Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 388: Chỗ Ngứa
Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:14:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến khi chị dâu cả Vân rời , Chu Chí mới lấy một điếu thuốc. Trong ánh mắt ngập tràn vẻ mỉa mai và khinh bỉ.
Anh tuyệt đối bao giờ tha thứ cho đôi cẩu nam nữ Quý Vân Vân và Vân Đại Hải.
thể khiến hai kẻ yên một cách dễ dàng như ?
Khiến cho nhà Vân Đại Hải loạn thành một mớ bòng bong mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Bên chỗ Quý Vân Vân, nhiều chuyện một chút. Đợi nhận tiền thì tới lúc đó cô đừng hòng thoát như !
Tuy nhiên, mắt vẫn tiếp tục giả vờ như gì.
Những ngày tháng như thế cũng còn lâu nữa. Anh tin rằng chuyện sẽ sớm đổi!
Chu Chí chìm một nỗi u uất, đó tìm đến một khách sạn và gọi một cô gái. Anh là duy nhất tìm đến loại hình , thế nên việc tìm kiếm " mua kẻ bán" chẳng hề khó khăn.
Mọi chuyện kết thúc chóng vánh, đầy hai phút.
Trạng thái của Chu Chí lúc rõ ràng cực kỳ tệ hại.
Đây là di chứng từ Vân Đại Hải cho đánh đập. Hơn một tháng đó, thể thực hiện chuyện chăn gối như một đàn ông bình thường. Dù hồi phục, nhưng chức năng sinh lý vẫn gặp trở ngại. Giống như hôm nay, còn kịp bắt đầu kết thúc.
Chu Chí trả tiền và tống khứ cô gái, đó lái xe . Mãi đến năm rưỡi chiều, mới tan .
Khi trở về, Quý Vân Vân vẫn gì về tình hình của Vân Đại Hải. Thấy Chu Chí đến tìm , Quý Vân Vân nheo mắt , hỏi: "Anh đến gì?"
"Không gì," Chu Chí khúm núm đáp, " đến tìm cô vay chút tiền."
"Vay tiền? Anh còn vay tiền ? Mỗi tháng Ông Quách trả lương cho thấp." Quý Vân Vân nhướng mày. Nhìn tên sở khanh từng dây dưa với giờ đây cúi đầu nịnh bợ, cô đương nhiên khỏi hả hê. "Lương thấp nhưng nghiện t.h.u.ố.c lá quá nặng, đốt tiền đó," Chu Chí đáp. "Cần bao nhiêu?" Quý Vân Vân hỏi, ánh mắt đầy vẻ thăm dò.
"Cho mười, hai mươi đồng là ." Chu Chí nịnh nọt. "Đây là một trăm đồng, cầm lấy ." Quý Vân Vân rút một tờ bạc trăm và đưa cho .
Vào những năm chín mươi, tờ một trăm đồng bắt đầu lưu hành, nhưng vì khu vực xa nên vẫn sử dụng rộng rãi.
"Đây là...?" Chu Chí tỏ vẻ nhận .
Tờ tiền mệnh giá cao nhất từng thấy là tờ mười đồng loại lớn.
"Đây là một trăm đồng, tiền từ thủ đô đấy. Bây giờ họ cũng bắt đầu dùng , chẳng qua từng thấy nó mà thôi." Quý Vân Vân hất cằm, giải thích.
"À thế, cảm ơn, cảm ơn." Chu Chí vội vàng nhận lấy.
Giờ đây là một tài xế xứng danh của Quách Đông Lương. Anh tốn ít công sức mới sắp xếp vị trí , cũng từng về những chuyện tiền bạc tương tự, nên cũng mảy may nghi ngờ tờ tiền là giả.
"Bên ông Quách tin tức gì ?" Quý Vân Vân hỏi.
Tiền đương nhiên thể cho Chu Chí . Trước đây, cô cho Chu Chí tiền học lái xe là để lợi dụng giai đoạn , sắp xếp Chu Chí trở thành tài xế riêng cho Quách Đông Lương. Làm lâu , sẽ khó sa thải, và như cô thể nắm rõ động tĩnh của Quách Đông Lương.
Chu Chí liền báo cáo tất cả cho cô , chẳng hề giấu diếm điều gì. Bởi vì Quý Vân Vân càng tính toán kỹ lưỡng, về càng lợi cho , nên cho cô cũng chẳng .
Cũng chính vì thế mà Quý Vân Vân thỉnh thoảng mới "thưởng" cho Chu Chí một chút tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-388-cho-ngua.html.]
