Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 377: Mang thai

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:14:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Chị dâu cả Vân phá cửa xông , cả Anh cả Vân và Quý Vân Vân đều hoảng sợ.

Hai mới xong, còn kịp mặc quần áo. Lập tức vội vàng tụt xuống giường mặc quần áo, nhưng Chị dâu cả Vân phẫn nộ đến tột cùng, trực tiếp túm lấy mặt Quý Vân Vân, chuẩn tay.

Quý Vân Vân là hạng nào, thể cho phép chị đánh ?

trực tiếp túm lấy Chị dâu cả Vân, trở tay tát một cái thật mạnh: "Đừng chọc !"

Chị dâu cả Vân thực sự phát điên, lao ăn thua đủ với cô .

Lại Anh cả Vân nắm chặt lấy cổ tay, tức giận : "Cô ầm ĩ cái gì đấy?"

"Anh! Anh cùng cái con đàn bà hổ ở bên , còn dám hỏi ầm ĩ cái gì? Đây là ầm ĩ ?!" Chị dâu cả Vân trực tiếp lăn mặt đất, lóc : " cái con đàn bà đê tiện chẳng thứ lành gì , cũng từng 'giày rách'. đề phòng từ khi với cô cùng ăn, nhưng ngờ, thật sự lên giường với cái con đàn bà rẻ tiền !" "Không như cô nghĩ!" Anh cả Vân nhíu mày .

"Đều bắt gian tại giường , còn như nghĩ ?!" Chị dâu cả Vân hét lên: "Quý Vân Vân chính là em chồng của em gái , cùng cô em chồng chuyện đó với , em gái sẽ đối mặt thế nào với nhà họ Quý?" "Được , cô bao nhiêu tiền, thẳng!" Quý Vân Vân mặc xong quần áo, lạnh nhạt . Chị dâu cả Vân gần như sụp đổ, thế nhưng cái con đàn bà rẻ tiền liêm sỉ còn những lời đó. Chị yêu tiền, nhưng chị sẽ bán đàn ông của .

"Cô đúng là thứ lẳng lơ, ai cũng thể ngủ cùng!" Chị dâu cả Vân bò dậy, còn lao xô ngã cô .

"Cô yên tĩnh cho , còn sống yên đón Tết thì bảo!" Anh cả Vân tức giận .

"Anh hỏi ? Sao tự hỏi bản ! Anh cùng con điếm ngủ với nghĩ đến gia đình của chúng ? Uổng công còn tưởng rằng ở bên ngoài dễ dàng, về nhà hầu hạ ăn ngon uống , chăm sóc từ A đến Z, là để ở bên ngoài cùng cái đồ đê tiện bậy ?!" Chị dâu cả Vân mắng xối xả.

"Anh giải quyết , nhất định đè cái chuyện xuống cho em!" Quý Vân Vân xong liền ném xuống mấy trăm nghìn đồng, đó bỏ .

"Mày , đồ con điếm hổ, mày cho tao, chuyện còn xong !" Chị dâu cả Vân gào lên, ngăn cô .

Anh cả Vân kéo . Quý Vân Vân cảm thấy cực kỳ mất mặt, thể ở thêm một giây phút nào, khi rời khách sạn liền về ngay lập tức.

Anh cả Vân trực tiếp đẩy Chị dâu cả Vân : "Cái cuộc sống cô còn sống nữa ? Nếu sống thì cút cho , dù cô cũng chỉ ở nhà ăn !"

Làm gì ai như Quý Vân Vân, chuyện gì cũng nghĩ đến . Lúc giúp kiếm nhiều tiền lời như , bây giờ còn cho con một cơ hội bước chân gia đình giàu .

Rốt cuộc, cũng ai mới thật sự hữu dụng với !

Chị dâu cả Vân sững sờ chồng, đến quên cả : “Anh ngoài tòm tem với con hồ ly tinh khác, ở nhà chăm sóc cha , trông nom con cái, chăm lo bề già trẻ trong nhà, ăn bám ?” “Nếu ăn bám thì là cái gì? Cả ngày rảnh rỗi ở nhà, chẳng kiếm đồng nào! cho cô , nếu cô tiếp tục sống ở đây, thì câm miệng cho , coi như chuyện , nếu đừng trách trực tiếp tống cô về nhà ngoại!” Anh cả Vân nghiến răng, gằn từng tiếng.

Hắn gần như thấy rõ viễn cảnh tươi mà Quý Vân Vân vẽ : chờ đến khi con thừa kế gia sản nhà họ Quách, nửa đời của sẽ sống trong nhung lụa, còn ưu phiền gì nữa! Còn vợ con ư? Hắn căn bản thèm để ý, lũ nhóc đó chỉ đòi tiền mà thôi!

