Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 358: Đi đâu thì đi
Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:15:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng khó trách, núi là khí trong lành, ngày ba bữa ăn cơm lành canh ngọt, còn thêm bữa lỡ với bánh thơm lừng, những chén canh bổ dưỡng ấm lòng, hỏi tinh thần chẳng phơi phới, sảng khoái lên nhiều?
Bác Trương cũng ưng ý nơi lắm. Dù ngày nào cũng tất bật với chuyện bếp núc, nhưng bác vẫn tươi tắn, chẳng hề than thở một câu.
Con khi đến một độ tuổi nhất định đều trở thành kẻ vô dụng. Nếu rảnh rỗi quá, trong lòng sẽ yên, sẽ thấy bất lực.
Cho nên chút việc để là nhất. Mỗi ngày bác đạp xe mua chút thịt, cá thì cần, ăn gì thì cứ vườn hái. Trong vườn thì trong thôn nhất định sẽ , thể mua, chớ nên vì chuyện nhỏ mà phiền đến tình làng nghĩa xóm, cứ thế mà mua sắm. Ngoài , bác còn dạy dỗ Nhân Nhân học bài, giờ đây còn bắt đầu kèm cặp thằng Tề Tề học thêm vài chữ, vài phép tính. Ngần việc đủ để già như bác thỏa sức cống hiến, chẳng sợ vô dụng.
Vì thế, cuộc sống trôi qua phong phú.
Đến lúc phát tiền lương, Tô Đan Hồng đều để tự mỗi đến đây nhận.
Riêng phần Quý, cô Tô Đan Hồng nhờ thằng Tề Tề đem lên tận nơi. Mẹ Quý nhận lấy, bà dành dụm để đưa cho con gái bà.
Đấy là tình hình bây giờ, chứ lúc còn chia phần lợi tức từ vụ dâu tây, dưa hấu thì khoản tiền đó mới thực sự đáng kể. Giờ mỗi tháng chỉ vài đồng, dành dụm nhiều cũng khó.
mà ăn mặc cũng chẳng cần tốn kém, nên tới bây giờ thì cũng để dành chút ít.
Lúc gọi điện thoại cho Quý Kiến Văn, Quý Kiến Văn chuyện thì đau cả đầu. "Mẹ, đừng xen những chuyện nữa. Chị dâu ba bên đó nuôi , trả lương cho , tiền đó cứ giữ là . Chúng con bên cần lo lắng. Nếu chị dâu ba chuyện, hẳn sẽ chạnh lòng lắm đấy." Quý Kiến Văn giải thích.
"Đây là tiền lương của , đưa cho ai thì đưa, liên quan gì đến nó?" Mẹ Quý vẫn khăng khăng đáp.
"Mẹ, con bận, chẳng mấy chốc nữa là con bục giảng , con cúp máy đây." Quý Kiến Văn : " , hè Lệ Lệ đưa Yên Nhi về thăm nhà."
"Về gì?" Mẹ Quý hỏi: "Yên Nhi còn học mấy lớp học thêm ?"
"Nghỉ hết ạ, gia cảnh giờ cũng chẳng còn dư dả để theo các lớp học thêm ." Quý Kiến Văn .
"Cũng , nghỉ cũng , nhưng trong nhà thể để Yên Nhi thiếu ăn thiếu uống đấy." Mẹ Quý dặn dò: "Con và Lệ Lệ cũng cần quá chi li, thể khỏe mạnh mới là vốn quý nhất. Về khoản tiền nong, thằng ba nhà cũng sẽ so bì tính toán với con quá nhiều ."
Quý Kiến Văn chuyện với nữa, vội vàng thêm hai câu cúp điện thoại. Cúp điện thoại Quý Kiến Văn cứ trầm tư mãi nửa buổi. Anh lúc và Quý Vân Vân ở cùng thì Quý Vân Vân rót tai những lời lẽ gì mà khiến bà đổi đến nông nỗi ?
