắc rằng một cô thành công như là điều đáng để tự hào.

"Con của con , trời lạnh thế tới đây?" Mẹ Quý vội vàng pha một chén gừng nóng hổi, đưa hỏi. "Đứa nhỏ ở nhà bảo mẫu trông coi , ăn ngon ngủ ngoan lắm ạ." Quý Vân Vân đáp, hỏi: "Mẹ, gần đây sống ?"

"Tốt, tất cả đều cả con ạ." Mẹ Quý bộ dạng lột xác của con gái, lòng tràn ngập vui mừng, hỏi: "Con rể đối xử với con ?"

"Anh vẫn thôi ạ. Con thấy cứ bận tâm lo lắng cho con quá, cứ cách vài tiếng là gọi điện về hỏi han đủ thứ chuyện." Quý Vân Vân , giọng vẻ oán giận,

nét mặt rạng rỡ cùng nụ khóe môi thể giấu nổi niềm hạnh phúc tột độ trong lòng cô . Quả thật là vui sướng khôn tả, từ khi sinh con trai, Quách Đống Lương đối xử với cô như thái hậu lão Phật gia mà cung phụng. Hiện tại trong nhà hai bảo mẫu riêng chăm sóc.

Một chuyên chăm sóc em bé, còn một phụ trách bộ việc nhà, phân chia công việc rạch ròi, rõ ràng.

Về phần cô , vì cần tự tay chăm sóc con (đứa nhỏ cho uống sữa bột ), nên hết cữ là đương nhiên ngoài hít thở khí, giải tỏa chút bức bối.

Một tháng ở cữ khiến cô cảm thấy ngột ngạt đến phát điên. Cô vốn dĩ chỉ định ở cữ vài ngày cho lệ, nhưng ông Quách đặc biệt coi trọng sức khỏe của vợ. Mọi chuyện khác đều chiều theo ý cô, duy chỉ việc là kiên quyết cho cô bất kỳ cơ hội phản bác nào, ép cô ở cữ đủ cả tháng. Suốt thời gian đó, cô chỉ ăn các loại thuốc bổ, nhờ mà Quý Vân Vân giờ ngoài ba mươi nhưng trông còn trẻ trung, xinh hơn nhiều. Đặc biệt là làn da, cần trang điểm cũng trắng hồng hào rạng rỡ, khí sắc tràn đầy sức sống.

Hơn nữa còn cách ăn mặc, quả thật là một mỹ nhân hiếm , khiến Mẹ Quý thấy là mừng đến nở mày nở mặt.

"Mẹ xem, đây mới đúng là con gái của ! Cưới con gái quả thực là phúc đức tu mấy kiếp mới ! Thằng Lý Trí cái phúc phận , hừ!"

"Con rể đối xử với con thật sự , chỉ tiếc là đến giờ vẫn duyên gặp mặt nó." Mẹ Quý hiền .

giúp Kiến Văn chăm sóc nhà cửa, cũng bận tối mắt tối mũi. Còn con rể bên , là dân ăn lớn, mỗi ngày đều bận đến mức thấy mặt mũi , nên đến bây giờ bà vẫn gặp mặt. "Có gì , nếu theo con sang bên đó ở thì sẽ gặp ngay. Mà cũng , cũng nên sang đó xem một chuyến chứ. Con sinh cho một đứa cháu ngoại đích tôn đấy!" Quý Vân Vân , giọng điệu đầy tự hào.

Lúc quả thực là mặt mày rạng rỡ, tự tin ngời ngời, giấu nổi sự tự hào.

Hồi sinh Viện Viện, Quý Vân Vân đặc biệt cam tâm chút nào. Bởi vì Tô Đan Hồng sinh hai đứa con trai , mà ngay cả cũng vẫn là con trai.

Vậy mà cô chỉ thể sinh con gái, dựa mà như thế chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-415-tu-minh-kiem-duoc.html.]

Cũng may, Quý Vân Vân cuối cùng cũng bản lĩnh, cũng là phúc khí sinh con trai.

