Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 353: Không Cần Chấp Nhặt Với Bà Ấy
Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:15:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực ba thằng nhóc trong nhà, kể cả Nhân Nhân giờ nhã nhặn, khi còn bé đứa nào cũng như thế cả, chỉ ương ngạnh mà còn chẳng chịu lý lẽ.
lớn hơn một chút, chừng bốn tuổi thì mới dần khôn nhiều. Chẳng cần đến Nhân Nhân, ngay cả Tề Tề hiện tại đôi khi vẫn cãi hai câu, nhưng bình thường việc gì thằng bé đều đó. Hơn nữa, nó cũng chẳng lúc nào cũng tỏ hiểu chuyện, trừ khi chạm điểm yếu, nó liền trở nên ngang ngược vô lý. Thế nhưng, trong những lúc bình thường, thằng bé đáng yêu, khiến Tô Đan Hồng khỏi cưng chiều.
Bên ngoài, thời cuộc phát triển nhanh như vũ bão, mới hai ngày nay mà thị trấn thường xuyên thấy bóng dáng những chiếc ô tô con. Đều là xe tư nhân, chạy chạy tấp nập, coi như khá náo nhiệt và phồn hoa .
Những đó đều là các ông chủ lớn, tới đây mở nhà máy bởi lẽ nơi giao thông thuận lợi, gần hai thành phố lớn là Giang Thủy và Đại Học. Hầu hết hàng hóa sản xuất đều sẽ vận chuyển đến hai thành phố để tiêu thụ. Sau khai xuân, Quý Kiến Quân bận tối mắt tối mũi, Tô Đan Hồng phần nhàn rỗi. Hôm nay, trong lúc cô đang thêu thùa, Chân Miêu Hồng đến chơi. Mấy năm nay Chân Miêu Hồng cũng phất lên trông thấy, chồng cô việc trong chính phủ cũng cất nhắc lên chức cao.
riêng với vợ chồng Tô Đan Hồng, Chân Miêu Hồng nay từng thái độ khinh khi.
Lần ghé thăm, Chân Miêu Hồng còn mang tới ít nguyên liệu vải vóc từ tỉnh ngoài, đủ để may hai bộ sườn xám, đó là loại tơ lụa thượng hạng vô cùng quý giá. "Chị Hồng , chị mang mấy thứ tới gì chứ? Em sống ở nông thôn thế , mặc sườn xám thì hợp ." Tô Đan Hồng .
"Sao mặc ? Chị tay nghề thêu thùa của em mà, cứ may lấy hai bộ để đấy, lúc nào thích thì mặc cho Kiến Quân ngắm." Chân Miêu Hồng đáp lời.
Tô Đan Hồng cong môi nhẹ: "Thế thì khác nào viên ngọc quý vùi dập ở chốn quê ."
"Nói cái gì chứ! Mặc lên em thì còn ai dám bảo là 'ngọc vùi' nữa. Hơn nữa, đàn ông con trai bây giờ dễ lòng đổi lắm, tuy chị Kiến Quân như , nhưng em cũng để ý một chút. Ngày thường đừng nên giản dị, mộc mạc quá, loại dầu thơm em tự còn hơn hẳn hàng bên ngoài nhiều." Chân Miêu Hồng .
Chớp mắt một cái, quen Tô Đan Hồng cũng gần mười năm, thời gian cứ thế bất tri bất giác trôi qua. Không giống Tô Đan Hồng thích an phận, Chân Miêu Hồng chẳng chịu yên. Chồng cô việc trong chính phủ, còn cô thì chuyên buôn bán, kinh doanh bên ngoài.
Cô hợp tác ăn với nhiều , cũng kiếm ít tiền của, nhưng cũng vì thế mà thấy bao nhiêu muôn mặt con ngoài xã hội.
Không ít chỉ trong mấy năm qua, khi giàu lập tức đổi, vợ nghèo hèn bỏ rơi, đó là những phụ nữ trẻ trung, xinh khác.
Bởi , đến đây, cô đặc biệt mang theo một bộ sườn xám đang may dở dành riêng cho Tô Đan Hồng. Sau khi thiện, bộ sườn xám sẽ tuyệt vời, các cô gái Thượng Hải đều ưa chuộng kiểu dáng .
Vô cùng thanh tao và quý phái, còn . Cô cảm thấy Tô Đan Hồng chắc chắn sẽ thích mặc như . "Dầu thơm em vẫn còn một ít, lát nữa chị cứ mang về hai lọ dùng nhé." Tô Đan Hồng tủm tỉm .
Trong sân, cô trồng ít hoa và vài loại dược liệu, dùng chúng để tự tay điều chế một ít nước hoa khô, giữ cho dùng. Mùa đông , cô chẳng cần mua mấy loại mỹ phẩm dưỡng da bên ngoài nữa, chỉ cần dùng đồ tự là đủ, hiệu quả .
Mặc kệ là mật ong bất cứ nguyên liệu nào khác, tất cả đều cô chọn loại nhất.
