Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 40: Quý Kiến Quân gặp chuyện

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:46
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bà ơi, bà xem , thím ba mua giày cho cháu đấy ạ, bà xem ?" Hầu tử thấy Quý về đến, liền nhanh nhảu chạy tới khoe đôi giày mới.

"Đẹp chứ con, đôi giày chạy hẳn là thím ba mua cho cháu ?" Mẹ Quý đôi giày, trong bụng thầm nghĩ nhà thằng cả chắc chắn tiền mà sắm cho con món đồ tươm tất thế , bèn hỏi .

"Vâng ạ, thím ba mua cho cháu đó!" Hầu tử tủm tỉm , khoái chí đáp.

Mẹ Quý mỉm hiền hậu, sang Tô Đan Hồng mà rằng: "Đôi giày thì chỉ con mới hào phóng mà mua cho Hầu tử thôi, chứ đổi nhà thằng cả , chắc hẳn họ sẽ tiếc của lắm."

Nhắc tới chuyện tiêu tiền tiếc tay của Tô Đan Hồng đây, Mẹ Quý thế nào cũng sẽ vài câu, nhưng giờ thì khác .

Bà càng con dâu hào phóng, chi tiêu rộng rãi càng thấy ưng ý, quả đúng là khí chất của một phu nhân nhà địa chủ xưa .

Giờ đây xã hội dần định, còn cảnh " một tí là phong trào" như nữa, nên Mẹ Quý đương nhiên ưng ý một cô con dâu dáng vẻ quý phái như Tô Đan Hồng. quan trọng hơn tất thảy, là những cây non trồng ở vườn trái cây núi đều sống hết!

Trong mấy thôn trấn quanh đây, duy chỉ vườn trái cây nhà cô là phát triển như . Các nhà khác sân cũng thể trồng một hai cây lặt vặt, nhưng mà bì với khu vườn núi của nhà bà, đó mới thực sự là một vườn trái cây quy mô lớn!

Mẹ và cha bàn bạc với , dùng lưới sắt để rào chắn quanh vườn trái cây. Hôm nay, Mẹ Quý đến đây chủ yếu là để chuyện với Tô Đan Hồng.

Vườn cây ăn trái hiếm thì thật, nhưng vì nó quá đỗi đặc biệt nên cũng cực kỳ thu hút sự chú ý.

"Dùng lưới sắt rào quanh cũng chẳng mấy an , . Mẹ bảo cha xem xét thử , con định bụng là cứ xây tường hẳn lên luôn." Tô Đan Hồng trình bày.

Đây là điều cô suy tính kỹ lưỡng từ . Cứ xây tường lên, gì cũng sẽ tiện lợi hơn nhiều, cần che giấu lén lút nữa.

"Xây tường á?" Mẹ Quý sửng sốt, vội vàng xua tay: "Cái đó thì cần con. Nếu xây tường thì tốn bao nhiêu gạch đá chứ? Tiền mà đủ! Không cần, cần , cứ rào lưới sắt cao lên là ." "Con vẫn nghĩ nên xây tường thì hơn. Xây tường cũng chẳng tốn kém là bao. Chẳng cha quen với chú thợ xây ? Chúng cứ mua thêm ít gạch đất, biếu ông chút tiện nghi, tốn bao nhiêu tiền mà việc ưng ý." Tô Đan Hồng kiên trì.

Dùng lưới sắt quả tình cũng là một lựa chọn tồi, nhưng cần rằng, lưới sắt chỉ cần một cái kìm cắt là thể phá tan tành, căn bản chẳng mấy tác dụng lớn lao.

tính toán kỹ , hết cứ xây tường rào bao quanh, đó sẽ rào thêm một lớp lưới sắt ở bên trong, giữ để tương lai nuôi gà. Quả thật tồi chút nào, bởi phía núi rộng lớn như , nếu vườn trái cây mà kiêm thêm nuôi gà thì đúng là một trang trại gà quy mô. Không tường rào bảo vệ thì mà yên tâm .

Mẹ Quý còn dựng một trang trại gà lớn thì lập tức trợn tròn mắt, há hốc mồm. Bà thốt lên: "Con còn tính toán nữa ư?"

"Không hả ? Sau vườn trái cây chắc chắn cần độ màu mỡ, nếu một trang trại gà thì sẽ cần lo lắng về phân bón nữa ." Tô Đan Hồng giải thích. "Hơn nữa, gà và trứng gà cũng sẽ là một khoản thu nhỏ ." " mà mấy thứ thì bán ở chứ?" Mẹ Quý sốt ruột hỏi.

"Cái chẳng dễ dàng thôi ? Mình cứ mở một cửa hàng ở trấn , thuê lấy một hai coi sóc là ." Tô Đan Hồng ung dung .

Mẹ Quý ngây một lúc: "Vậy thì nhất định thuê trong nhà . Chuyện buôn bán thế mà giao cho ngoài thì yên tâm chút nào."

"Vậy là đồng ý chứ ạ? Mẹ cứ bàn bạc với cha , xem xây tường rào thì tốn kém bao nhiêu tiền." Tô Đan Hồng thúc giục.

Mặc dù bây giờ mỗi tháng cô cũng chỉ thêu một sản phẩm, nhưng tiền kiếm cũng đủ trang trải, chẳng cần lo lắng sẽ thiếu thốn.

Hơn nữa, cô lên trấn giao hàng thêu, chị Hồng còn hớn hở báo tin cho cô , khu chung cư Cẩm Tú Hào Đình tăng tỷ giá đồng bạc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-40-quy-kien-quan-gap-chuyen.html.]