Cũng chẳng xem giờ là ai nuôi bà, chị dâu cả bên thì chẳng thể trông cậy gì , chị dâu hai thì chỉ vun vén cho , chẳng bao giờ chịu san sẻ, càng thể trông mong.
Lúc hai cũng chỉ vì tết mua quà cáp gì về nháo lên , lúc đó còn đang là tết nữa chứ.
Mặc dù thừa nhận lúc đó là đúng, nhưng nếu lúc kinh tế khó khăn thì cũng sẽ như . Lúc đó chỉ nghĩ về trả xong khoản vay mua nhà thì sẽ mua , một nhà cần tính toán nhiều như .
suy nghĩ nhiều , hai chị dâu đều là thể như .
Còn tình huống của bây giờ, cũng nợ nần, cho dù nợ ba thì cũng là nợ nên thể nuôi .
Chỉ chị dâu ba, cho dù lúc thiên vị Quý Vân Vân, nhưng khi trở về, mặc dù chút phê bình kín đáo, nhưng đó cũng là chuyện bình thường, dù lúc hiếu thuận nhưng tiếp nhận, đổi là ai cũng sẽ khó chịu, cũng là mắt . cho dù là , chỗ nào nên hiếu thuận thì chị dâu ba cũng hề thiếu một ly một lai.
Còn thể dành dụm tiền thì rõ ràng là cuộc sống trôi qua vô cùng , thế nhưng chẳng thấy chị dâu ba câu nào cả.
Quý Kiến Văn lắc đầu, cố gắng kiếm tiền, trả hết nợ cho ba, khi cuộc sống định, sẽ đón về đây chăm sóc, để chị dâu ba bận lòng thêm bất kỳ lời tiếng nào về nữa. Quý Kiến Văn vẫn tất bật đủ bề, nào soạn giáo án, nào tranh thủ giờ nghỉ chấm bài cho học sinh. Anh còn ấp ủ thêm công việc tay trái nữa, quả thực chẳng lấy một phút giây rảnh rỗi.
mà chất lượng dạy học của vẫn . Lớp dạy thứ nhì trường, nhưng nếu xét về thành tích tổng thể thì thể sánh ngang, thậm chí còn vượt qua cả lớp chuyên điểm, là quá đỗi xuất sắc .
Lại thêm Quý Kiến Văn tệ, quan hệ giữa lãnh đạo trường và đồng nghiệp đều . Cứ tiếp tục ở trường học thì dù cất nhắc lên chức, thì vị trí giáo viên cũng nắm chắc trong tay, yên tâm mà công tác.
Mà Quý bên , lúc bà gọi điện thoại là ở ngay mặt vợ bác trưởng thôn, tức là chị cả Hứa đấy. Những lời bà cũng ngay mặt chị, chị cả Hứa cũng rành rẽ đôi chút về chuyện nhà họ Quý.
Tô Đan Hồng hiếu thuận hiếu kính, bộ trong thôn đều thấy. Bốn con trai cưới về bốn cô con dâu, nhưng thử hỏi ai hiếu thảo, chu như Đan Hồng ?
Quan hệ cũng nhưng cũng chỉ vì Quý Vân Vân.
Quý Vân Vân đúng là cái thứ gì . Một cô thôi mà ô danh, hoen ố hết thanh tiếng của các cô gái trong thôn . Kết cục thì gả cho Lý Trí ở thôn Đại Loan, một công việc định, trách nhiệm, coi là một thanh niên gương mẫu của địa phương.
Quý Vân Vân còn thể ngoại tình với khác, quả là từng gặp qua nào trơ trẽn đến .
Cô chẳng lẽ nghĩ cho gia đình , may mà là bây giờ, chứ thì ném trứng thối mặt , đừng hòng ngẩng đầu lên .
Tuy nhiên, xã hội hiện tại khác, việc của cô dù khiến gia đình hổ, nhưng nếu là nhà bình thường thì chắc đời giễu cợt đến c.h.ế.t . Nhà họ Quý đây chính là nhờ Kiến Quân trụ cột, nếu thì khác khinh thường mấy phần , còn Quý Vân Vân thì cũng chẳng gì.
