Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 396: Cha Quý Ngất Xỉu

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:31:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chị em tin tưởng chị như thế nào? Chuyện chỉ Kiến Quân, em và chị rõ, ngay cả cha cũng gì!" Tô Đan Hồng trầm giọng . Đây là đầu tiên trong nhiều năm qua Tô Đan Hồng nghiêm túc đến , khiến Phùng Phương Phương khỏi giật sợ hãi. "Đan Hồng, chị thật sự nhiều chuyện, chuyện liên quan đến chị!" Phùng Phương Phương liên tục phân trần. "Được , chị trở về !" Tô Đan Hồng dứt khoát , còn kiên nhẫn để tiếp tục trò chuyện với chị nữa.

Phùng Phương Phương cũng chỉ thể trở về , đó bắt đầu truy tìm ngọn nguồn, xem rốt cuộc ai loan tin ngoài và từ . Chị đương nhiên sẽ hoài nghi Tô Đan Hồng ăn cướp la làng, tính tình của Tô Đan Hồng ai cũng rõ. Cô chắc chắn là mong chôn vùi chuyện nhất, nó lan truyền khắp thôn.

Bởi vì cô ba đứa con trai đang sống ở đây, thế nào cô thể chấp nhận việc vẩn đục tâm hồn con trẻ bởi những chuyện thị phi thế ?

Rất nhanh, Phùng Phương Phương ai là lan truyền tin đồn.

Là vợ của em trai ông chủ nhiệm thôn loan tin !

Thời gian , Quý chẳng từng tới nhà Kiến Quân xả giận ? Bà còn mắng Tô Đan Hồng đến mức còn mặt mũi nào. Lúc cũng chuyện gì xảy , nhưng ông chủ nhiệm thôn khi tới thành phố Giang Thủy việc, ai kể một vài chuyện, trong đó liên quan đến sự việc .

Ông ngạc nhiên đến ngẩn , khi về nhà chỉ kể cho vợ như một câu chuyện phiếm, nào ngờ bà vợ lưng lập tức tiết lộ ngoài.

Bây giờ bộ trong thôn cơ bản hết.

Ông chủ nhiệm thôn cũng vô cùng tức giận, lập tức tới tận nhà mắng cho hai vợ chồng một trận, yêu cầu họ đến xin gia đình họ Quý.

"Chuyện , bây giờ xin thì ích gì? Hơn nữa, Quý Vân Vân dám , còn cho phép khác bàn tán ?" Người vợ của em trai ông với vẻ bất cần. Đây rõ ràng là hóng chuyện ồn ào của nhà họ Quý.

Trong thôn , ai dám đối đầu với nhà bà ngoài gia đình Quý Kiến Quân cơ chứ? Thế nhưng, nhà cũng chẳng hề yên , cứ dăm bữa nửa tháng chuyện.

Còn phụ nữ Tô Đan Hồng đó, chỉ vẻ yếu đuối, luôn đóng vai bông sen trắng tinh khiết để lấy lòng khác. Bà cũng tin Tô Đan Hồng thực sự hiếu thuận đến thế!

Có điều hôm nay thì , nhà họ Quý chuyện để bàn tán .

Thật , khi tin đồn do bà truyền , Phùng Phương Phương dám càn, bởi vì gia đình bà tiền. Làm chị dám đối đầu với như chứ?

Thế là chị kể cho Tô Đan Hồng , Tô Đan Hồng cũng rõ chuyện .

Chiều tối, ông chủ nhiệm thôn đích tới xin , điều hai vợ chồng nhiều chuyện tới.

Vốn gọi chị Hứa tới, vì chị mối quan hệ với Tô Đan Hồng. Thế nhưng chị Hứa tới, đây là chuyện của nhà thứ hai, cớ gì chị hòa cho hai bên chứ?

Cho nên chị kiên quyết tới, ông chủ nhiệm thôn cũng chỉ thể tự đến.

Thái độ của Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng đều tệ, chỉ là trong lòng nghĩ như thế nào thì ai . Ông chủ nhiệm thôn cũng chỉ thể thở dài trở về. " , chuyện ông đừng nên xen quá nhiều. Nhà chú hai họ chẳng năng lực , cứ để họ tự giải quyết , giải quyết xong thì thôi, cần bận tâm!" Chị Hứa .

" đoán chừng chú hai thể mở lò nữa, chừng còn đổi nghề. Hiện tại đắc tội với Kiến Quân, về sẽ chẳng ai giúp chú một tay ." Trưởng thôn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-396-cha-quy-ngat-xiu.html.]

Người trong thôn cứ đồn rằng em trai ông giàu nhất làng, nhưng chỉ ông thấu: mấy năm , em trai quả thực kiếm bộn tiền, nhưng gần đây thì thu nhập chẳng đáng là bao. Cả nhà vợ chồng con cái đều tiêu pha hoang phí, gì còn dư dả gì?

