Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 394: Tiểu Ma Vương

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:31:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cô cực kỳ bản lĩnh, nhưng thực Tô Đan Hồng nhận thấy rằng, cuộc sống của cô cũng vất vả.

Bà lo liệu việc trong gia đình, việc đều qua tay bà. Cô cảm thấy tuy rằng cuộc sống gia đình khá nhưng mấy vui vẻ.

Chỉ là hơn nhiều so với các bà chủ gia đình khác.

Những phu nhân cũng hâm mộ cô, nhưng cô cũng chỉ chứ gì.

Tô Đan Hồng hiểu những việc , cũng hiểu tại đôi khi mặt mày cô vẫn thoáng nét u sầu.

Hiện giờ cô trở thành trụ cột gia đình thì cô thấu hiểu.

Là phụ nữ mà chịu đựng nhiều điều mà bản nên gánh chịu như thì thể vui sướng ? Mỗi ngày mở mắt là bận rộn túi bụi, kiệt quệ tinh thần và thể xác thì buồn?

Có một bà ngoại kể, cô còn mong manh, yếu ớt, chịu gian khổ hơn cô nhiều...

Ban ngày suy nghĩ nhiều, đêm về liền mơ thấy điều đó. Đêm nay, Tô Đan Hồng mơ, mơ thấy cô. Mẹ cô khen cô trưởng thành, bảo vệ gia đình , còn là cô bé khi xưa nữa, bà hạnh phúc. Tô Đan Hồng , lặng lẽ rơi lệ.

Tuy động tác của cô nhẹ, nhưng vẫn thể giấu quân nhân như Quý Kiến Quân, một tiếng động nhỏ cũng đủ khiến tỉnh giấc.

Quý Kiến Quân lặng lẽ ôm vợ lòng vỗ về, một lời, nhưng trong lòng lúc đau thắt .

Tô Đan Hồng suy nghĩ của . Sau khi giấc mơ kết thúc, cô ngừng , từ từ chìm giấc ngủ.

Quý Kiến Quân mãi đến gần sáng mới chợp mắt một lúc, mà trời vội hửng.

Tô Đan Hồng tỉnh giấc định dậy nấu cơm, nhưng ngạc nhiên thấy Quý Kiến Quân chuẩn xong bữa sáng, quần áo cũng phơi phóng tươm tất. Hôm nay là ngày gì nhỉ? Cô trêu: "Để ông chủ Quý đây chịu khó việc cho em thế , em tiền lương nha."

"Không thể lương thưởng , nhiều việc như , ít nhất cũng một chút khen thưởng chứ." Quý Kiến Quân ghé sát mặt .

Tô Đan Hồng liền nhoẻn , ghé gần hôn một cái.

"Ui chao, cha ơi, hai hôn tránh xa một chút chứ, con sắp 'đau mắt hột' !" Tường Tường dậy từ lúc nào, đang lấy tay che mắt, nhưng mấy kẽ ngón tay hở toang hoác.

Cái dáng vẻ nhỏ xíu đáng yêu đó khiến Quý Kiến Quân bật , thoáng cái bế xốc thằng bé lên. Viện Viện thấy tiếng động cũng lững thững , ánh mắt đầy ngưỡng mộ trai . Đến khi Tô Đan Hồng ôm lòng, cô bé mới tủm tỉm.

Giờ cô bé lớn hơn một chút, ngủ chung phòng với trai.

Ngay đó, ông Trương cũng dẫn Nhân Nhân và Tê Tê xuống nhà dùng bữa sáng. "Lát nữa tắm cho bò với ngựa, hai đứa cùng ?" Tê Tê sang hỏi hai em. "Có ạ!" Tường Tường nhanh nhảu gật đầu, Viện Viện cũng phụ họa theo.

Những chú bò và ngựa núi giờ lớn phổng phao, nhưng tính theo tuổi loài, chúng vẫn còn non lắm, đang độ tuổi thanh xuân tràn đầy năng lượng. Vốn dĩ chúng thông minh hơn hẳn loài vật thông thường, Tô Đan Hồng thường xuyên nhờ bọn trẻ mang nước Linh Tuyền lên cho uống, nên giờ đây chúng càng trở nên " linh tính" hơn.

Chúng thật sự nhận rõ ràng từng , chỉ quấn quýt bên ông Trương, ba em Nhân Nhân, Tê Tê, Viện Viện, cùng với Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng. Còn , dù là bố Quý, chúng cũng chẳng thèm để tâm.

Bò thì hiền lành, dễ bảo, nhưng ngựa là một câu chuyện khác. Mấy con ngựa còn tuy cũng chút cá tính, nhưng vẫn dễ quản lý. Chỉ riêng chú ngựa màu đỏ thẫm thì vô cùng mạnh mẽ, khó thuần phục, còn cực kỳ kiêu ngạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-394-tieu-ma-vuong.html.]

Chú thường xuyên phi nước đại khắp vườn cây ăn quả. Trong khi những con bò và ngựa khác chỉ yên tĩnh gặm cỏ, thì chú thích chạy nhảy ngừng.