Vậy mà Quý hết đến khác vì đứa con gái , coi chuyện con dâu hiếu thuận là điều hiển nhiên mà cứ thế tiêu xài, thật chẳng nghĩ suy gì nữa.
Sau ai sẽ là phụng dưỡng khi về già, còn ?
mà dù đây cũng là chuyện của nhà , cho dù chị cả Hứa quan hệ với Tô Đan Hồng thì cũng sẽ lung tung. Chị trong lòng Tô Đan Hồng hiểu rõ, cần thiết nhiều.
Thế nhưng Quý chịu yên phận như . Tiền gửi ngoài thì bà giữ cũng vô dụng, dù thì nơi cần lo ăn mặc, dùng tiền cũng , nhưng con gái bà nhất định cần.
Thế là Quý về chuyện với cha Quý.
"Bà thích thì ." Cha Quý trực tiếp khoát tay , cũng chẳng buồn để ý tới bà.
Suy nghĩ còn rõ ràng nữa thì ông để ý tới bà gì? Cuộc sống hiện đang yên quá , nếu nhất định thì xa một chút. Vợ chồng Kiến Quân đang quán xuyến nhiều chuyện như , các cháu cũng cần chăm sóc, cũng dễ dàng gì, đừng phiền bọn họ.
Chương 359-360: Cô nó là một tai họa
Khi Tô Đan Hồng thì Quý xe Thành phố Giang Thủy tìm Quý Vân Vân . Đây cũng là do Tề Tề cho cô . Mẹ Tô xong cũng lạnh: "Bà ngược là bản lĩnh, ăn ở chùa , còn lấy tiền nuôi cô con gái '' của !"
"Đó cũng là chuyện của bà ." Tô Đan Hồng lúc cũng nguội lòng. Hiện tại xem Quý Vân Vân chính là kế thừa cái tính tình đó từ Quý, điển hình là cái tính vô ơn bạc nghĩa.
Vì loại mà tức giận thì đáng.
Mẹ Tô để ý tới nữa, : "Loại về con và Kiến Quân tránh xa một chút. Bà thì , thích về thì về, cần quan tâm bà , càng quản bà càng ỷ ."
Tô Đan Hồng : "Mẹ cứ yên tâm, đừng nóng giận."
"Mẹ tức giận, chỉ tiếc là thấy bà cũng tệ lắm!" Mẹ Tô .
Tô Đan Hồng . Trước quan hệ giữa cô và Quý khá hòa thuận, nhưng mà bây giờ thì khả năng hòa hảo như ban đầu nữa . Chuyện của Quý, Tô Đan Hồng như , cô cũng để tâm tới nữa vì cô đang bận rộn đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-358-di-dau-thi-di.html.]
Mứt dâu tây chế biến xong, đậy kín . Những hũ đều theo yêu cầu, một hũ mứt dâu tây hai đồng, lời một nửa. Cũng xem như là giá khá chát.
khi nếm thử thì sẽ thấy ngon. Ngay cả Tô cũng bội phục con gái nhiều ý tưởng độc đáo đến .
Một hũ dâu tây hai cân, thêm mật ong thì mắc hơn một chút, nhưng cũng đáng kể là bao. Lợi nhuận thu về từ một hũ cũng khá đáng kể.
Bây giờ nhiều hũ như thì khi bán cũng sẽ kiếm một khoản tiền nhỏ.
Trong nhà mứt dâu tây, ngay cả Nhân Nhân cũng chịu nổi mùi thơm lừng , chớ gì tới Tề Tề và Tường Tường. mà cũng ăn nhiều, một chỉ nên ăn một hai muỗng thôi. Còn mật ong nữa nên thể ăn quá độ, nếu sẽ dễ tiêu chảy.
Tô Đan Hồng ý định bán mứt dâu tây ở Thành phố Đại học mà đợi khi xong bộ sẽ đưa tới cửa hàng ở Bắc Kinh để bán.
