Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 361: Chó cắn chó

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:14:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quý Vân Vân cũng thuyết phục .

Bây giờ tiền quả thực vẫn đủ, kiếm thêm một thời gian nữa.

Chẳng qua nhà dột còn gặp mưa suốt đêm. Tối nay cô đón một vị khách là kẻ thù cũ ngày xưa, Chu Chí!

Khi hai thấy , đều ngây ngẩn cả .

Quý Vân Vân xoay rời nhưng Chu Chí kéo .

"Không ngờ, Quý Vân Vân, rời cái nghề !" Chu Chí chằm chằm cô , lạnh .

"Anh nhận lầm , chỉ là lầm phòng mà thôi." Quý Vân Vân .

"Cái gì mà lầm phòng chứ, cô trang điểm thành như , đây còn là vô cùng rõ ràng , thật sự coi là đồ ngốc !" Chu Chí .

Quý Vân Vân hít một thật sâu, : "Anh sẽ sợ cho con đĩ dám trốn cô tới đây chơi gái ?"

"Cô cứ việc , chỉ cần cô sợ đem chuyện với mấy ông trai của cô, thì cô cứ thoải mái." Chu Chí ha hả, chẳng hề sợ sệt.

Trong mắt Quý Vân Vân xẹt qua một tia tức giận.

Chu Chí cũng chẳng thèm để ý, đôi mắt hau háu , : "Nhìn đó, cô còn trang điểm, từng thấy cô trau chuốt như nhỉ?"

Giờ thì cũng đến nỗi nào. Nếu cũng ăn diện như thế, chắc chắn ly hôn với cô .

"Nói , gì đây!" Quý Vân Vân hỏi.

"Tối nay đặc biệt đến đây để tìm chút niềm vui. Cô xem gì? Nếu cô thể hầu hạ khiến lòng, đây cũng sẽ cân nhắc mách lẻo với mấy ông trai cô về cái nghề của cô." Chu Chí khẩy .

Quý Vân Vân tuy rằng tức giận đến nghiến răng, nhưng trong tình cảnh hiện tại, cô quả thật chẳng còn cách nào khác.

, Chu Chí liền hưởng thụ một màn phục vụ khiến như c.h.ế.t sống , quả thực mất hồn mất vía.

Quý Vân Vân mang thai, đương nhiên yêu cầu dùng biện pháp phòng tránh. Chu Chí vẻ bao giờ dùng thứ đó. Tuy giận một tấc tiến một thước, Quý Vân Vân cũng đành chịu, chỉ thể thuận theo , xong việc uống thuốc cũng .

Một cuộc mây mưa đương nhiên là thể thiếu .

"Mới bao lâu mà cô luyện nhiều chiêu trò đến ? Chắc qua tay bao nhiêu gã đàn ông mới thành thục đến nhỉ?" Chu Chí hút một điếu thuốc khi xong việc, thản nhiên .

"Không cần lo. Sau ai đường nấy, nhất đừng chọc tức !" Quý Vân Vân mặc quần áo, .

"Đừng chứ, đêm nay ở với ." Chu Chí níu kéo.

Quý Vân Vân khẽ mắng một tiếng, liền mặc kệ .

Quý Vân Vân , mặt Chu Chí liền lộ vẻ mặt đăm chiêu. Xem , còn thể tiếp tục "ăn " Quý Vân Vân.

Tuy rằng hình cô còn săn chắc như – dẫu cũng qua tay nhiều gã, cũng khó trách – nhưng kỹ thuật giường chiếu của cô vô cùng điêu luyện, đúng là khiến vô cùng thích thú.

Trước kỹ thuật như , cứ trơ như khúc gỗ.

Sắc mặt Quý Vân Vân đen sầm trở về, cả Vân thấy liền hỏi: "Làm , gặp khách hàng khó tính ?" Anh cả Vân thì nghĩ, những khách hàng khó tính thực cũng chẳng đáng ngại. Có dùng biện pháp phòng tránh thì tùy họ, dù dùng thứ đó cũng bất tiện thật. Xong việc chỉ cần uống thuốc là , chỉ là cô vẻ đồng ý mà thôi.