"Vậy thì quá." Chân Miêu Hồng cũng chẳng khách khí với cô. Bấy giờ mười rưỡi sáng, Tô Đan Hồng liền cùng Chân Miêu Hồng lên núi, bắt một con gà nhờ Quý Hồng Quân thịt, để giữa trưa nấu canh.
Còn hái ít dâu tây chín mọng. Những thứ là để Chân Miêu Hồng mang về, còn về những thứ khác thì cô chẳng cần, tuy ngon nhưng quá phiền hà. Hơn nữa, một Chân Miêu Hồng cũng lười nấu nướng, nên mấy đồ khác đành thôi, cứ ăn tạm dâu tây là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-353-khong-can-chap-nhat-voi-ba-ay.html.]
Bữa cơm trưa đương nhiên thịnh soạn vô cùng.
Chân Miêu Hồng lũ trẻ Nhân Nhân, Tề Tề, Tường Tường mà thấy ngạc nhiên. Ba em lớn lên cứ như đúc từ một khuôn, đều nét khí của Quý Kiến Quân, nhưng phần lớn hơn thừa hưởng sự thanh tú, dịu dàng từ Tô Đan Hồng.
Các nét ngũ quan đều trời phú cho những gì tinh túy nhất của cha và để kế thừa. Chân Miêu Hồng thấy mà lòng khỏi xao động, tự nhiên cũng trêu ghẹo ba em chúng nó.
Nhân Nhân trưởng thành, căn bản chẳng buồn để ý đến mấy lời trêu chọc của nuôi. Tề Tề thì vẫn tương đối dễ chọc, còn Tường Tường càng dễ trêu hơn.
Khi Chân Miêu Hồng trở về, dù cô nhất mực chịu mang nhiều đồ, Tô Đan Hồng vẫn kịp gói ghém biếu cô ít thứ. Toàn là đặc sản nhà quê ở đây, tuy chẳng đáng bao nhiêu tiền nhưng tươi roi rói, ăn đưa miệng.
"Mẹ , con thấy bà nội đấy." Sau khi Chân Miêu Hồng rời , Tề Tề liền mách.
"Bà những gì?" Tô Đan Hồng liền hỏi.
"Bà đối xử với ngoài còn hơn đối với bà ." Tề Tề đáp. Tô Đan Hồng bật : "Vậy con cảm thấy thế nào?"
"Thím Hồng mà tính là ngoài ? Thím là nuôi của cả, cũng như ông nội là cha nuôi của cha . Đều là trong nhà cả. Huống hồ, thím Hồng một năm mới ghé qua mấy bận, đương nhiên nhiệt tình tiếp đón chứ. Bà nội như là keo kiệt lắm." Tề Tề nhíu mày phân trần.
Đây là những gì Quý Kiến Quân dạy dỗ các con : Là con trai thì hào phóng một chút. Những chuyện cần so đo tính toán thì tuyệt đối thể hèn nhát, nhưng những chuyện đáng thì bụng hẹp hòi.
Hiển nhiên Tề Tề hề sợ hãi, nó thậm chí thích đánh lộn với bọn trẻ trong thôn. đối với những bạn cùng lứa tuổi, nó cũng hào phóng, sẵn sàng chia sẻ chút quà bánh. Đương nhiên phần lớn nó vẫn tự ăn, chứ nó cũng chẳng kẻ hào phóng đến mức vô tư lự, đồ đương nhiên giữ lấy cho .
Mà hiện giờ nó cũng còn nhỏ, Quý Kiến Quân dạy dỗ , ví như chuyện .
"Thôi kệ bà nội con , già thỉnh thoảng suy nghĩ vẩn vơ. Mình là trẻ, chẳng nên chấp vặt gì." Tô Đan Hồng .
Tề Tề gật gật đầu, cũng mặc kệ. Tô Đan Hồng cho nó chơi, còn thì vườn tưới những luống hoa.
Còn về ý nghĩ của Quý, Tô Đan Hồng cũng chẳng buồn để tâm. Từ khi Quý trở về, quan hệ của Tô Đan Hồng và bà cũng chỉ dừng ở mức độ bình thường. Số tiền lời từ dâu tây và dưa hấu năm nay, Mẹ Quý chẳng một xu. Tô Đan Hồng trực tiếp tính tiền lương cho bà, mỗi tháng bà cũng nhận khoản tiền công y như công nhân. đãi ngộ của bà khá hơn nhiều so với công nhân, vì bao ăn bao ở, hơn nữa dù thì vẫn nhận đủ tiền .
Đương nhiên Quý xem tiền là nhỏ, bà cũng hài lòng, nhưng hài lòng thì chứ? Tô Đan Hồng căn bản thèm để ý thái độ của bà .
Bây giờ để bà ở núi xem như là hiếu thuận , còn cô nữa? Cần cô cung phụng đến tận mây xanh mới lòng ư?
Đại khái là thấy cô cũng biểu hiện hiếu kính, thấy cô trực tiếp bắt gà hâm canh cho Chân Miêu Hồng, lúc Quý mới buông những lời thâm sâu như . Mà còn cố tình cho Tề Tề , đây rõ ràng là nhắc nhở cô nên hiếu kính.