Cửa hàng ở Bắc Kinh mặc dù danh nghĩa là cửa hàng ngũ cốc nhưng nếu một chút đặc sản thì Quý Kiến Quân đều sẽ gửi qua để bán kèm.
Cũng khác với tiệm tạp hóa cho lắm, nhưng chủ yếu là ngũ cốc bán tương đối nhiều. Mấy thứ khác thì để cho đa dạng hàng hóa, hấp dẫn thêm một ít khách hàng khác.
Ví dụ như mỗi năm đưa qua ít thịt khô nhận phản hồi khá , nhiều khách quen đều hỏi còn . Tô Đan Hồng để bên trả lời với khách hàng rằng, hằng năm tháng Mười hai âm lịch thì mới thịt khô , gió lúc đó phơi thịt mới ngon, cho nên nếu ăn thì đợi sang năm .
, bà chủ như cô chính là tùy hứng như đấy, tiền cũng kiếm quá nhiều.
Gần đây, Tô Đan Hồng đang nghiên cứu cách cá ướp muối. Cô phơi một ít cá ướp muối mang qua đó. Cá ở đập chứa nước vô cùng nhiều, ăn ngon nhưng cách nào vận chuyển tới Bắc Kinh bên do quá xa.
Cá ướp muối cô tính đặc sắc một chút. Dù cũng rảnh rỗi, những chuyện thì Quý Kiến Quân cũng nghĩ tới, nên cô suy nghĩ một chút ?
Thực theo Tô dù đặc sắc thế nào cũng chỉ là cá ướp muối thôi, gì đặc biệt chứ.
Tô Đan Hồng định một chút cá ướp muối, một chút cá khô cay. Những cái khác thì đến lúc đó tính toán . Bên trong đập chứa nước nhiều loại cá, đủ để cho cô tha hồ chế biến.
cá quá tanh, cô tính đợi Quý Kiến Quân về. Đến lúc đó sẽ cùng Quý Kiến Quân qua bên đập chứa nước chứ định ở nhà.
Bằng thì cả nhà sẽ nồng nặc mùi cá.
Đập chứa nước bên thì thích hợp hơn, chỗ rộng rãi, thể dựng kệ phơi cá khô.
Ngày thứ ba thì Quý trở về. Lúc thì Tô Đan Hồng , lúc về thì Tô Đan Hồng ngược , bởi vì đúng lúc cô tự bưng bát canh đậu xanh lên.
Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ đều thời gian, nên bà tự tìm con gái.
Quả nhiên tìm , nhưng mà bà thấy cái gì đây?
Bà thấy con gái mà nắm tay với trai của Lệ Lệ!
Đây quả thật như sấm sét giữa trời quang, trai của Lệ Lệ là gia đình, mặc dù là đàn ông nhưng trong nhà vợ con. Con gái bà còn cùng ở chung với , thể như ?
Cái chuyện về nhất định sẽ rối ren lắm.
hai cùng khỏi khách sạn, rõ ràng là ở chung với , lúc đó trong lòng Quý lạnh toát.
Bà bí mật tìm Quý Vân Vân. Quý Vân Vân thấy thì cũng lừa dối nữa, với rằng cô chỉ lợi dụng cả Vân mà thôi.
Dù một phụ nữ việc ở bên ngoài thì cũng an , cần một đàn ông bảo vệ, cho nên cô và cả Vân ở cùng một chỗ.
Về chuyện gia đình, cô cũng , chỉ là gia đình thì chứ, cô thèm để ý. Cô cũng sẽ ở cùng với lâu dài, chờ đến khi để dành đủ tiền, và việc kinh doanh bắt đầu phát đạt thì cô sẽ cắt đứt quan hệ với . Mẹ Quý liền hỏi nếu chuyện thì bây giờ?
Quý Vân Vân sẽ chẳng ai , miễn là thôi.
Không thêm gì nữa, bà con gái đuổi về. Đương nhiên, khi về, bà cũng đưa tiền cho con gái.