" gặp chồng !" Quý Vân Vân .

Anh cả Vân sửng sốt: "Sao gặp cái của nợ ?"

" !" Quý Vân Vân cũng cảm thấy vô cùng xui xẻo, : "Bây giờ đây? Dựa theo cái thói khốn nạn của thì chắc chắn sẽ đòi ăn ngủ miễn phí, khẳng định sẽ còn đến vòi vĩnh nữa!"

"Đến nữa cũng , dù cho một thì cũng mất gì." Anh cả Vân .

"Vấn đề ở chỗ đó! Anh là loại tham lam vô độ ? Bây giờ là như thế , cứ tiếp tục như thế, sẽ càng lúc càng đòi hỏi nhiều hơn, sẽ dùng chuyện để uy h.i.ế.p vòi tiền, nếu sẽ mách lẻo với mấy ông của !" Quý Vân Vân nghiến răng nghiến lợi .

Đối với loại đàn ông khốn nạn như Chu Chí, cô hiểu .

Đêm nay cô dùng đủ chiêu trò, mặc dù cảm thấy vô cùng ghê tởm, nhưng cô vẫn hầu hạ hết mực, chính là hòng khiến lơ là cảnh giác , để thời gian tìm cách đối phó.

"Hắn cắt đứt con đường ăn của chúng ?" Anh cả Vân nheo mắt .

Thấy cả Vân như , Quý Vân Vân liền hỏi: "Anh tính toán gì ?"

"Tạm thời tiên đừng hành động vội, cứ xem kỹ tình hình hẵng . Nếu điều dừng tay thì sẽ bỏ qua cho một . Nếu còn dám xằng bậy, đừng trách tìm cho tàn phế!" Ánh mắt cả Vân lóe lên vẻ hung ác, .

Cắt đứt con đường ăn của tương đương với cắt đứt nồi cơm của , đương nhiên đồng ý. Thái độ của cũng khiến cho Quý Vân Vân lòng. Cô chính là trúng điểm của , : "Vậy chuyện liền giao cho ."

"Không thành vấn đề." Anh cả Vân . Thời gian cũng quen một trong xã hội, những đó chỉ cần vứt chút tiền, việc gì họ cũng !

Anh cả Vân sang báo cho cô một địa chỉ và phòng, bên còn khách hàng đang chờ cô .

Quý Vân Vân : "Đêm nay ngoài."

"Đi , vị khách chính là một ông chủ lớn, đêm nay cô hầu hạ một chút, sẽ tiếc tiền thưởng cho cô ." Anh cả Vân .

"Anh nhớ mua thuốc cho ." Quý Vân Vân cũng chỉ thể dặn dò.

Anh cả Vân gật đầu tỏ vẻ ghi nhớ. Những ông chủ đó dùng thứ đồ , cũng bỏ nhiều tiền, đương nhiên cũng đành chiều theo ý họ.

Quý Vân Vân yên tâm mấy ngày, vốn tưởng rằng Chu Chí sẽ đến nữa, nhưng đến thứ bảy , Chu Chí mò đến tìm cô .

Ngủ là chuyện thể thiếu . ngủ xong cô liền tìm đến cả Vân. Anh cả Vân cũng lạnh. Chuyện thật đúng như Quý Vân Vân . Manh mối tuyệt đối thể bỏ qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-361-cho-can-cho.html.]

Vì thế, Chu Chí trùm bao tải lên đầu đánh một trận, khiến trực tiếp viện.

Kế tiếp Chu Chí liền điều hẳn, cả Vân sai theo dõi sát , phát hiện dám giở trò xằng bậy nữa. Sau khi và tan như thường lệ, lúc mới coi như xong chuyện.