Quý Kiến Quân thừa lai lịch của chú , đây chính là hậu duệ của Mã Vương cơ mà, đương nhiên thể tầm thường .

, khi thấy chú vẻ ngột ngạt, cuống cuồng trong vườn cây ăn quả, liền bảo Nhân Nhân dắt chú xuống núi dạo một vòng.

Chú ngựa nhỏ vui sướng mặt, nhưng chỉ chú hớn hở, mà cả lũ trẻ trong thôn cũng . Bọn nhỏ kinh ngạc cảm thán như khi thấy một chiếc ô tô hạng sang, đứa nào đứa nấy đều tròn xoe mắt, mừng rỡ đến nỗi thốt nên lời.

"Không chạy đồng ruộng, cũng giẫm đạp lung tung lên hoa màu của , hả?" Nhân Nhân dặn dò chú ngựa.

Chú ngựa hí lên một tiếng vang dội, đó liền hí hửng phi ngoài. Lũ trẻ reo hò thích thú, nhưng lớn bắt đầu lo lắng yên, nhỡ nó chạy ruộng thì bây giờ?

Dù thấy chú ngựa nuôi dưỡng như khiến họ vui vẻ và lạ mắt, nhưng sự mới lạ đó nào thể sánh bằng giá trị của những thửa hoa màu đất. Cũng may chú ngựa vô cùng ngoan ngoãn, tuy chạy tung tăng khắp đường nhưng tuyệt nhiên hề bước chân bất kỳ thửa ruộng nào.

Chạy một lúc, lẽ thỏa thích, chú mới chịu đầu .

Nhân Nhân xoa xoa đầu chú , thủ thỉ: "Đợi khi thu hoạch hết hoa màu đồng, lúc đó tha hồ mà chạy nhảy ở đó, chạy bao nhiêu cũng ."

Chú ngựa khẽ gật gật đầu, như thể hiểu và đồng tình với lời của thằng bé.

Một bé trạc tuổi Nhân Nhân bước đến, e dè hỏi: "Quý Phúc, tớ thể sờ ngựa của một chút ?"

Nhân Nhân còn kịp trả lời, chú ngựa hừ mũi một tiếng, tỏ vẻ hài lòng với bé, đó liền đầu phóng thẳng lên núi, thèm ngoảnh dù chỉ một .

"Lần tớ sẽ dắt một con ngựa khác xuống cho sờ thử nhé, con cảnh giác với lạ." Nhân Nhân giải thích.

"Được thôi." Dù chút thất vọng, bé vẫn hiểu chuyện gật đầu đồng ý.

Tiểu Hồng quả thực kiêu ngạo. Mặc dù đưa về nuôi từ khi còn nhỏ, nhưng bản năng trời sinh từ dòng dõi Mã Vương ăn sâu máu, khiến chú luôn giữ vững cảnh giác, đề phòng ngoài. Đây chính là thiên phú bẩm sinh của chú .

Trong bảy con ngựa mà Quý Kiến Quân mang về, chú chính là con đầu đàn.

Tiểu Hồng cũng trách nhiệm. Cứ thấy những con ngựa khác quá xa, chú sẽ thỉnh thoảng chạy lùa cả đám về, đảm bảo con nào bỏ sót mà ăn cỏ chung với cả đàn.

Hôm nay Quý Kiến Quân cũng đích tay giúp tắm rửa cho đàn ngựa. Nhìn đồng cỏ núi lũ vật nuôi gặm trụi nhanh chóng, cảm thấy vô cùng may mắn. Cũng may nuôi quá nhiều ngựa, nếu e là đủ thức ăn. Lượng cỏ mà bảy con ngựa tiêu thụ mỗi ngày quả thật hề nhỏ.

Quý Kiến Quân chủ động gieo hạt giống cỏ khắp núi, nhờ mà hiện giờ chỗ nào núi cũng thức ăn xanh . Nếu chuẩn , thật sự , sẽ buồn phiền lo lắng về việc nuôi ngựa như thế nào cho đủ.

Hơn nữa, cỏ ở trang trại nhà mọc cực kỳ nhanh. Dù gặm trụi sạch, chỉ vài ngày thể mọc những chồi non mới.

Quý Kiến Quân dẫn các con trai tắm cho ngựa, cả bò nữa. Xong xuôi, xuống đón Tô Đan Hồng cùng lên vườn cây ăn quả. Lên đó để gì ư? Không gì khác ngoài việc cưỡi ngựa!

Đặc biệt hơn, đó chính là cưỡi Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng cực kỳ ngoan ngoãn với Tô Đan Hồng, để mặc cô thoải mái cưỡi, còn Quý Kiến Quân thì nắm dây dắt, đưa dạo khắp nơi.

Hôm nay tâm trạng của Tô Đan Hồng cực kỳ phấn khởi. Còn việc sáng sớm cô lén rơi nước mắt, chính bản cô cũng rõ lý do, lẽ chỉ là một giấc mơ thoáng qua, gợi lên nỗi buồn nhớ sâu sắc ẩn sâu trong lòng.

Loading...