Ngược , Kiến Quân thì khác hẳn. Sự nghiệp của phát triển mạnh mẽ chẳng gì là quá lời, việc buôn bán cũng thuận lợi. Dù bên ngoài cứ đồn rằng chẳng kiếm đồng nào, nhưng những cửa hàng danh nghĩa Kiến Quân, ngay cả cửa hàng bếp ga ở huyện, cũng ăn khấm khá.

Đấy là còn kể đến các cơ sở kinh doanh khác của Kiến Quân.

Hơn nữa, mỗi ngày đều bao nhiêu chuyến xe chở hàng , trướng đông công nhân đến thế. Nếu thật sự kiếm tiền, thì lấy gì mà trả lương cho họ?

Tính , mỗi tháng kiếm bao nhiêu tiền, thật khó mà đong đếm nổi.

Giờ thì em trai ông còn gây thù chuốc oán. Vậy là còn tiếp tục ăn đây? Cứ mấy chuyện vô bổ đắc tội với khác, đến cả chủ nhiệm thôn cũng chẳng hiểu nổi rốt cuộc là vì lý do gì.

Những lời đồn thổi cũng truyền đến tai cha Quý. Vốn dĩ ông gì, hơn nữa luôn ở núi. hôm nay, nhân lúc hiếm hoi rảnh rỗi, ông ghé qua vườn cây ăn quả thứ tư tìm ông Trương đánh cờ. Vườn cây ăn quả thứ nhất và thứ tư một con đường xuyên thôn. Vậy nên, khi ngang qua, ông tình cờ vài cô vợ trẻ đang xôn xao bàn tán về chuyện , kể lể rành mạch đến từng chi tiết.

Cha Quý rõ mồn một. Đám phụ nữ trẻ , thấy ông liền vội vàng gượng ai nấy tản việc của . Vốn định chơi cờ, nhưng giờ cha Quý chẳng còn tâm trạng. Ông cũng vội tin ngay lời mấy phụ nữ trẻ, mà trực tiếp tìm đến Quý Hồng Quân để hỏi. Quý Hồng Quân vốn kể, nhưng thấy cha Quý gần như chuyện, mà trong thôn giờ ai cũng tỏ tường, nên cũng chỉ đành thú thật.

Cha Quý tức giận đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ.

Sau khi tỉnh , ông liền thấy đang ở bệnh viện. Cơ thể ông vốn khỏe mạnh, lúc đó chỉ là do tức giận quá độ ảnh hưởng đến tim. Việc gì viện tốn kém thế ?

Thế là ông yêu cầu xuất viện. Các chỉ sức khỏe của ông quả thực đều bình thường, nên bác sĩ cũng đồng ý.

"Nếu con còn chút lòng hiếu thảo, về đừng để cho hai con trở về nữa!" Vừa về đến nhà, cha Quý liền thẳng với Quý Kiến Quân.

"Cha... " "Đừng thêm gì! Con cứ coi như !" Cha Quý ngắt lời , giọng kiên quyết.

Quý Kiến Quân thấy cha đang kích động, cũng chỉ đành đồng ý . Phải đến nửa ngày , cha Quý mới thở dài, sang với Tô Đan Hồng: "Đan Hồng , chuyện liên quan gì đến con , con đừng để tâm những lời bà già . Bà đúng là ma ám, hết thuốc chữa , về con cũng đừng bận lòng đến bà gì. Con chỉ cần chăm sóc cho mấy đứa nhỏ nhà ."

"Cha cứ yên tâm, Nhân Nhân và các em đều ngoan." Tô Đan Hồng gật đầu trấn an.

"Mấy đứa , chuyện lớn tày đình như mà vẫn giấu giếm cha! Nếu hôm nay cha rảnh rỗi xuống núi, thì đến giờ cha vẫn còn mờ mịt rốt cuộc chuyện gì xảy !" Cha Quý thở dài .

Trước đây, Quý từng giận dỗi bỏ , đó Kiến Quân đưa đến thành phố Giang Thủy, bảo rằng bà sẽ ở đó, dẫu về thì cũng chỉ là thỉnh thoảng ghé qua.

Lúc ông nhất định là xảy chuyện gì, chỉ là hỏi Kiến Quân , ông cũng hỏi thêm. Dù , bà mà ở cùng Kiến Quân thì cũng , sẽ chẳng cách nào gây chuyện thêm nữa.

Chỉ là ngờ, ông nghĩ tới chuyện Quý Vân Vân thể gây cớ sự . Chính vì thế, nhất thời lửa giận bốc lên tận tâm can mới khiến ông tức đến ngất xỉu. Chủ nhiệm thôn cũng đến thăm cha Quý để xin ông, nhưng ông chỉ tỏ vẻ mấy bận tâm. Cũng chẳng chần chừ nhiều, ông liền trở về núi. Hèn chi, ông già bên vườn cây ăn quả thứ hai cũng chẳng thiết tha gì chuyện xuống núi. Có lẽ , ông cũng sẽ xuống núi nữa. Cuộc sống núi mới thật sự là nhất, chẳng quản, cũng cần phiền lòng vì những chuyện thị phi .

Cái già của ông vẫn sống thêm vài năm nữa, để cùng con trai con dâu hưởng phúc thêm chút đỉnh.

Loading...