Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 375: Mong mỏi có thể mang thai

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:14:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ Quý Kiến Văn còn định đừng gửi thêm nữa, nhưng thì hiểu Tô Đan Hồng ý đây là cuối.

Quý Kiến Văn thở phào nhẹ nhõm: "Cảm ơn chị dâu ba nhé."

"Nếu còn gửi thêm nhiều nữa, chắc sẽ hổ c.h.ế.t mất." "Có đáng là bao . Bà chủ còn bảo, khi Yên Nhi ăn thịt dê và uống canh thịt dê thì liền nhớ đến hai , nên lúc mới mang một ít đến cho hai nếm thử.” Tô Trư Mao .

Khi Tô Trư Mao về đến nơi thì kể với Tô Đan Hồng.

Tô Đan Hồng gật đầu đồng ý, cho mang về một miếng thịt khô để ăn.

Mà đối với Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ, cho thịt dê chắc chắn là cuối.

Sở dĩ cô tay hào phóng như thế là vì tin rằng Quý Kiến Văn sẽ khiến cô thất vọng.

Bây giờ vẫn còn nhiều thời gian, nhưng trả 3.500 đồng .

Cho vay mười ba nghìn đồng, bây giờ chỉ còn chín nghìn năm trăm đồng. Nếu dùng tiền lương bình thường để trả, chắc chắn sẽ nhiều đến thế. Tuy nhiên, việc họ thể trả nhiều tiền như hôm nay cũng ngoài dự kiến của cô.

Nếu sớm thanh toán, cô thể tận dụng tiền đó nhiều việc khác mà hao hụt giá trị. Ngược , nếu cứ dây dưa mãi mới chịu trả tiền, thì giá trị của tiền đó sẽ giảm gấp mấy so với hàng cô mang đến cho họ.

Cho nên, việc cô là đang khéo léo thúc giục họ nhanh chóng thanh toán. Chẳng qua nhiều cứ tưởng cô lòng , ngay cả Mẹ Quý cũng thái độ với cô hơn một chút.

Kể cả Quý Kiến Quân cũng hiểu ý của cô, suốt ngày cô bằng ánh mắt cảm động, khiến cô mềm lòng mà cũng thấy áy náy.

Quý Kiến Quân chẳng bận tâm vợ toan tính gì, chỉ tấm lòng hào phóng của cô là thể nghi ngờ.

Tô Đan Hồng tỏ vẻ hưởng thụ, để đàn ông của cô rửa chân hầu hạ. Nhìn xem, phụ nữ mà, đôi khi cần chút "tiểu xảo" mới giữ lửa hôn nhân.

Sự cảm động của Quý Kiến Quân thì hiếm thật, chứ Mẹ Quý , cô chẳng lạ gì, cứ theo ý thôi.

Ví dụ như món thịt dê hầm kỷ tử vẫn phần bà.

, dù chuyện xảy lâu lắm , nhưng cô vẫn còn để bụng đấy nhé.

Hôm nay cô bảo Yên Nhi đưa một chút đồ lên cho cha Quý ăn. Mẹ Quý thấy phần của , bèn hỏi: "Sao nhiều hơn một chút?"

"Bà ơi, thích ăn canh do thím Ba nấu ạ? Lần con mang lên, bà cũng ăn, nên thím Ba chuẩn phần cho bà nữa ." Yên Nhi đáp.

Mẹ Quý xong thì giận tím mặt. Lần ăn là vì còn giận Tô Đan Hồng. , chẳng hào phóng cho con trai út và con dâu út ít đồ ? Bà định nể mặt cô một , ai ngờ cô điều như ? Lúc Yên Nhi về kể bà nội tức giận, bà cũng thèm ăn canh thịt dê lắm.

"Bà nội giận quá, bây giờ uống canh hợp . Ông nội uống ạ?" Tô Đan Hồng hỏi. "Ông nội uống ạ, ông khen ngon lắm, thịt cũng mềm. Yên Nhi tủm tỉm: Bà giận thì tạm thời đừng để ý nữa, con thấy dạo bà nội đúng là dễ nổi nóng thật."

"Vậy con mang một ít lên cho ông cả , một ông núi cũng vất vả, uống nhiều canh mới giữ ấm cơ thể." Tô Đan Hồng chuẩn xong một bát canh khác, . Cứ mà mang lên cho bác cả Quý.

"Vâng ạ." Yên Nhi gật đầu, cầm lên .

"Về nhà con bài tập đấy, hôm nay con vẫn còn bài tập nghỉ đông xong ." Tô Đan Hồng . "Con ạ, đưa xong con sẽ về ngay." Yên Nhi đáp lời chạy ngoài.

Không chỉ bác cả Quý bên , mà còn cả chú Lý, đang trông nom vườn cây ăn trái thứ ba của cô, cũng là cha của Lý Lai Đệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-375-mong-moi-co-the-mang-thai.html.]

Bây giờ thu nhập của ông cũng , việc cẩn thận. Trừ việc ăn ba bữa một ngày ở vườn cây ăn trái đầu tiên, bình thường Tô Đan Hồng cũng gọi Tê Tê với Nhân Nhân mang cho họ một ít canh. Hôm nay trời lạnh, nhưng lòng ấm áp, ai nấy đều cam tâm tình nguyện việc cho Quý Kiến Quân.

Ngay cả khi lương ít một chút cũng chẳng , quan trọng là đồ ăn ở đây ngon tuyệt, kể lương còn hậu hĩnh đến thế. Sau khi Quý Kiến Quân g.i.ế.c hết tất cả những con heo mà nuôi đến béo mập xong thì năm mới cũng cận kề.