Nhìn xem hiện tại, chẳng sinh cho ông Quách một đứa con trai . Chỉ là cô chút hài lòng với đứa bé , bởi nó giống hệt đứa con trai bạc bẽo của kiếp . Rõ ràng là con của Vân Đại Hải, khuôn mặt vài nét phảng phất bóng dáng Chu Chí? Tuy nhiên, chỉ một điểm nhỏ như , kỹ cũng khó mà nhận . Quý Vân Vân thật sự quá tàn nhẫn, kiếp bỏ rơi nuôi dưỡng đứa con trai bạc bẽo đó, và cũng vì chuyện mà cô chẳng hề yêu thương con trai .

Chỉ là hiện giờ cô vẫn hưởng phú quý từ con cái, cũng đành , vẫn tỏ vẻ yêu thương con trai cho khác thấy. "Mẹ , cũng vui cho con. Có điều con cũng thấy đấy, tư và chị dâu tư đều đang tranh thủ kỳ nghỉ đông ngoài ăn, ở nhà chỉ mỗi Yên Nhi, yên tâm ? Con cứ đợi , dù mặt dày cũng sẽ đến thăm cháu ngoại của !" Mẹ Quý . "Anh tư cũng thật là... cứng nhắc thế ! Anh còn nợ Tô Đan Hồng bao nhiêu tiền?" Quý Vân Vân hỏi.

"Hơn tám nghìn thì ." Mẹ Quý cũng rõ lắm, nhưng đại khái là chừng đó. "Mới chút tiền như sống khổ sở như thế chứ?" Quý Vân Vân tức giận . "Bây giờ con thể trả hết tiền đó trong vài phút!"

"Ôi, tự trả thì cứ để tự trả, chúng đừng bận tâm. Con cứ sống thật bên ông Quách, ? Bây giờ chỉ lo lắng cho con thôi." Mẹ Quý .

"Con lo lắng chứ, con vẫn mà." Quý Vân Vân , từ trong chiếc túi xách xa xỉ của cô lấy một ít tiền: "Mẹ, tiền cứ cầm lấy tiêu, đừng tiết kiệm gì, ? Con gái bây giờ nhiều tiền, cần sống những ngày tằn tiện nữa."

"Tuy rằng tiền nhưng cũng tiết kiệm một chút chứ. Mẹ cũng của ăn của để , tiền của con cũng dùng gì." Mẹ Quý từ chối.

"Mẹ cầm , cũng chỉ vài trăm đồng thôi." Quý Vân Vân . Số tiền đối với cô cũng chỉ là hạt bụi, căn bản chẳng thèm để tâm.

"Vậy lấy nhé, nếu con tiền, thì đến với , trả cho con." Mẹ Quý .

"Xem kìa, con còn cần trông cậy tám trăm của ?" Quý Vân Vân trợn mắt, : "Mẹ, áo cũng nên cái mới ."

"Vẫn còn mới mà, cần đổi." Mẹ Quý xua tay.

Mẹ con họ trò chuyện một lúc, cũng đến giờ Quý Vân Vân . Trước khi rời khỏi, cô còn gọi Yên Nhi , dúi tay cô bé hai trăm đồng: "Yên Nhi, đây là tiền tiêu vặt cô cho con, thích cái gì thì cứ mua nhé."

Không đợi Yên Nhi từ chối, cô vội vàng rời .

"Bà, đây là tiền của cô, cháu cần , bà cất ạ!" Yên Nhi thẳng thừng trả lời bà.

Mẹ Quý cũng sửng sốt, liền : "Đứa nhỏ ngốc , đây là cô con đưa cho cháu, cần chứ?"

"Cháu cần. Dù cháu cũng cần tiền của cô. Muốn tiền, lớn lên cháu sẽ tự kiếm!" Yên Nhi nghiêm túc .

"Yên Nhi , cháu đừng Tô Đan Hồng lung tung. Cô con loại như , những chuyện ở quê mà cháu đều là lời vô căn cứ, cháu đừng hiểu lầm cô con nữa." Mẹ Quý vội vàng .

"Thím Ba từ đến nay từng gì về cô cả, cháu cũng hề hiểu lầm cô. Cháu chỉ là cần tiền của lớn mà thôi, bà cũng đừng tức giận, cháu ý nhằm . Cháu tiền cháu sẽ tự kiếm, dựa khác, cha cháu, cháu cũng dựa ." Yên Nhi kiên định .

Loading...