Chuyện cũng để bóng ma trong lòng Quý. Trên đường về bà dám chuyện với ai, dù là Quý Kiến Văn Vân Lệ Lệ, bà cũng giữ kín.
Về đến nhà, thấy Tô Đan Hồng ăn ngủ , nghĩ tới con gái của bà ở bên ngoài bôn ba vất vả, thế là lúc đó bà kìm nén nữa.
Dựa mà con gái bà vì kiếm tiền mà ở bên vợ, còn Tô Đan Hồng ở đây ăn ngon mặc chứ?
Đương nhiên, khi xong bà chút hối hận , hối hận vì cái gì khác, mà hối hận vì ngay mặt nhiều như , mấy đứa cháu cũng đang mặt ở đó. Bây giờ bà thành bà nội ác độc trong mắt chúng .
Mẹ Quý cũng nghĩ tới chuyện nữa, bà suy nghĩ chuyện của con gái. nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là cách nào khác, bởi vì con gái hiện tại thiếu thốn nhất chính là tiền bạc. Nếu tiền, con gái bà sẽ cùng Lệ Lệ ở chung một chỗ. Bây giờ thành như còn bởi vì tiền ?
Vân Vân , con bé thể để tư một chi trả tiền , đợi khi con bé kiếm tiền sẽ trả .
Thế nhưng hiện tại bà tiền, chỉ mấy trăm đồng đều cho con gái .
Nếu là , bà còn chia một chút tiền hoa hồng. Thêm nữa, cha Quý cũng chẳng khoản , chỉ thôi.
Không , mỗi ngày ông đều nhiều như , thể ?
Mẹ Quý nhanh tìm cha Quý. Cha Quý thiếu chút nữa cho bà một cái tát: "Bà mà dám hỏi chuyện , thì việc đầu tiên là sẽ đuổi bà , đuổi bà mà ở với Quý Vân Vân!" "Vân Vân dù cũng là con gái ông, ông thể nhẫn tâm đến ? Hồi nhỏ ông thương con bé bao nhiêu!" Mẹ Quý .
" mà nó trở thành cái bộ dạng như bây giờ thì lúc mới sinh , dìm c.h.ế.t nó !" Cha Quý mắng.
Đối với đứa con gái tổn hại đến thanh danh của tổ tiên nhà họ Quý, ông đời sẽ bao giờ nhận nó. Bây giờ còn tẩy não cho bạn đời già của ông thành dạng , trong lòng ông càng chỗ nào cho nó. Ông và Quý Vân Vân đời sẽ nhận !
"Về phần tiền lương của , mỗi tháng ăn mặc, còn t.h.u.ố.c lá cũng là loại nhất, tiền của cơ bản đều tiêu đây . mặt dày như bà . Chuyện cứ dừng ở đây. Nếu bà còn dám điều như thế, sẽ lập tức đưa bà ." Cha Quý .
Mẹ Quý liền suy sụp. Ông mà giận thì thôi, nếu giận thì dù là mấy đứa con cũng chẳng thể đổi ý của ông.
Bà thể khiến cho Vân Vân thêm phiền phức chứ, con bé bên đủ mệt mỏi .
Quý Vân Vân thực sự đủ phiền toái. Cô đổi chỗ, nơi cô . Lần chỉ bắt gặp cô và cả Vân ở chung một chỗ, nếu gặp cái gì khác thì cô cũng chẳng còn mặt mũi nào.
"Đổi chỗ? Làm gì chỗ nào mà đổi. Với em cũng sẽ thường xuyên tới đây, cũng mấy tháng. Em gọi cho bà , bảo bà trực tiếp gửi tiền đến đây luôn, em cần tới đó lấy, về tốn bao nhiêu tiền." Anh cả Vân .
Ở đây quen , chuyển nơi khác nào hơn ở đây?
Bây giờ thu nhập như , một tháng thể kiếm hơn mấy trăm đồng. Nếu tiếp tục thì nhất định sẽ phát đạt!