Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 38: Muốn vườn trái cây
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:44
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đan Hồng, lên núi đó hả?"
Một bác gái thấy cô dắt theo chiếc bình tưới nước cùng với hai con chó, liền hỏi.
"Vâng, cháu xem thử ạ." Tô Đan Hồng mỉm đáp lời.
" bây giờ mấy quả mầm núi đều sống cả , cháu thật phúc. Về nếu vườn trái cây mà thành hình, thì cháu tha hồ phát đạt. Đến lúc đó cháu nhớ chiếu cố bác Lư nhiều hơn nữa nhé, để bác Lư cũng nhờ lây chút tiền cùng cháu." Bác gái Lư .
"Ấy bác Lư cứ quá lên, cháu đây chẳng cũng thuê đó ? Mọi đều thấy cả. Nếu chỉ cháu dùng cái bình tưới mà tưới vài gáo nước, thì thấm tháp gì chứ?" Tô Đan Hồng .
Cô cũng bác gái Lư thấy vườn trái cây núi dần thành hình, cũng nhòm ngó học hỏi, nên cô liền tiện thể phủi tay, chẳng dám nhận công lao . Tất cả là nhờ Hứa Ái Đảng và Quý Hồng Quân quản ngại công sức mà chăm sóc, bón phân. Còn việc các quả mầm sống sót, cô cũng chẳng rõ là nhờ .
Sau một thời gian, những quả mầm đ.â.m chồi nảy lộc xanh tươi. Cơ bản xem như bén rễ, phát triển nếu gì bất trắc.
Bây giờ cha Quý và Quý đều thích núi dạo mát mỗi ngày, rảnh rỗi mang ít phân bón rải xuống đó. Đối với những việc , Tô Đan Hồng phản đối.
Tạm biệt bác gái Lư, Tô Đan Hồng dắt theo Đại Hắc và Tiểu Bạch lên núi.
"Thế nào, cô chịu cho bí quyết trồng quả mầm ?” Bác gái Lư về nhà, con dâu liền hỏi.
"Làm gì bí quyết nào." Bác gái Lư đáp.
"Không bí quyết ư?" Người con dâu vẻ mặt đầy ngờ vực: "Sao thể bí quyết? Mảnh đất hoang của nhà ông bà Quý gieo trồng gì cũng chết, mà cô trồng lên xanh ? Bảo bí quyết thì mà tin !"
"Con cũng . Hơn nữa đây cũng chuyện giấu giếm gì, chẳng qua là trồng quả mầm thì còn cần bí quyết gì nữa? Chẳng là gánh nước bón phân đó . Mẹ thấy con cũng đừng nên nghĩ ngợi linh tinh gì. Điều cốt yếu là cô chịu thuê Quý Hồng Quân và Hứa Ái Đảng tưới nước đều đặn mỗi ngày." Bác gái Lư .
"Chỉ thế thôi ư? Mấy năm nay cũng đó thôi, hai ông bà Quý cũng lăn lộn ít, mà nên trò trống gì ! Đến cô nên chuyện. Nếu chúng cũng trồng, đến lúc đó dựa cái vườn trái cây độc đáo của nhà , thì chúng tha hồ phát tài!" Con dâu bà càng , hai mắt càng tỏa sáng, dường như thấy một khoản lời to .
"Cái đồng ý. Nếu như thật điều gì kỳ lạ, chỉ thể cô thuộc gia đình danh giá. Con thần thái của cô mà xem, nếu mặt là cũ, cũng dám qua chuyện với cô . Trước tiểu thư nhà địa chủ cũng thần thái như cô !" Bác gái Lư nhíu mày .
Không đến chuyện bên , Tô Đan Hồng núi. Cô bắt đầu tưới nước suối Linh Tuyền cho các quả mầm. Cô dắt theo Đại Hắc lên, cho dù Tiểu Bạch còn đủ nhanh nhẹn, nhưng chỉ cần gió khẽ lay động bụi cỏ lau, Đại Hắc sẽ lập tức sủa vang nhắc nhở cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-38-muon-vuon-trai-cay.html.]
"Năm nay là thời gian để rễ và bén mầm, sang năm là thể quả ." Tô Đan Hồng tưới nước xong, hài lòng ngắm khu vườn trái cây của , .
Về chuyện bác gái Lư đến ý dò hỏi chuyện cô, cô chẳng bận tâm.
Mấy ngày nay ít cũng đến chỗ cô dò hỏi bóng gió. Cô đều áp dụng một cách xử lý nhất quán, là do Quý Hồng Quân cùng với Hứa Ái Đảng chăm chỉ tưới tắm.
Hơn nữa, kể đến những , cả Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan cũng đến. Sau khi Tô Đan Hồng tưới nước suối Linh Tuyền cho đám quả mầm, cô liền xuống núi, nán lâu, bởi vì ngày hôm qua mới bón phân, mùi phân bón còn nồng nặc. mà lên núi lúc , chắc là bởi vì dùng nước suối Linh Tuyền tưới cho quả mầm cho nên khí dễ chịu. Trên mặt đất cũng ít cỏ dại mọc lún phún. Tô Đan Hồng gọi cha Quý và Quý đừng nhổ , cứ để chúng mọc tự nhiên.