Một hai trăm đồng , đối với Quý Vân Vân mà thì chẳng đáng bao nhiêu, cho thì cứ cho.
Với cô hiện tại, nắm hành tung của ông Quách mới là điều tối quan trọng. Hôm nay, Chu Chí báo một tin tức khá hữu ích: Quách Đông Lương hình như đang bàn bạc với vài đối tác ăn chung, và vẻ tâm trạng mấy vui vẻ.
Lúc Quách Đông Lương vui, ông sẽ tìm đến cô , đến thăm con trai thì tâm trạng ông sẽ lên nhiều.
, với kinh nghiệm lâu năm của giúp việc, họ đoán cái thai của cô chắc chắn đến chín phần là con trai, vì Quách Đông Lương càng thêm coi trọng.
Nghĩ đến sản nghiệp đồ sộ của ông , nếu con trai thừa kế, đến lúc đó chẳng sẽ quá đáng tiếc ?
Tuy còn một đứa con gái, nhưng con gái rốt cuộc vẫn thể sánh bằng con trai. Quý Vân Vân xong liền về nhà, đoán chắc ông Quách đang ở nhà ăn cơm.
Thế nhưng, cô vẫn sai giúp việc hầm một chút tổ yến.
, từ lúc thai, ông Quách liền đặc biệt coi trọng đứa con của cô. Tổ yến, bào ngư, hải sâm… những món đồ xa xỉ đắt tiền ông đều mua về ít cho cô .
Ngoài những thứ đó , còn vô vàn món ăn phong phú do giúp việc nấu cho. Chính vì , từ lúc Quý Vân Vân mang thai cho đến bây giờ, khí sắc cả cô chỉ lên một chút mà còn rạng rỡ hẳn.
Hơn nữa, cô cũng đẫy đà lên khá nhiều, cộng thêm đang mang bầu nên dáng vẻ quả thật trông phúc hậu.
"Về , ở đây cần chị trông nữa." Sau khi Quách Đông Lương đến liền với giúp việc. Người giúp việc vội gật đầu, đó xách túi về.
Trong túi đó là những món ăn mà buổi tối Quý Vân Vân ăn còn thừa.
Cũng hẳn là đồ ăn thừa. Chị nấu bốn món ăn và một món canh theo quy định, nhưng Quý Vân Vân cũng chẳng ăn bao nhiêu, chỉ nửa bát cơm và một bát canh, thêm một chút thịt. Những món khác thì cô đều đụng đũa.
Người giúp việc cũng khuyên cô ăn thêm một chút nữa, nhưng Quý Vân Vân , sợ béo quá.
Những món còn thừa , giúp việc liền đem hết về.
Chỗ đồ ăn thừa cơ bản giúp chị cần nấu cơm thêm nữa khi về nhà. Cộng thêm tiền lương một tháng còn tăng thêm một trăm năm mươi đồng, đúng là quả thật tệ chút nào.
"Người giúp việc chăm sóc em thế nào?" Quách Đông Lương hỏi. "Chị giúp việc lắm ạ, nhưng mà lắm lời quá. Em ăn mà chị cứ bắt em ăn thêm một ít, xem em béo lắm đây ?" Quý Vân Vân đáp.
Quách Đông Lương liền phì, : "Ăn nhiều một chút mới cho con chứ."
Vừa , ông dùng tăm xiên miếng trái cây mà giúp việc gọt sẵn khi về nhưng cô ăn, tiếp: "Ăn nhiều trái cây cũng cho con."
"Mẹ con em cần quan tâm , , mấy ngày gặp mà nhíu mày đến thế , giữ gìn sức khỏe chứ!" Vẻ mặt Quý Vân Vân lộ rõ sự lo lắng.
"Anh , chỉ là chút chuyện ăn thôi." Ông Quách đáp.
"Có chuyện gì ?" Quý Vân Vân hỏi.
Ông Quách : "Mấy chuyện , đàn bà con gái nên gì. Giúp việc tổ yến sắp hầm xong , lát nữa là thể ăn ."
"Anh đừng đánh trống lảng chứ! Em chuyện ăn bên ngoài của , vả chỉ em , còn con trai đây . Anh gì đó cho con chứ, đây gọi là dưỡng thai đó, ? Đợi thằng bé đời, sẽ vững chắc y như cha nó, giỏi giang trong ăn." Quý Vân Vân một tràng.
Quả nhiên Quý Vân Vân cách chuyện, đánh trúng tâm lý Ông Quách, nịnh cho vui mặt, thế là bắt đầu kể.