Kiến Văn nào , khi của rời , Chu Chí còn chằm chằm nữa, gương mặt lộ rõ vẻ điên loạn. Lần cái mạng đàn ông của tổn hại, để di chứng khó chữa, tuyệt đối sẽ bỏ qua cho Quý Vân Vân. Chẳng gái ? Được, cứ đợi đấy, sẽ cách để dạy dỗ con ranh !

So với màn kịch lớn , Quý Kiến Văn sống ở thành phố Giang Thủy bận rộn cuồng, chẳng mấy lúc thảnh thơi.

Đối với chuyện đến đây , cũng nên gì. Anh khuyên bà đừng đến, nhưng bà bỏ ngoài tai, cũng chẳng cách nào. Chờ kiếm tiền, sẽ đón bà lên đây ngay, để bà mất lòng chị dâu ba thêm nữa, kẻo tình nghĩa ruột thịt cũng chẳng còn gì.

Chỉ chớp mắt đến thời gian nghỉ hè. Ngày hôm khi Yên Nhi nghỉ hè, Vân Lệ Lệ liền đưa cô bé trở về quê. Trò chuyện cùng Tô Đan Hồng hơn một tiếng đồng hồ, lúc trở về, cô còn Tô Đan Hồng gói ghém cho mang về một con gà trống tơ và cả rổ trứng gà tươi, thêm một gói táo đỏ loại ngon trong nhà nữa.

Chương 362. Người đàn ông Quý Kiến Quân

Tô Đan Hồng cũng quá rộng rãi, nhưng xét cho cùng thì tình nghĩa ruột thịt vẫn còn đó. Hơn nữa, cô cũng cho mấy em Nhân Nhân, Tề Tề và Tường Tường thêm những mối quan hệ thích.

chắc cần đến, nhưng thêm một nhà họ hàng để cũng chẳng thiệt thòi gì.

Hơn nữa, vẫn thường "nuôi binh nghìn ngày, dùng trong một giờ", dù khi mười năm chẳng dùng đến nào, nhưng chỉ cần dùng một hai như thì tiền vốn bỏ cũng coi như thu hồi.

Thế nên, mặc dù những hành động đây của Vân Lệ Lệ tuy khiến cô hài lòng, nhưng xét cho cùng cũng trong phạm vi thể thông cảm . Ai mà chẳng đổi đời, phát triển sự nghiệp, cô đương nhiên sẽ cản lối.

Chỉ là cú vấp đó, Vân Lệ Lệ vẻ tỉnh ngộ, còn ôm mộng giàu nhanh chóng nữa, mà chuyên tâm việc định thì hơn.

Tô Đan Hồng thấy trở về, khí sắc tiều tụy trông thấy, cũng khỏi thở dài cảm thán. Cô cần hỏi cũng Quý Kiến Văn cũng chẳng khá hơn là bao. Tô Đan Hồng cũng gì, mười ba nghìn đồng là một khoản tiền lớn thời đó, hai vợ chồng cô chắc chắn ghi nhớ ơn .

Thêm năm năm nữa, với đà tăng giá như hiện nay, những việc mà mười ba nghìn đồng thể bây giờ, thì năm năm chắc còn giá trị như .

Mười ba nghìn đồng thể mua hai căn nhà nhỏ ở một tỉnh khác , năm năm tiền liệu còn giữ giá trị? Tô Đan Hồng tính toán kỹ, đây rõ ràng là một khoản lỗ.

Cho cô một ít vật tư mang về, đó cũng là phép tắc của họ hàng, cô chẳng bận tâm gì nhiều. Tính tình Vân Lệ Lệ, bảo là thì còn kém xa, nhưng bảo là thì cũng đến mức thể chấp nhận .

Ít nhất nếu Nhân Nhân, Tề Tề Tường Tường việc gì cần giúp, Vân Lệ Lệ cũng sẽ sức hỗ trợ, như là đủ .

Dẫu cũng là ăn học, vẫn hơn hẳn hai Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan.

