Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 39: Người sẽ luôn thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:45
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chị dâu, đây là giấy trắng mực đen ghi rõ ràng, một phận dâu con như em thể tự quyết định? Nếu chị thật sự , hãy đợi Kiến Quân về. Anh mới là chủ trong nhà, việc lớn nhỏ đều do phân xử. Đến lúc đó, chị hãy mời bác trai qua đây để chuyện với ." Tô Đan Hồng chị đeo bám mãi còn cách nào khác, đành .

Cô thừa Quý Kiến Quân chẳng thể nào hiểu suy nghĩ của Phùng Phương Phương. Chắc chắn hai vợ chồng họ ngầm thương lượng với , rõ ràng là đang coi trọng khu vườn trái cây của cô.

thể nhả mảnh đất đó cơ chứ? Đừng hòng!

cho Kiến Quân mười lá gan chăng nữa, cũng chẳng dám đồng ý chuyện . Vả , Kiến Quân cũng kẻ ngốc!

Thế nhưng rốt cuộc cũng là chị em dâu với , Tô Đan Hồng chẳng thể nào thẳng thừng dứt khoát . Còn về việc đóng vai ác, thôi thì cứ để Kiến Quân gánh vác. Cô phận con dâu mới gả về, tiện như gì thì . mà, Phùng Phương Phương dạng dễ dàng từ bỏ như ?

Chị : "Đan Hồng, em cũng đừng giấu chị dâu gì. Chẳng đều , chú Ba lời em răm rắp đó ? Em chú đằng đông thì chú dám rẽ đằng tây. Chuyện em quyết định gì mà ?"

Hồi ăn Tết chị tận mắt thấy , mà cũng thế. bây giờ Tô Đan Hồng bỗng trở nên xinh đến lạ, chú Ba thì nâng niu cô như nâng trứng. Người trong thôn đều ngấm ngầm bàn tán, bảo Hồ Đại Tiên ban phước , nếu thì đổi lớn đến chứ?

Mọi chuyện đến tay cô đều thể thành công. Mảnh đất hoang núi rơi tay cô, xem những cây ăn quả đó, cây nào cây nấy đều tươi lạ thường, mới gieo xuống mà lẽ kịp hoa kết trái ngay trong năm nay .

Nhìn thấy cảnh , hai vợ chồng chị thực sự phát thèm mặt.

Bởi , lúc hai vợ chồng họ mới nổi lòng tham, khơi chuyện hai trăm đồng tiền chi tiêu lúc , chỉ mong chia chác một chút lợi lộc.

Tô Đan Hồng chẳng mảy may động lòng những lời tâng bốc của chị . Cô chỉ khẽ : "Chị dâu, em quả thật thể tự quyết định chuyện . Mọi sự vẫn nên chờ Kiến Quân về hãy tính."

Phùng Phương Phương thấy cô vẫn cứ chịu nhả lời, quả thực chẳng còn cách nào khác. Chị vốn chút bực bội định về thì Tô Đan Hồng chợt : "À , chị . Lần em lên trấn mua một đôi giày chạy bộ cho thằng Hầu Tử, là hàng nhập từ tận Thượng Hải về đấy. Chị mang về cho thằng bé , nó cũng đến tuổi học , thể để chê ."

Cơn giận trong lòng Phùng Phương Phương tự nhiên tan biến hết, chị vội : “Em xem em , cặp sách của thằng Hầu cũng là do em tặng, bây giờ em mua giày chạy cho nó, đến nỗi chị là mà còn sắm sửa gì cho con. Bảo ngày nào nó cũng đòi sang nhà chú thím ba để xem em bé, còn dẫn em chơi nữa chứ.” Những lời của chị cũng coi như điều, Tô Đan Hồng cũng ngại buôn chuyện với chị , bởi lẽ cho dù Phùng Phương Phương chút ý đồ chiếm lợi lộc, nhưng ít chị cũng năng dễ . Chứ như chị dâu hai Quý Mẫu Đan, dù cô cho đồ, cũng đừng hòng mấy lời ho từ miệng cô . Hơn nữa, một việc cô nhờ Phùng Phương Phương hỗ trợ, chị cũng thỏa đáng, như còn mang sang cho cô hai con cá tươi rói do Quý Kiến Quốc bắt sông.

mà còn là em trai em gái, nếu là em trai, thể nhờ thằng bé lớn chiếu cố nhiều hơn đó.” Tô Đan Hồng .

Bây giờ bụng cô lộ rõ, cả thôn ai nấy đều . Những lời đồn đại xa đều tự sụp đổ, khiến những kẻ lắm lời ngậm miệng. Có mấy còn thì thầm với , chỉ là mang thai thôi , như thể ai từng sinh con bao giờ , cất giấu bí mật kỹ càng đến thế.

Bởi tinh ý qua là mấy tháng . Tính toán kỹ , còn chẳng đúng cái hồi Quý Kiến Quân trở về đấy ? Cho nên ai cũng ngầm hiểu, chẳng ai dám hé răng nửa lời, nếu sẽ đời chê.

còn bàn tán chuyện cô "ăn vụng" nữa, họ chuyển sang chê cô mang thói tiểu thư đài các. Nếu như đặt cảnh , lẽ lôi đấu tố, phê bình kịch liệt , nhưng bây giờ chính sách đổi khác. Với những lời tiếng , Tô Đan Hồng bận tâm mảy may.

