Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 414: Tháng tất bật
Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:31:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cái thằng con trai của , em nó gai mắt thật đấy!" Tô Đan Hồng và thẳng với Quý Kiến Quân.
Quý Kiến Quân đang nhâm nhi bột vừng, liền , đáp: "Chẳng cũng là con em sinh ?"
Nhìn mà xem, lúc nhỏ nó lời thì thôi , đằng giờ còn học cái thói chặn họng cô nữa. Tô Đan Hồng cảm thấy sắp sống nổi trong cái nhà nữa . Nhất định một đứa con gái! Nếu con gái, nó sẽ về phe cô, đến nỗi mấy cha con cô lập đến mức .
Thế nhưng hiểu , dù cô sức khỏe , Quý Kiến Quân cũng cường tráng, duyên con cái cứ mãi chẳng đến với họ. Cô thiết tha một đứa con gái, nhưng lẽ duyên phận vẫn đến, bụng vẫn bặt vô âm tín. Quý Kiến Quân thực cũng mong, con trai ba đứa, cũng thấy viên mãn lắm , giờ chỉ còn thiếu một cô con gái nữa, nhưng rốt cuộc vẫn thấy .
Vừa tháng Chạp, Tô Đan Hồng cũng bắt đầu cuồng với công việc. Cả năm chỉ tháng là cô bận rộn nhất, bởi vì cô thịt khô, mà ít . Bắc Kinh, thành phố Đại Học, tất cả đều đang chờ đợi, đó còn dặn dò nhất định nhiều hơn một chút. Năm nay Tô Đan Hồng dự định nhiều hơn hẳn năm. Cô gọi Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy, hai quen cũ, đến hỗ trợ. Quý Mẫu Đan cũng rủ đến cùng , thêm cả thím Dương hàng xóm cũng sang phụ, nên công việc tiến triển nhanh.
Quý Kiến Quân đảm nhận việc mua thịt lợn từ bên ngoài về. Thực dùng lợn nhà cũng , nhưng ý định đó. Đàn lợn nhà vẫn còn để dành, chờ qua năm mới nhà mới mổ, lúc đó ngon béo. Nuôi tròn một năm, cả đàn đều mập lên trông thấy. Vì , thịt lợn thịt khô cần lấy của nhà nữa. Quý Kiến Quân tự ngoài mua về, mua ở các thôn xung quanh, tất cả đều là lợn của các hộ nông dân. Chất lượng thịt tuy kém hơn lợn nhà đôi chút, nhưng cũng đảm bảo.
Vì thịt khô, nên khắp sân thơm lừng mùi thịt. Những chiếc kệ đều treo lủng lẳng thịt khô, thật sự khiến nhịn mà thèm thuồng. Trong lúc Tô Đan Hồng bận rộn thịt khô, năm nay Vân Lệ Lệ cũng gọi điện về nhà, và cô là nhấc máy.
"Chị ba, năm nay chúng em sẽ trở về ạ, chị với bố một tiếng giúp em nhé." Vân Lệ Lệ .
"Được , Yên Nhi dạo thế nào ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Vẫn ạ, chỉ là năm nay chúng em trở về, con bé chút giận dỗi thôi." Vân Lệ Lệ đáp.
"Dạo chị đang thịt khô, ngày mai bảo Hà San mang một ít qua cho các em. Táo đỏ và kỷ tử cũng phơi xong, chị sẽ gửi qua cho các em, em nhớ nấu chút canh bổ dưỡng cho Yên Nhi uống nhé." Tô Đan Hồng .
Vân Lệ Lệ liền cảm ơn, cũng quá khách sáo, vì Tô Đan Hồng cho nhiều đồ, hơn nữa còn thật tâm quan tâm đến con gái cô. Tô Đan Hồng liền hỏi thăm đến sức khỏe của Quý. Tuy mối quan hệ chồng nàng dâu với Quý mấy , nhưng cô vẫn nên hỏi thăm một câu, coi như là tròn bổn phận.
Mẹ Quý đương nhiên là vẫn , Vân Lệ Lệ bảo cô cần lo lắng, vì cô và Kiến Văn chăm sóc mà. Lúc Tô Đan Hồng mới nhẹ gật đầu. Số đồ đạc gửi qua thành phố Giang Thủy thực sự ít, nhưng mấy thứ cũng chẳng thấm , Tô Đan Hồng hiểu rõ. Ngày hôm , cô liền gửi một ít thịt khô qua, còn táo và kỷ tử khô của năm nay, mang tất cả qua, và thêm một giỏ trứng gà. Đồ đạc quá nhiều nhưng cũng hề ít ỏi, Tô Đan Hồng luôn giữ ở mức độ , bao giờ để thiếu.
