Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 391: Không khách khí

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:31:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" bây giờ đây, thanh danh của con hủy hoại ." Quý Vân Vân còn thêm.

"Con yên tâm, về nhất định sẽ giải thích cho tư và chị dâu tư của con!" Mẹ Quý lập tức .

Lúc Quý Vân Vân mới khẽ gật đầu, : "Vậy cẩn thận đấy. Bây giờ con chỉ còn tư và chị dâu tư thôi."

"Mẹ sẽ, con yên tâm ." Mẹ Quý . " , tới thành phố Giang Thủy ở? Con Quý Kiến Quân đuổi tới đây?" Nói dứt lời, Quý Vân Vân cũng nổi giận.

Quý Vân Vân gọi thẳng tên Quý Kiến Quân, hề nể nang chút nào.

Bây giờ, cô quả thật cần coi những trai ở quê gì. Một tháng cô kiếm bao nhiêu tiền, khá hơn nhiều so với việc bọn họ lụng vất vả.

Hoàn là hai giai cấp khác biệt với cô.

"Không Kiến Quân , ba con vẫn hiếu mà." Mẹ Quý lập tức .

Tuy Quý Kiến Quân tỏ lạnh lùng thờ ơ, bỏ mặc sự sống c.h.ế.t của con gái (Vân Vân) khiến Quý thất vọng vô cùng, nhưng từ đến nay, đứa con trai luôn hiếu, cực kỳ hiếu.

Lúc sở dĩ đưa bà đến thành phố Giang Thủy đều là vì Tô Đan Hồng, đều do cô xúi giục.

Nếu , Kiến Quân thể kiên quyết đưa đến thành phố Giang Thủy ở chứ?

"Lại là Tô Đan Hồng, quả nhiên sai!" Quý Vân Vân nghiến răng . " , nếu , ba con trở nên tuyệt tình như ? Con bé thực sự quá nhẫn tâm. Chuyện của con, đích xuống núi cầu xin thằng bé, nhưng nó vẫn hề động lòng chút nào, còn Tô Đan Hồng bên cạnh xúi giục. Giờ đưa đến đây, chắc là từ giờ sẽ thể về nữa." Mẹ Quý hừ lạnh một tiếng.

"Mẹ , họ nuôi thì con đây nuôi , bây giờ về với con. Ông Quách thuê bảo mẫu cho con , cứ sang đây trò chuyện với con là , chẳng cần gì hết!" Quý Vân Vân . "Thật sự thuê cả bảo mẫu cho con ?" Mẹ Quý thế lập tức vui mừng : "Vậy thì đúng là đối xử với con thật ."

"Chứ gì nữa? Mấy món bổ dưỡng như tổ yến, hải sâm, con bé ăn thoải mái, đến còn nếm qua. Mẹ cứ sang ở với con, đến lúc đó ăn gì cũng ." Quý Vân Vân .

"Mẹ con hiếu thảo, nhưng bây giờ ở nhà tư con cũng khá . Anh tư con hiếu, sẽ bao giờ bạc đãi ." Mẹ Quý .

"Không bạc đãi ư? Thế mà còn để ngoài mua đồ ăn, y như coi giúp việc ." Quý Vân Vân nhíu mày . "Sao thể ? Bây giờ chị dâu tư con còn ngoài mở sạp kiếm tiền trả nợ, tư con bận lên lớp, Yên Nhi cũng đang ở trường, cả nhà mỗi thôi. Mẹ đương nhiên nấu cho bọn nó một bữa cơm tươm tất, nóng hổi chứ. Yên Nhi thích ăn canh cá nấu, tư con cũng bồi bổ. Con vì chuyện tư con bạc cả tóc đấy." Mẹ Quý như .

"Con trong các , chỉ tư là đối xử nhất với con, với con từ nhỏ đến lớn." Quý Vân Vân .

" bây giờ nó đang giận con đấy, con đừng qua. Mẹ Quý : "Bây giờ còn sớm nữa, Vân Vân, ngày mai con đến nhé, hôm nay còn chợ mua đồ ăn, mai con tới sớm một chút ?""

"Được ạ, ngày mai con đến." Quý Vân Vân gật đầu : "Đây là 4000 đồng, đều là tiền tiêu vặt mà ông Quách thường cho con, dư dả đều ở đây hết cả. Mẹ mang về cho chị dâu tư. Số tiền , cộng với 5000 đồng con đưa , chắc cũng gần đủ tiền còn nợ Quý Kiến Quân ."

"5000 đồng tư con bảo gửi về cho , gửi hết sổ tiết kiệm, đều là giữ cho con cả đấy." Mẹ Quý .

