Ông Quách kể xong, Quý Vân Vân liền cho ý kiến.
Vấn đề chính là Ông Quách thể đạt thỏa thuận chung với những bạn ăn về việc chia lợi nhuận đều.
Lần là bỏ vốn nhiều nhất, theo lý mà hưởng lợi nhuận cao nhất. mấy đòi chia đều, đương nhiên vui vẻ gì. Ông Quách kẻ tiêu tiền như nước, thể để những kẻ đó c.ắ.t c.ổ ? Chính vì mới bực bội mặt mà về.
"Ông Quách, trong chuyện đúng ," Quý Vân Vân .
"Sao thành đúng cơ chứ?" Ông Quách thắc mắc.
"Anh cũng đó, miếng bánh béo bở vốn dĩ một nuốt trọn . Nếu thể nuốt trọn, thì những đến chia phần chẳng vẫn hơn việc cứ ôm khư khư một mà gì ?" Quý Vân Vân tiếp lời. "Nếu chuyện mà thành công, ít nhất cũng kiếm hơn chục nghìn. Số tiền lớn như đủ để nuôi con em bao nhiêu năm chứ? Vẫn hơn là bây giờ cứ nhăn nhó đúng ?"
"Chỉ là trong lòng thấy bất bình thôi." Ông Quách đương nhiên hiểu những điều , khẽ đáp.
"Em đang bất bình, chính vì càng cần cố gắng hơn nữa. Đợi chiếm vị trí cao nhất , đến lúc đó cần sắc mặt bọn họ nữa đúng ?" Quý Vân Vân tiếp lời. "Những nỗi buồn phiền bây giờ của đều do vẫn đủ lớn mạnh. Đợi đủ lớn mạnh thì những thứ chẳng còn khiến bận tâm nữa."
Ông Quách bật : "Em cũng ít đạo lý đấy chứ. Chỉ điều, ầm ĩ lên với bọn họ , giờ tìm đến họ chẳng mất mặt ?"
"Người ăn thì cần gì mặt mũi chứ? Anh cứ mời bọn họ ăn một bữa, gọi thêm mấy chai rượu, uống say thì đừng để bọn họ về. Thuê một phòng khách sạn sạch sẽ, gọi mấy cô em xinh tới chăm sóc, chẳng chuyện sẽ đấy ?" Quý Vân Vân thản nhiên tiếp lời.
Trước đây, cô cũng từng đám ông chủ lắm tiền gọi những việc tương tự, phục vụ đám bạn của lão cho thì mới lì xì.
Ông Quách , đột nhiên hỏi: "Trước đây em những chuyện như thế ?"
"Sao thể chứ!" Quý Vân Vân vội vàng trả lời. Nhận đang để ý đến những chuyện đây của , cô đảo mắt, chẳng mấy chốc mà từng giọt nước mắt lăn dài: "Ông Quách, em một lòng một đối xử với , sẻ chia buồn phiền cùng , thể nghĩ về em như chứ?"
"Đừng , đừng ." Ông Quách vội .
Thật lúc nãy cũng ý gì khác, chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi. Dù thì những chuyện cũng , nhưng cô sắp xếp như , hơn nữa cách chắc chắn là tác dụng. Đám bạn rượu thịt là loại gì thì là rõ ràng nhất.
Sắp xếp vài cô gái qua đó, thì chuyện ăn xong xuôi .
Anh cảm thấy ý kiến .
"Ông Quách, em là chê em, nhưng khi em thai em cũng với , lúc ban đầu em chỉ để bao nuôi em mà thôi. Anh đến chỗ em để giải trí em cũng dám thăm dò gì khác, nhưng em cũng ngờ chúng con." Quý Vân Vân nước mắt tràn mi, kể lể: "Ông Quách, là chúng chia tay . Đứa bé em sẽ tự nuôi, em sẽ dạy dỗ nó thật , để thất vọng . Anh cũng cần lo lắng em dạy hư con, Quý Vân Vân em từng xa đến mức đó." Nói xong, cô bắt đầu ôm mặt nức nở hơn.