Yên Nhi về quê ăn Tết, Tô Đan Hồng để cô bé ở nhà ăn cơm. Còn chỗ ngủ, cô bé sẽ lên núi ở, núi vẫn còn giường để ngủ. Ông Quý và bà Quý giờ cũng ngủ chung nữa, Yên Nhi thể ngủ cùng bà Quý, mà bà Quý cũng mực yêu quý cháu gái Yên Nhi , đương nhiên sẽ bạc đãi cô bé.

Yên Nhi khi trở về, chỉ qua mấy ngày ngắn ngủi chăm bẵm đến mức khí sắc hồng hào, tươi tắn. Khi về, con bé còn gầy gò, rõ ràng là thiếu chất dinh dưỡng.

Tô Đan Hồng cũng hỏi, nhưng những món ăn đó vô cùng hợp khẩu vị.

Phải đến ngày thứ năm khi Yên Nhi về quê thì Quý Kiến Quân mới trở về. Ban đầu, dự định nửa tháng, nhưng thực tế kéo dài hơn kế hoạch đến hơn mười ngày. May mà bình thường vẫn gọi điện thoại về, nếu thì lo sốt vó.

Nguyên nhân do . Mục đích của Quý Kiến Quân chuyến xem ngựa, chọn ngựa mang về. nhân tiện hiếm dịp một chuyến như , kinh doanh, sang bên đó liền còn đông trùng hạ thảo.

Đông trùng hạ thảo đúng là thứ quý, còn thể dùng để ngâm rượu, là một thực phẩm bổ dưỡng tuyệt vời cho sức khỏe.

Hai ba năm gần đây, Quý Kiến Quân dường như bước tuổi trung niên, vô cùng chú trọng đến việc chăm sóc sức khỏe bản . Trước đây, mỗi khi ngoài đều chỉ gặm tạm chiếc bánh quai để chống đói, giờ thì lúc nào cũng tìm chút gì đó ngon miệng mà ăn.

Đây chủ yếu là do vợ ảnh hưởng, chứ nào để ý như . Vốn dĩ là một đàn ông thô kệch, chỉ cần ăn no tạm bợ là , cốt yếu là để dành tiền cho gia đình chi tiêu.

Đây chỉ là suy nghĩ của riêng , mà còn là quan niệm chung của cánh đàn ông thời đó: tự thể ăn tạm bợ thì cứ ăn tạm, đằng nào cũng tiết kiệm chút tiền cho gia đình tiêu dùng.

Bởi , cánh đàn ông đôi khi thật sự chẳng dễ dàng gì.

Tô Đan Hồng mấy năm cũng phát hiện Quý Kiến Quân nhiều bệnh lặt vặt, tuy nhỏ thôi, nhưng nếu để ý thì chắc chắn sẽ dẫn đến vấn đề lớn.

Thế nên từ khi xuất ngũ, cô vô cùng chú trọng đến việc ăn uống của . Dù bận rộn đến mấy, cô cũng cố gắng nấu tươm tất cơm ba bữa mỗi ngày. Ngày thường cũng quên chuẩn các loại canh tẩm bổ, mùa đông thì ngày nào cũng ngâm chân cho khi ngủ. Có cả công dụng của nước linh tuyền bồi bổ, nhưng phần lớn là nhờ Tô Đan Hồng tận tình chăm sóc.

Tô Đan Hồng thường thủ thỉ bên tai chồng, rằng chớ xem nhẹ sức khỏe của , bởi nếu khỏe mạnh thì cả gia đình nương tựa ai đây?

Bọn trẻ vẫn còn nhỏ, cơ ngơi trong nhà cũng khấm khá, chẳng thiếu chút tiền nào . Khi ngoài công tác, cũng tìm đồ ăn ngon mà bồi bổ, đừng uổng phí bao công sức em chăm lo bồi bổ cho bấy lâu nay. Tự hành hạ sức khỏe như thì thật chẳng đáng chút nào.

