Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 413: Đám trẻ trong nhà

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:31:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với chuyện Nhân Nhân giành giải nhất, trong nhà đương nhiên đều vui vẻ.

Giấy khen dán tường, cả một bức tường đầy ắp, tất cả đều là giấy khen, đều là của Nhân Nhân.

Tê Tê thì , năm nay mới học tiểu học, khen thưởng , đến cuối kỳ mới .

Có điều hẳn là sẽ , nhóc con giống hệt trai nó, đều đạt thành tích xuất sắc, tuy rằng nghịch ngợm một chút nhưng thành tích học tập tồi.

Bây giờ trái cây trong vườn cây ăn quả gần như thu hoạch xong. Sau khi hái hồng cuối cùng xuống, cũng thành bánh hồng. Vài ngày nữa, hồng sẽ tích tụ nhiều đường hơn nữa.

Bắt đầu từ tháng mười một, trời thực sự lạnh.

Hôm nay Quý Kiến Quân còn mua về khá nhiều chăn bông mới, đều là cho những già trong thôn . Những già cả trong thôn đều sẽ chăn mới của để dùng. Vừa nhẹ mềm, thoải mái, cũng ấm áp.

Hơn mười cái chăn cũng tốn khá nhiều tiền của Quý Kiến Quân, điều thèm để ý. Ba năm mới một cái chăn bông mới, tốn bao nhiêu tiền của chứ?

Chỉ là những già trong thôn hạnh phúc.

Quý Kiến Quân mấy năm nay ít giúp đỡ thôn. Chưa kể ngày Tết tặng quà cho họ, mùa đông còn phát chăn bông mới, con trai ruột của họ cũng chắc hiếu thảo bằng .

Có điều Quý Kiến Quân cũng chỉ chăm sóc trong thôn , còn các thôn khác thì .

Nếu thật sự chăm lo cho tất cả thì cũng xuể. Chỉ riêng việc quan tâm đến trong thôn là quá .

Khoảng thời gian bắt đầu vỗ béo lợn, bởi vì tháng tới sẽ xuất chuồng bán, mỗi ngày tốn một lượng lớn thức ăn cho lợn.

Bác cả Quý núi cũng đang bận tối mặt, thế nên Quý Kiến Quân liền thuê mấy đứa trẻ con như Quý Tiểu Đông và các bạn lên núi phụ giúp lúc nghỉ hè, để bác cả đỡ vất vả hơn.

Mấy đứa nhóc việc trách nhiệm, chỉ cần vài đứa lên giúp, bao cơm trưa và trả công hai đồng, thế là chúng việc hết .

Thịt lợn bây giờ bán chạy, giá cả cũng cao ngất ngưởng, chỉ là nuôi lợn quá tốn thời gian và công sức. Lúc đầu còn nhiều theo, nhưng dần dần, chẳng còn mấy ai trụ với nghề.

Thế nhưng, nghiệp nuôi lợn của Quý Kiến Quân thì ngừng phát triển, chỉ tăng chứ giảm.

Anh cực kỳ mát tay nuôi lợn, nuôi nhiều năm như con nào gặp vấn đề. Mỗi con đều lớn khỏe, cơ bản khi xuất chuồng đều đạt ba trăm cân, xứng đáng danh hiệu "heo vàng"! điều cũng lạ, bác cả Quý hiện tại chuyên tâm nuôi lợn tại vườn cây ăn quả thứ hai. Vườn cây ăn quả thứ ba trở thành trang trại gà chuyên dụng, quy mô kém gì vườn thứ nhất.

Riêng vườn trái cây thứ tư thì thuộc loại nuôi thả rông, núi bò, ngựa, dê, gà cũng , nuôi mấy chục con. Vào mùa đẻ trứng cao điểm, mỗi ngày cũng nhặt bảy tám quả trứng, chỉ mấy ngày là thể một giỏ trứng gà đầy ắp mang về nhà.

Hiện tại là thời điểm bận rộn nhất của trang trại lợn ở vườn cây ăn quả thứ hai. Chờ đám lợn béo xuất chuồng, lứa lợn con mới nhập về sẽ đòi hỏi khối lượng công việc lớn như , cũng sẽ nhàn hơn nhiều. Hôm nay Tô Đan Hồng dẫn Tường Tường và Viện Viện cùng lên núi. Tuy rằng Viện Viện chỉ cau mũi một chút chứ hề ngại mùi hôi, nhưng thằng bé Tường Tường thì trực tiếp hét ầm lên: "Thối quá !"

"Cái gì mà thối? Thịt lợn hôm qua con ăn chính là từ đây mà đấy," Tô Đan Hồng .