Mặc dù cha Quý và Quý đều những đám cỏ sẽ hút hết nước và màu mỡ của đất, nhưng Tô Đan Hồng dặn , hai ông bà cũng chẳng dám lên tiếng, dù cho nó ngược với nguyên lý trồng trọt mà hai ông bà dày công tích lũy bao năm. từ khi thấy những quả mầm đều bén rễ và xanh , về cơ bản, hai ông bà còn chút ý kiến trái chiều nào với cô nữa, dù là chuyện nhỏ nhặt nhất. Mà cho dù , họ cũng sẽ dám đối nghịch với cô.
Cô dắt theo Đại Hắc, Tiểu Bạch về nhà. Tô Đan Hồng bắt tay chuẩn bữa cơm chiều. Cô chuẩn phần ăn cho và cho Đại Hắc, Tiểu Bạch, nhưng chủ yếu vẫn là phần của lũ chó.
Món dưa muối thịt heo hâm nóng, thêm đĩa cá tươi cùng với một đĩa trứng gà xào ớt xanh. Cà muối thì mua của một trong thôn, ớt xanh trồng trong sân nhà . Ở sân cho dù Quý trồng thứ gì cũng lên xanh và đặc biệt thơm ngon.
Bây giờ trong sân Quý trồng rau nữa. Bà nuôi mười lăm con gà choai choai, nuôi đặc biệt để dành cho cô ở cữ. Sợ trồng rau trong sân sẽ gà phá mất, cho nên rau cỏ thì trồng ở chỗ khác. Muốn ăn thì cứ đó hái một ít mang về. Không dùng hết thì chia cho hàng xóm láng giềng, nếu thì hái về cho gà ăn. Rau cỏ cứ thế mọc lên, chỉ cần bổ sung thêm chút phân bón là , chẳng tốn xu nào.
Dạo Tô Đan Hồng ăn uống cũng khá hơn hẳn. Mỗi bữa một bát rưỡi cơm, dùng canh cá ăn kèm mà thấy ngon lành lạ thường. Thịt cô cũng ăn nhiều hơn, cá thì đánh bay nửa con. Để cân bằng dinh dưỡng, cô vẫn thêm chút rau dưa. Nhớ hồi thai, rau xanh là món khoái khẩu của cô. Vậy mà từ ngày bụng mang chửa, miệng cô cứ thèm thuồng thịt thà thôi!
Dù vẫn còn thèm thuồng, nhưng Tô Đan Hồng đành kiềm chế. Một bát rưỡi cơm kèm theo nào thịt, nào cá, nào trứng, thế là quá đủ . Những phần còn thừa, cô đem cả cho lũ Đại Hắc. "Đan Hồng , em nhà đấy?" Giọng Phùng Phương Phương từ ngoài vọng . "Có ạ, chị cứ !" Tô Đan Hồng cất tiếng đáp.
Phùng Phương Phương đẩy cửa bước , đặt chân đến thấy Đại Hắc ngừng ăn cơm, đôi mắt đen láy dán chặt chị . Ba con ch.ó khác cũng chẳng khác, tất cả đều căng , như thể chỉ chờ chị chút động thái lạ thường là sẽ lao tới ngay tức khắc! Lòng Phùng Phương Phương khỏi run b.ắ.n lên vì sợ. Nơi chị từng ghé qua một dám bén mảng tới nữa, vốn dĩ chỉ con Đại Hắc đủ khiến khiếp vía, nay còn nuôi thêm ba con ch.ó nữa!
"Chị dâu cứ , lũ Đại Hắc sẽ cắn chị ." Tô Đan Hồng lên tiếng trấn an.
Phùng Phương Phương gượng gạo , rụt rè bước , dám càn quá mức. Lần , Quý Mẫu Đan chỉ lỡ lời lớn tiếng một câu, suýt nữa Đại Hắc nhảy xổ lên . Nếu Đan Hồng gọi kịp thời, khi Quý Mẫu Đan nó lao cắn một miếng !
"Đan Hồng , chuyện chị với em, em nghĩ ngợi thế nào ?" Phùng Phương Phương cất giọng hỏi, vẻ dịu dàng.
Đại Hắc liếc chị một cái tiếp tục chén cơm của , nhưng hề tập trung . Thỉnh thoảng, nó ngẩng đầu sang phía chị , chiều đề phòng. Điều khiến Phùng Phương Phương kinh hãi tột độ, mà Tô Đan Hồng vẫn chẳng buồn mời chị trong nhà. "Lần em trả lời chị mà, chuyện trả hai trăm đồng cùng trông coi vườn trái cây, cần thêm nữa. Đừng là em đồng ý, mà cha cũng chẳng đồng tình. Giấy trắng mực đen ghi rõ ràng từ mùng một Tết, thể dễ dàng đổi!" Tô Đan Hồng điềm nhiên đáp.
"Đan Hồng , chúng đều là một nhà cả, lẽ nào nhất thiết so đo từng li từng tí ? Chuyện ăn Tết đó quả thực là chúng , nên giận dỗi cha , nhưng cũng là do con Vân Lệ Lệ chọc tức mà . Ai bảo nó một lời lừa tiền của chú hai mua nhà cơ chứ? Đan Hồng em cứ yên tâm, nếu em chịu đồng ý, chị dâu nhất định sẽ quản lý vườn trái cây giúp em thật chu đáo, để em bận lòng!" Phùng Phương Phương vội vàng thuyết phục.