Quý Kiến Quân cũng thấy vợ chí lý, thế nên giờ đây mỗi khi công tác xa, đều cố gắng ăn uống tử tế. Bằng , về nhà, vợ chỉ cần bắt mạch là thể phát hiện ngay, chẳng khác gì một vị lương y cao tay ấn . Chuyện ngoài rõ, nhưng thì tỏng.

Vợ quá nhiều bí ẩn, tận sâu trong lòng vẫn sợ một ngày cô sẽ bỏ . Anh luôn cảm giác vợ hiện tại chẳng còn giống với vợ thuở mới cưới, nhưng chẳng thể lý giải nổi điều gì đổi.

thích và yêu vẫn là cô vợ hiện tại. Cô sinh cho đàn con thơ như , chắc chắn sẽ đành lòng mà bỏ . Tuy , vẫn hết sức chú ý, giữ gìn sức khỏe của .

Lần công tác Nội Mông Cổ là để mua ngựa, nhưng ông cụ nọ kể rằng thứ ông vẫn thường uống là rượu ngâm đông trùng hạ thảo, bèn thuận miệng hỏi thăm.

Hỏi xong, động lòng ngay.

Cứ thế, tự chạy thêm một chuyến nữa.

Anh mua rượu đông trùng hạ thảo vì quá phiền phức, khó mang về. Thay đó, mua ít đông trùng hạ thảo khô mang về, giá cả tương đối chăng. Thời điểm vẫn sự gian trá như những đời , đông trùng hạ thảo đều là loại thượng hạng, mà giá cả chẳng đắt đỏ chút nào.

Anh dùng một trăm đồng mua một túi lớn, nặng đến hai, ba cân. Số đông trùng hạ thảo chỉ cần dùng một ít để ngâm rượu là đủ , còn vẫn dư ít.

Trước khi , dự định chỉ mua chừng năm con ngựa con là đủ, nhưng Quý Kiến Quân thực sự quá ưng ý, thế là tậu luôn bảy con ngựa con...

Khi mang về đến nhà, cả Quý Kiến Quân đều đen sạm ít, mặc dù cũng ăn nhiều nhưng cũng gầy rộc ít. Đàn ngựa con đều trực tiếp chuyển đến vườn trái cây thứ tư, tức là khu vườn nơi Bác Trương đang trông nom. Giờ đây khu vườn chẳng khác gì một trang trại nhỏ, nào gà, nào chó, nào bò, nào dê, nay thêm cả ngựa nữa.

Trên núi cũng nuôi ba con ch.ó lớn, cho ăn uống , mỗi con đều to như Đại Hắc. Chúng mỗi ngày đều phụ trách tuần tra vườn trái cây, Quý Kiến Quân huấn luyện khá, con nào con nấy đều là những "vệ sĩ" vô cùng đắc lực! Việc Quý Kiến Quân mua ngựa trở về đương nhiên khiến dân trong thôn khỏi xôn xao, bàn tán, đến cả ông trưởng thôn cũng đích tới hỏi chuyện Quý Kiến Quân.

"Kiến Quân, định tính toán ?", ông trưởng thôn hỏi.

Ông trưởng thôn cảm thấy Quý Kiến Quân quả là một tài, giờ còn tính chuyện nuôi ngựa nữa.

Ngựa đấy, đây chính là món đồ quý hiếm đó chứ! Ngày , ở khu vực của họ cũng chỉ vỏn vẹn một hai con, còn là từ nơi khác chuyển đến đây để giúp đỡ kéo hàng hóa nặng nhọc. Cả đội sản xuất cũng chẳng nổi mấy con. Khi đó, đừng là ngựa, ngay cả lừa cũng hiếm hoi lắm. "Làm gì dự định gì to tát ạ. Tại Tường Tường xem ngựa con trong tập tranh, bảo cháu mua cho nó vài con về chơi. Cháu thấy cũng chuyện gì quá to tát, tiện thể chạy một chuyến thôi ạ.", Quý Kiến Quân .

Loading...