"Vân Vân, Vân Vân, sai , em? Anh thật lòng cố ý tổn thương em, chỉ lỡ lời thôi, nhưng tuyệt đối em đau lòng. Chuyện đây đều qua , giờ em đang mang thai con của , thể bỏ chứ? Anh đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm với hai con em." Ông Quách vội vàng . Sau đó thêm ít lời ngon ngọt nữa Quý Vân Vân mới chịu bỏ qua: "Lời là do tự đấy nhé, em gì . Sau mà còn nhắc những chuyện của em, em sẽ bỏ qua cho dễ dàng như hôm nay !"
"Nhất định , nhất định !" Ông Quách vội hứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-389-co-ta-se-tieu-tien-sao.html.]
"Thật em cũng ép còn cách nào khác nên lúc đó mới những chuyện mất mặt đó. Chỉ điều em mới hai ngày, mới tiếp vài vị khách thì gặp . Hơn nữa, em đều dùng biện pháp tránh thai với bọn họ, chỉ mỗi là tối đó em bảo dùng mà chịu, giày vò đến khổ c.h.ế.t . Giờ thì cho "to bụng", mà còn chê bai em." Quý Vân Vân lẩm bẩm.
"À , đây trai của em cũng ở thành phố Giang Thủy ?" Ông Quách hỏi.
"Vâng, giáo viên. Tuy nhiên, em chút hiểu lầm nên bọn em cãi , cũng chẳng vui vẻ gì." Quý Vân Vân thở dài đáp.
Ông Quách vốn còn dặn dò cô thời gian thì ngoài dạo, nhưng thấy liền nữa, chỉ : "Ngày thường nếu việc gì, em thể dẫn theo giúp việc ngoài. Nếu thiếu tiền thì một tiếng, sắp tới bận."
"Anh cứ việc của là , nhưng nhất định ăn uống đầy đủ. Anh lúc nào cũng nhớ là con em đều trông cậy cả , dù bận rộn ăn đến mấy cũng nhớ điều nhé." Quý Vân Vân nhấn giọng dịu dàng.
Cô còn cầm tay ông đặt lên bụng , đứa bé liền đạp ông Quách một cái, khiến ông Quách mừng như điên.
Hai ăn xong tổ yến mới ngủ. Sáng hôm ăn sáng xong ông Quách mới , là Quý Vân Vân liền nhàn rỗi việc gì .
Người giúp việc : "Vân Vân, đợt cô sai ngóng cửa hàng, giờ còn cần nữa ?"
"Không cần nữa ." Quý Vân Vân khoát tay .
Đợt cô cũng tự ăn, nhưng bây giờ cô chẳng thiết gì hết. Chỉ cần cô nắm chặt ông Quách trong tay, thì sợ gì tiền tiêu chứ?
Ông Quách là một trong những trở nên giàu đầu tiên, sắp sửa trở thành tỷ phú . Khi đó, tài sản thể lên đến hàng trăm triệu, thậm chí mấy trăm triệu. Cô là sinh con trai cho ông , cô sẽ thiếu tiền ?
Đó là chuyện thể.
Chính vì cô dứt khoát gì cả, dù thì ông Quách cũng sợ cô tủi nên tháng nào cũng cho cô bốn nghìn đồng tiền tiêu vặt.
Cái còn tính tiền sinh hoạt ông đưa cho giúp việc cùng với mỹ phẩm ông mua cho cô.
Quý Vân Vân nhàn rỗi việc gì , liền tới nhà tư chơi, tiện thể mang theo ít tiền qua đó.
Lần đưa cho năm nghìn, thêm mang thêm bốn nghìn, tiền nợ cũng hòm hòm . Chỉ điều cô còn đến, gặp Vân Đại Hải đang quanh quẩn đợi cô bên ngoài khu nhà của Quý Kiến Văn.
Vân Đại Hải cũng đoán thời điểm cô sẽ tới, quả thực đợi .
Vừa thấy bụng Quý Vân Vân giờ lùm lùm, trong lòng Vân Đại Hải bỗng nhiên vô cùng vui vẻ. Phải rằng trong đó là giống của mà.
Còn Quý Vân Vân, mới một thời gian gặp, khí sắc lên nhiều, chắc chắn là chăm sóc . Có thể thấy cái gã tiền coi trọng cô và cái thai trong bụng cô đến nhường nào.
"Sao ở đây?" Quý Vân Vân thắc mắc hỏi.