Chị dâu cả Vân đàn ông mặt, cảm thấy dường như đổi, tựa như một xa lạ: “ vì giữ thể diện cho nên mới lôi khác đến đây loạn, đối xử với như thế ?!”

rõ ràng với cô , hoặc là thu dọn đồ đạc cút về nhà ngoại của cô, hoặc là câm miệng, coi như thấy gì cả!” Anh cả Vân mất kiên nhẫn gắt lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-377-mang-thai.html.]

Chị dâu cả Vân hít một thật sâu, cố kìm nén sự phẫn nộ cùng oán hận đang cuộn trào, vội vã : “Đừng, đừng… em , em ! Tiền em nhận, em nhận! Em sẽ coi như gì cả, thế chứ?”

Nói , chị vội vàng cúi xuống nhặt tiền Quý Vân Vân ném, cẩn thận cất , ngẩng lên cố nặn một nụ lấy lòng.

Anh cả Vân dáng vẻ thấp kém đó của vợ , càng thêm ghét bỏ. Toàn chị chẳng lấy một điểm nào thể sánh với Quý Vân Vân. Chậc, mắt mù thế nào mà đ.â.m đầu đàn bà chứ?

“Được , về nhà đợi . Cô cũng ơn , nếu thì cô mà ở nhà lầu, mà dùng bếp ga tiện nghi như ?”

“Vâng, , … Em , em sẽ chăm sóc gia đình cho .” Chị dâu cả Vân cúi đầu, lắp bắp ngừng.

Anh cả Vân lúc mới hài lòng gật đầu, đó hỏi vợ: “Cô chuyện bằng cách nào?” “Em… Em thấy ngoài nhanh quá, tưởng việc gấp nên mới lén theo xem thử thôi.” Chị dâu cả Vân giọng nịnh nọt .

“Về .” Anh cả Vân xua tay đuổi.

Giờ vắt óc suy nghĩ xem nên thế nào để xoa dịu Quý Vân Vân, rõ ràng là chọc giận cô !

Chị dâu cả Vân lưng bước , trong ánh mắt tràn ngập sự căm hận và uất ức.

Quý Vân Vân tất nhiên là giận tím mặt, mấy ngày liền thèm để mắt tới cả Vân, mặc cho tìm đến, cô cũng phớt lờ.

suy cho cùng, chuyện đại sự quan trọng hơn, do đó cô vẫn "tha thứ" cho . Mùng 3 và mùng 5 Tết, Quý Vân Vân chủ động tìm ông Quách. Ông Quách tất nhiên là nhiệt tình đón tiếp cô , đó dặn dò cô về đợi, ăn Tết xong xuôi, hết bận sẽ đến tìm cô .

Quý Vân Vân quyến luyến rời, đó mới trở về.

hết tháng Giêng, ông Quách sốt sắng tìm đến chỗ cô . Lúc hai đang ân ái giường, Quý Vân Vân bỗng nhiên ầm ĩ lên rằng đau bụng.

Ông Quách cho mất hết cả hứng, bất đắc dĩ đành cùng cô đến phòng khám nhỏ xem thử.

Thực ông Quách cũng chút ghét bỏ sự lắm chuyện của Quý Vân Vân. Vừa hết tháng Giêng bệnh viện, thật xui xẻo.

Chỉ là, kết quả khiến ông Quách ngây .

Ông nữ bác sĩ của phòng khám nhỏ mắng xối xả: “Vợ ông mang thai một tháng mà ông còn , còn tỏ vẻ mất kiên nhẫn? Ông cha kiểu gì hả?”

“Cái gì?” Quách Đống Lương sững sờ.

“Hiện tại là ba tháng đầu thai kỳ, thai nhi còn định. Hôm nay coi như may mắn, khám bệnh kịp thời. Sau kiêng sinh hoạt vợ chồng, ba tháng đầu mới thể sinh hoạt nhẹ nhàng .” Nữ bác sĩ chẳng thèm để ý đến vẻ mặt của ông, cứ thế tự dặn dò.

Sau đó, bác sĩ kê thuốc an thai bảo Quý Vân Vân về nhà. Trên đường đỡ Quý Vân Vân trở về, Quách Đống Lương cả đều vô cùng kích động.

Một tháng ư? Chẳng tìm ông dịp Tết, đó ông dẫn cô khách sạn bên ngoài ? Hồi năm mới ông ăn uống tẩm bổ ít, chắc chắn là đó ‘trúng’ !

Về nhà, Quý Vân Vân liền vội vàng : “Anh Quách, bác sĩ ? Anh thấy đúng ? Em mang thai ! Em mang thai con của !”

Loading...