Hàng Tết năm nay là một phần quà hậu hĩnh: nào là cá, thịt, trứng, đường đen, tương, giấm.

Đây chính là mong một năm mới ấm no, sung túc. Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ về , dù cận kề năm mới nhưng hai vợ chồng vẫn tất bật việc bên ngoài, còn ít hàng hóa cần tiêu thụ nên đành hẹn.

Cả nhà cùng quây quần ăn cơm tất niên. Có Cha Quý, Mẹ Quý, gia đình Quý Kiến Quốc, gia đình Quý Kiến Nghiệp, gia đình Quý Kiến Quân, cùng với Yên Nhi và tất nhiên thể thiếu Ông Trương.

Năm nay ăn Tết còn náo nhiệt hơn năm ngoái.

"Tết năm ngoái, và chị dâu cả về nên đón Tết hiu quạnh." Quý Mẫu Đan .

"Ăn cơm của em !" Vừa dứt lời, Quý Kiến Nghiệp tức giận quát lên.

Giờ là lúc nào mà còn nhắc chuyện năm ngoái?

Dù Mẹ Quý lòng cô con dâu thứ hai lắm mồm , nhưng lúc bà cũng ầm ĩ cho mất vui, dù cảnh đoàn tụ thế một năm cũng chỉ một .

Hơn nữa, dù các con dâu khiến bà ý, nhưng cháu trai, cháu gái đều là cốt nhục của bà, còn cả các con trai nữa, bà cũng mong tất cả đều gặp điều lành.

tiếc , Kiến Văn và Lệ Lệ đều thể về.

Còn Vân Vân nữa, hôm nay một cô bé mất, cái con nhóc tính tình bướng bỉnh y hệt bố nó.

Hơn nữa con bé cũng bản lĩnh, tình hình bây giờ e rằng nếu đạt thành tựu gì thì nó sẽ về .

Không , bà vẫn cố gắng tiết kiệm tiền, nhỡ con gái ăn thất bại thì bà vẫn tiền cho nó để trang trải cuộc sống, đến mức bơ vơ nơi nương tựa. Gần sang năm mới, chẳng ai chuyện vui nên đều bỏ qua.

Trong khi đó, Mẹ Quý Quý Vân Vân đang gì? Cô đang tận hưởng cuộc sống đấy chứ. Chu Chí hầu hạ cô như một con cún con, chẳng còn chút thái độ cao ngạo như .

Chẳng qua bây giờ, cái tên chó c.h.ế.t Chu Chí chẳng còn chút uy h.i.ế.p nào, nhưng điều đó khiến Quý Vân Vân chút bận lòng.

Bởi vì cho đến giờ, cô vẫn mang thai con của Quách Đống Lương. Mà dạo gần đây, Quách Đống Lương cũng ít ghé thăm cô hơn, đến Tết mà cũng chẳng thèm đến dù chỉ một bước, chắc chắn là về nhà !

Quý Vân Vân khẽ cắn môi. Dạo gần đây, công việc ăn của Quách Đống Lương ngày càng phất lên, đặc biệt là mảng kinh doanh bất động sản càng phát triển rực rỡ.

Hồi , ông hứa mỗi tháng sẽ cho cô hai nghìn đồng tiền tiêu vặt, nhưng bây giờ tăng thẳng lên ba nghìn, đôi khi còn hào phóng hơn, đưa hẳn bốn nghìn. Một đàn ông phóng khoáng như , cô từng gặp qua. Hơn nữa, cô vô cùng coi trọng ông , tin rằng tương lai ông chắc chắn sẽ còn thăng tiến hơn nữa. Điều càng khiến Quý Vân Vân quyết tâm giữ chân ông bằng giá.

Trước mặn mà với việc con, nhưng giờ đây, cô khao khát một đứa con!

Chỉ cần cô mang thai con của ông , chẳng nỗ lực hiện tại của Quách Đống Lương đều sẽ thuộc về cô ? Quý Vân Vân đang vô cùng sốt ruột, đến giờ vẫn chút tin vui nào. Cơ thể Quách Đống Lương chắc chắn là vấn đề, như liền chẳng còn hy vọng mang thai nữa. Lòng rối bời, thêm Quách Đống Lương cũng mặt ở đây, do đó Quý Vân Vân liền tìm đến Chu Chí. "Làm , hiện tại cuộc sống như , còn chuyện gì khiến em phiền muộn ?" Chu Chí hỏi, ánh mắt lóe lên một tia sáng ranh mãnh.

Đừng bên ngoài hỏi , kỳ thực trong lòng Chu Chí rõ. Quý Vân Vân mỗi tháng đều bệnh viện hai ba , chính là để kiểm tra xem thai . lâu như vẫn kết quả, đoán chắc chắn là do tên họ Quách vấn đề.

cũng một đống tuổi , thể bì kịp với trai trẻ! Chẳng qua nay hé răng, cứ chờ đợi, chính Quý Vân Vân tự tìm đến ?

Quý Vân Vân liếc qua vẻ mặt nịnh nọt của , trong lòng vô cùng đắc ý. Lúc , cái sự vong ân bội nghĩa của Chu Chí dạy cô một bài học quá sâu sắc, mà giờ đây tên đàn ông ngoan ngoãn như một con ch.ó con. Anh tới bên cô chuộc tội, cô cũng cho một cơ hội. Lúc ngờ, giờ đây thứ thật sự khác. cũng để tâm, chẳng thèm coi trọng kẻ ngu xuẩn như Chu Chí. Chỉ là rảnh rỗi, nhàm chán nên mới đến đây chơi thôi.

"Tiền em cho đủ xài ?" Quý Vân Vân hỏi.

Loading...