Vẻ mặt của Tường Tường lúc tròn mắt ngạc nhiên, thằng bé sững sờ, thể tin tai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-413-dam-tre-trong-nha.html.]

"Đi, cho lợn uống nước con," Tô Đan Hồng bảo.

"Con !" Tường Tường lập tức bĩu môi .

"Nếu con sẽ cho con năm hào," Tô Đan Hồng liền đề nghị. Tường Tường lập tức do dự, đối với đứa nhỏ ở độ tuổi , vẫn còn dễ thuyết phục một chút. Tường Tường còn mặc cả: "Anh Tiểu Đông , một ngày hai đồng!" "Anh Tiểu Đông cả ngày mới hai đồng, tiền cũng dễ kiếm. Con cho heo uống nước lúc mới bao nhiêu công việc chứ hả? Cho con năm hào ," Tô Đan Hồng dứt khoát .

Viện Viện : "Thím ba, con cũng cho lợn uống nước ạ."

"Viện Viện ngoan nào, việc để trai con, , để Tường Tường ," Tô Đan Hồng , suýt chút nữa gọi nhầm. Cô suýt chút nữa thật sự coi Tường Tường là trai, còn Viện Viện là em gái của nó.

"Hừ!" Tường Tường bĩu môi cho heo uống nước. Năm hào tiền chẳng dễ kiếm chút nào.

Chờ cho heo uống một lượt nước linh tuyền xong, lúc nó mới chạy , đó tìm đòi tiền. Tô Đan Hồng đưa cho nó và : "Làm việc , đây là phần thưởng cho con."

Lúc Tường Tường mới hài lòng. Thấy , Tô Đan Hồng cũng quên cho Viện Viện năm hào.

"Con , thì nên so đo với Viện Viện mấy chuyện lặt vặt như chứ," Tô Đan Hồng thằng nhóc , liền thêm.

"Ai bảo con so đo chứ?" Tường Tường vặc . "Không thì . Con gái thể mấy việc bẩn thỉu, vất vả , chắc chắn là để con trai các con ," Tô Đan Hồng . Tường Tường hừ một tiếng, liền dẫn Viện Viện ngoài mua phở chua ăn. Hiện tại nó vẫn còn say mê món phở chua , còn kẹo ô mai viên, ăn hoài ngán.

Có điều đồ ăn là do Viện Viện mua, Tường Tường mua năm hào bi, dẫn Viện Viện chơi bi với những đứa trẻ khác.

Lúc trở về thằng nhóc cả dính đầy bụi đất, lem luốc, nhưng thắng ít bi. Tô Đan Hồng lúc mới thấy những viên bi thủy tinh thực sự là ngạc nhiên.

Ở kiếp của cô, những viên bi thủy tinh còn một cái tên đặc biệt, gọi là Lưu Ly. chúng cực kỳ trân quý, giá trị liên thành cũng ngoa chút nào.

Ngược , cô ngờ ở kiếp chúng tầm thường đến . Trong kiếp , cô từng thấy những chiếc bình hoa đỗi bình thường, nhưng đến thời điểm hiện tại, chúng dường như trở thành đồ cổ với giá trị cao?

Thế sự vô thường, quả sai.

Có điều Tô Đan Hồng vẫn giáo huấn Tường Tường một trận, Viện Viện thì ngoài thì trở về y nguyên như , hề dính bẩn, chẳng giống nó chút nào! Quần áo mặc dơ bẩn đành, còn nó thì ngày nào cũng về nhà trong bộ dạng lấm lem như .

Thế nhưng đối với loại giáo huấn , Tường Tường hầu như quen thuộc, chẳng cảm thấy gì. Thằng bé chỉ trưng vẻ mặt ương ngạnh, chống đối.

Tô Đan Hồng cũng nó giống ai, rõ ràng khi còn bé đáng yêu như , mà giờ thì ưa, chó cũng ghét.

Có điều, đây cũng chính là lúc cô tức giận mới nghĩ như , phần lớn thời gian con trai của vẫn mắt. "Có uống bột vừng ?" Hôm nay Tô Đan Hồng nghiền một ít bột vừng, hỏi Tường Tường.

"Có ngọt ạ?" Tường Tường hỏi.

"Bỏ chút đường phèn," Tô Đan Hồng .

Vì thế Tường Tường liền uống, nhưng nếm thử chỉ thấy một chút vị thôi. Tường Tường ăn mà nhăn mặt, vì nó chẳng ngọt chút nào. Có điều, thằng bé vẫn lời uống hết bột vừng trong chén, Tô Đan Hồng liền giục nó ngoài chơi.

Loading...