Cẩm Tú Hào Đình chính là khu chung cư mà cô và chị Hồng cùng mua đây. Trước , mỗi mét vuông giá 22 đồng, nhưng giờ tăng vọt lên hơn 30 đồng .

Nói cách khác, một căn hộ rộng 108 mét vuông với ba phòng ngủ Tô Đan Hồng chỉ cần bỏ hơn hai ngàn đồng là thể mua , nhưng bây giờ giá vọt lên hơn ba ngàn đồng.

Chị Hồng còn hỏi cô nhượng bán ngoài , chị sẵn tính toán. Tô Đan Hồng thì xua tay, rằng thiếu tiền, cứ để tạm căn hộ đó ở đấy , nhỡ về giá tiếp tục tăng thì ? Giờ mà bán chẳng là quá thiệt thòi ?

Hơn nữa, điều quan trọng nhất là Tô Đan Hồng căn bản ý định bán nó.

Trường trung học điểm của thành phố Giang Thủy ngay cạnh khu chung cư đó. Trong tương lai, nếu con nhỏ học sẽ chỗ ở tiện nghi. Cô để căn hộ cho con .

Bị cô đáp lời như , chị Hồng cũng đành là sẽ từ từ xem xét, mắt cứ tạm thời rao bán vội.

chuyện thị trường bất động sản Tô Đan Hồng cũng hiểu rõ lắm, dù cô cũng chẳng nghĩ tới chuyện bán căn nhà .

Nhờ tích cóp , dù ngày thường cô quá tằn tiện trong chi tiêu, nhưng cũng cần tốn tiền thuê nhà, tiền điện nước, tiền rau củ, gạo. Những thứ đều do Mẹ Quý mang đến, hoặc gạo cũng là nhà tự trồng. Bình thường cô tiêu tiền cũng chỉ vỏn vẹn một ít muối, nước tương, căn bản chẳng tốn kém là bao.

Bởi , tính đến mấy ngày nay, trong tay cô cũng trong tay hơn một ngàn đồng.

Một ngàn đồng là đủ để cô xoay sở chuyện, mà trong tay cô còn một bộ thêu đang dang dở nữa, nếu đổi thì sẽ thành sớm thôi.

Về đến nhà, Quý kể với cha Quý chuyện dựng thêm một trại nuôi gà. Cha Quý, đang rít thuốc lào, cau mày: "Cái sợ tiêu tốn ít tiền ." Mẹ Quý đáp lời: "Đan Hồng cần để ý đến tiền nong, chỉ cần cho thỏa chí thôi. Mai vườn trái cây sinh lời, tiền bạc cũng sẽ thu về thôi mà."

Cha Quý gật gù, dặn dò: " hỏi han một chút."

Khoảng hai tiếng đồng hồ , cha Quý trở về, ông : " thương lượng xong với ông . Dựa lượng gạch của chúng , ông sẽ bán cho với giá một xu một viên."

"Một xu thôi ? Vậy cũng tồi! Bây giờ gạch đến ba xu một viên lận." Mẹ Quý xong thì mừng mặt, .

Cha Quý giải thích: "Bà nghĩ ? mua gạch mộc, loại gạch nung nên mới giá hời như . với lượng lớn thế , tính cũng tốn ít tiền đấy." Ông nhẩm tính: "Một viên gạch hai xu, mười viên là hai hào, một trăm viên là hai đồng, một nghìn viên là hai mươi đồng, một vạn viên thì chính là hai trăm đồng!"

Cha Quý tiếp lời: " mà ông Dương , sẽ đưa cho chúng những viên gạch vỡ, chỉ để xây tường, cần loại gì."

"Vậy tính toán cũng tốn một khoản tiền nhỏ chứ?" Mẹ Quý hỏi.

"Không cần xây quá cao, hai mét là . Tính toán kỹ lưỡng thì cũng khác biệt là mấy, tiền bỏ vẫn là một khoản nhỏ. Bà tìm thằng Ba đây, với nó." Cha Quý .

Khi Tô Đan Hồng đến đây, cô cũng thuận tiện mang theo sáu trăm đồng tiền. Không chút do dự, nàng giao ngay cho cha Quý để ông chủ động chi tiêu, mua sắm.

Cha Quý cầm sáu trăm đồng tiền, cảm thấy gánh nặng vai. Ông trịnh trọng cam đoan với cô: "Đan Hồng, con yên tâm, cha nhất định trông coi vườn trái cây cho con thật !"

"Con tin cha mà. Số tiền cha cứ dùng , nếu đủ thì với con." Tô Đan Hồng . Trong nhà nàng vẫn còn bốn trăm đồng nữa, nhưng tất nhiên thể lấy hết bộ, vẫn giữ một ít để dùng trong gia đình. Sau khi dặn dò xong xuôi công việc, Tô Đan Hồng trở về nhà. Buổi tối hôm đó, Tô Đan Hồng, vốn dĩ bao giờ mơ, một giấc mộng. Nàng chẳng hiểu vì lẽ gì, nửa đêm giật tỉnh giấc một , chờ cho đến khi trời gần sáng, lúc cô mới ngủ tiếp.

Cùng lúc đó, trong bệnh viện một nơi xa, Quý Kiến Quân đưa cấp cứu đêm đó, giờ chuyển phòng an dưỡng. Vật nhọn lấy , ca phẫu thuật diễn thành công. "Chân trái bệnh chỉ sợ thể tiếp nhận nổi vận động mạnh nữa." Vị bác sĩ chủ trì ca phẫu thuật gỡ khẩu trang xuống, với những bạn của .

Loading...