Mặc dù Phùng Phương Phương nhận lời hứa nào từ Tô Đan Hồng, nhưng khi trở về, mặt chị vẫn hiện rõ vẻ tươi , khiến Quý Kiến Quốc cho rằng chuyện chắc là hy vọng .

“Thế nào? Thím ba đồng ý ?” Quý Kiến Quốc dừng hành động chẻ củi, vội vàng hỏi.

“Không, Đan Hồng chuyện tự quyết , chỉ thể chờ chú ba trở .” Phùng Phương Phương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-39-nguoi-se-luon-thay-doi.html.]

Quý Kiến Quốc ngớ , vẻ mặt hằm hằm: “Là từ chối ư?”

“Cũng hẳn là từ chối, nhưng Đan Hồng là phận đàn bà, việc quả thực cũng khó cho cô . Cô bảo chờ đến khi chú ba về, đến lúc đó sang chuyện với chú ba.” Phùng Phương Phương giải thích.

Quý Kiến Quốc bĩu môi, thầm nghĩ: “Chú ba sẽ ưng thuận ?” Anh vốn dĩ đang thừa dịp Kiến Quân về, tiên khiến nhà chú ba đồng ý , như sẽ chú ba hỗ trợ cho, chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều. Bây giờ cái gì cũng chịu đồng ý, khó mà thông .

“Anh cũng đừng trách Đan Hồng, bây giờ cô đang mang nặng đẻ đau, nào còn tâm trí mà lo chuyện . Thằng Hầu tử ?” Phùng Phương Phương hỏi.

“Không chui rúc đó để đào tổ chim .” Quý Kiến Quốc tiếp tục bổ củi, bực tức .

“Anh xem, đây là Đan Hồng đặc biệt mua cho thằng Hầu đó, là đồ từ bên Thượng Hải gửi về, em vuốt cảm giác , xem đường kim mũi chỉ , thấy đồ xoàng !” Phùng Phương Phương lấy đôi giày cho xem, . Lúc Quý Kiến Quốc mới chú ý đến đôi giày chạy, một lúc ngớ , : “Quả là chịu chi, đôi giày lên trấn mua cho thằng Hầu, cũng thoáng qua , họ hai chục ba đồng, mua nổi.” Hai chục ba đồng? Phùng Phương Phương mức giá càng lòng, với tiền đó chắc chắn chị chẳng dám nghĩ đến chuyện mua, ngờ Tô Đan Hồng mua cho con trai : “Anh rảnh thì đến sông xem, nếu cá thì mang sang cho Đan Hồng, em thấy cô thích lắm.”

“Được .” Quý Kiến Quốc sảng khoái đồng ý.

Vốn dĩ hai vợ chồng bất mãn trong lòng vì từ chối chuyện vườn trái cây, nhưng nhờ Tô Đan Hồng tặng cho đôi giày chạy , tâm trạng họ trở nên vui phơi phới.

Ngày hôm nay, Hầu tử đôi giày mới đó đến đây tìm cô.

Đối với một đứa trẻ nhỏ như Hầu tử, hơn nữa vẫn thường xuyên lui tới, cơ bản là Đại Hắc mặc kệ, giống như khi thấy Phùng Phương Phương căng thẳng đến . “Thím ba, cảm ơn thím mua tặng cháu đôi giày, cháu cực kỳ thích!” Hầu tử với cô.

“Thích là , nhưng mà đừng bẩn, giữ gìn cẩn thận ?” Tô Đan Hồng .

“Cháu , cháu một lát, lát nữa về cất , để dành đến lúc học thì mang !” Hầu tử kiêu ngạo , bây giờ nó đang món đồ khiến bao đứa trẻ khác thèm thuồng.

“Đã đói bụng ?” Tô Đan Hồng hỏi.

“Có đồ ăn ngon gì ạ?” Đôi mắt Hầu tử tỏa sáng .

Tô Đan Hồng mỉm , cô lấy cho nó hai chiếc bánh bột, Hầu tử thầm nghĩ: “Nếu như thím ba mà là cháu thì mấy!”

“Thím ba, khi nào em bé mới đây, cháu dẫn em chơi.” Hầu tử .

“Còn mấy tháng nữa.” Tô Đan Hồng .

“Mấy tháng, còn lâu.” Hầu tử nghiêm túc . “Cũng lâu lắm, thoắt cái là qua .” Tô Đan Hồng trả lời.

Khi Quý trở , bà thấy Hầu tử đang ăn bánh, về phía Tô Đan Hồng, thấy ánh mắt cô thật hiền hòa. Bà nhận thấy bây giờ nhà thằng ba tiến bộ bao. Năm xưa còn vì một cái bánh trứng mà ầm ĩ đến nỗi thắt cổ tự tử, giờ đây tự nguyện bỏ bánh trái ngon lành cho thằng Hầu tử.

Con mà, thể phủ nhận tất thảy. Ai cũng khác thôi.

Loading...