"Sao thế ạ?" Quý Vân Vân vội vàng hỏi: "Mẹ mau lấy tiền , đưa cho tư, để trả , chúng khỏi sắc mặt ai nữa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-391-khong-khach-khi.html.]

"Vậy , lấy về với chúng nó." Mẹ Quý thấy con gái quả nhiên thiếu tiền thật, lúc mới nhận lấy.

Mẹ Quý cầm tiền về , đó mới xuống mua đồ ăn.

Quý Vân Vân trở về.

túi tiền cô đưa cho Mẹ Quý chị dâu cả Vân thấy rành rành, điều khiến chị thèm thuồng nhỏ dãi.

Người quả nhiên sai, chỉ cần uy h.i.ế.p Quý Vân Vân, bọn họ chẳng cần lo tiền tiêu nữa ! Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ mệt mỏi cả ngày, nhưng may mắn là về nhà Mẹ Quý chuẩn sẵn đồ ăn .

Tuy tương đối đơn giản, nhưng khi Mẹ Quý đến đây, Quý Kiến Quân thường sẽ đưa cá đưa thịt, còn cả trứng gà linh tinh, đồ ăn bàn cơm cũng phong phú hơn hẳn đây nhiều.

"Sau khi đến đây, trong nhà vị thịt hẳn. Vân Lệ Lệ : "Chúng con cũng là nhờ phúc của ăn ngon đấy."

Vốn dĩ cô ý kiến với việc chồng đến ở lâu dài, chỉ ý kiến nhỏ, mà là một núi ý kiến lớn mới đúng.

Trong nhà thiếu nhiều tiền như , vốn tiết kiệm, chỉ mong bẻ đôi một hào thành hai hào để tiêu, bây giờ thêm Mẹ Quý. Phải rằng, lượng cơm Mẹ Quý ăn hề nhỏ.

Bà cụ mà cứ ở đây lâu dài, thì nhà còn tiết kiệm nữa? Chuyện đó là thể nào!

Chỉ là đợi cô kịp bộc phát cơn giận, Quý Kiến Quân gọi điện cho Quý Kiến Văn, tiện thể giải thích qua một vài chuyện.

Mỗi tháng chu cấp 50 cân gạo, nào là thịt cá trứng, ngoài còn đưa thêm cho Mẹ Quý 50 đồng tiền tiêu vặt. Đưa nhiều đồ đến như , thành nhà những chi tiêu gì, mà ngược còn hưởng ké nữa chứ.

Bởi vì cô ngoài bày sạp buôn bán mệt mỏi, giờ Mẹ Quý ở nhà nấu nướng, cô về chỉ cần bàn ăn là xong, chẳng quá tiện lợi ?

cũng chẳng đưa phí sinh hoạt cho Mẹ Quý. Chẳng ba cho bà 50 đồng tiêu vặt ? Về cơ bản, bà cũng chẳng chỗ nào để tiêu pha, chi bằng để bà dùng tiền đó để trợ cấp cho gia đình, còn hơn là giữ cho cái "ngôi chổi" Quý Vân Vân.

"Mẹ, Yên Nhi lâu ăn canh sườn , mai mua sườn về nhé." Vân Lệ Lệ hề khách sáo.

"Được." Mẹ Quý gật đầu đồng ý ngay tắp lự. Tối đó Quý Kiến Văn cũng ăn uống khá là hài lòng, xong xuôi liền ngoài dạy thêm cho học sinh. Về chuyện trong nhà, cũng chẳng bận tâm mấy. Thấy Quý Kiến Văn ngoài, Yên Nhi ở phòng bếp rửa chén. Bây giờ cô bé sẽ giúp đỡ, cũng hề bực bội, mấy việc đều do cô bé .

Mẹ Quý cầm tiền đến tìm Vân Lệ Lệ.

"Số tiền ?" Vân Lệ Lệ ngớ một lúc, hỏi xong sắc mặt cô liền tối sầm: "Hôm nay Quý Vân Vân đến đấy ?"

"Không... Không ." Mẹ Quý vội vàng xua tay .

"Không ư?" Vân Lệ Lệ khẩy một tiếng: "Vậy tiền từ trời rơi xuống ? Mẹ ơi, con , hai hôm nay Kiến Văn mới bình tâm trở , nếu mà để Quý Vân Vân đến, thể giận đến mức ngày mai xin nghỉ dạy luôn đấy, tin ?"

"Mẹ , cho nên bây giờ mới chờ nó ngoài mới với con." Mẹ Quý .

Loading...