Những vật tư đưa tới, Mẹ Quý vẫn chút bất mãn: "Đã bao lâu vẫn thấy đưa một con gà nào đến đây. Cô bên đó thế nào đều rõ, mỗi mùa đông đến đều g.i.ế.c gà hầm canh để uống. Ngày thường cũng sẽ g.i.ế.c gà hầm canh. Trước ở bên đó cô vẫn thường như thế, giờ tới bên , cô tùy tiện lấy chút đồ lừa gạt ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-414-thang-tat-bat.html.]
"Mẹ đang gì ? Chị Ba mang tới nhiều thịt khô như thấy ?" Vân Lệ Lệ . Mấy miếng thịt khô đều là thịt ba chỉ loại thượng hạng, nếu như hấp lên thái xào dưa muối, thì hương vị thật sự thể chê . Cũng Tô Đan Hồng thịt khô như thế nào, mùi vị thật sự quá tuyệt, nhạt mặn, bảo hàng năm đều nhiều như để gửi đến thành phố Đại Học bán. Việc kinh doanh quả thực quá .
"Có chút đồ lặt vặt thế mà thèm mà để mắt tới ?" Mẹ Quý trợn mắt .
Vân Lệ Lệ lười đôi co với bà nữa. Cô mang đồ phòng bếp, lúc thấy gói táo đỏ và kỷ tử khô, đều là những thứ dùng để hầm canh , còn trứng gà, cô cảm thấy cũng ít chút nào. Phải rằng Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan ngoài củ cải khô và dưa muối thì chẳng gì khác cả!
"Lần con gọi điện thoại cho nó thì chuyện với nó, con cứ là ăn gà." Mẹ Quý : "Bảo nó đưa hai con gà đến đây!"
"Thôi ơi, chúng tự mua là ." Vân Lệ Lệ xua tay : "Mẹ ngoài , hôm nay con tự bữa trưa cho."
Thật sự là còn kiên nhẫn bà than vãn nữa. Bảo cô với Tô Đan Hồng, chẳng là cô mất mặt ? Mẹ Quý còn định gì đó, Vân Lệ Lệ liền cắt ngang: "Mẹ, ngoài . Mẹ bình thường cũng vất vả , hôm nay con là . Ngày mai Kiến Văn nghỉ phép, con và còn bận rộn hơn, đến lúc đó nhập hàng trở về bán, Yên Nhi nhờ trông nom ."
“Cái các con cứ yên tâm , sẽ chăm sóc Yên Nhi thật ." Mẹ Quý , liền vội vàng đáp.
Vân Lệ Lệ và Quý Kiến Văn quả thực sắp cuồng với công việc . Kiến Văn nghỉ là liền cùng vợ nhập một lô quần áo mới về.
Cả hai vợ chồng bắt đầu chuỗi ngày "đầu tắt mặt tối", sớm về khuya. Năm ngoái cũng thế, dù vất vả nhưng công nhận, việc ăn vẫn cực kỳ phát đạt.
Những chiếc áo bông họ nhập về bán chạy, đều do Quý Kiến Văn tự tay tuyển chọn. Anh vốn là cẩn thận, việc càng tỉ mỉ hơn, kiểm soát chất lượng vô cùng nghiêm ngặt.
Không chỉ buôn bán áo bông, họ còn bán cả câu đối nữa, lợi nhuận tuy là từng món nhỏ nhưng tổng thể khá, thu về ít.
Thấy hai vợ chồng con trai bận rộn tối mắt tối mũi, Mẹ Quý cũng chẳng còn tâm trí mà tìm Tô Đan Hồng gây sự nữa. Sáng nào bà cũng dậy sớm nấu cháo, chuẩn đủ thức ăn, cố gắng những bữa cơm thật tươm tất. Trưa thì hai vợ chồng về, chỉ ăn vội vàng chút gì đó bên ngoài, đến tận hơn tám giờ tối mới về đến nhà.
Tối đến, Mẹ Quý chuẩn một bữa thịnh soạn, nào canh, nào thịt xào, tẩm bổ cho hai đứa.
Phải là, Mẹ Quý lo toan việc, hai vợ chồng dù mệt đến mấy vẫn giữ tinh thần sảng khoái mỗi ngày. Không như năm ngoái, khi họ đưa Yên Nhi về quê, chỉ ăn uống qua loa bằng mấy cái bánh bao cho xong bữa. Hôm nay Quý Vân Vân ghé chơi, đúng lúc Yên Nhi mở cửa. Vừa thấy cô , con bé nhíu chặt mày: "Sao cô tới? Bố cháu đều ở nhà."