Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 344: Nhà chúng ta không có nhiều tiền đến vậy
Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:15:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái miệng của Tề Tề cũng giống ai nữa, ngay cả Tô Đan Hồng cũng bó tay.
Cái bản lĩnh gặp tiếng , gặp ma tiếng ma của thằng bé học từ .
"Xinh xắn thật đấy!" Đừng là Tề Tề, ngay cả thằng nhóc Tường Tường cũng thốt lên như .
Trẻ con mà, trong lòng nghĩ gì thì nấy, nào dối để lấy lòng khác ? Huống hồ điều mà hai em cũng đều là những suy nghĩ thầm kín trong lòng chị dâu cả Tô, đương nhiên bà sẽ vô cùng vui vẻ.
Đón ba con trong nhà, Mẹ Tô cũng từ bên trong bước .
"Bà ngoại!" Tề Tề và Tường Tường đồng thanh reo lên cùng chạy tới.
"Ôi chao, hôm nay các cháu rảnh rỗi đến đây thế ?" Mẹ Tô tươi rạng rỡ .
Gần đây, Mẹ Tô thật là gặp việc vui tâm tình sảng khoái. Tuy rằng nhà bà là nhà đầu tiên trong thôn xây nhà lầu, nhưng tính đến thời điểm hiện tại, những nhà khả năng xây nhà như trong thôn quả thực chẳng là bao.
Một căn nhà như của bà, khiến ít chị em trong xóm ngưỡng mộ.
Hơn nữa, sống trong căn nhà lầu cảm giác khác biệt, vô cùng thoải mái. Sau bà sẽ bao giờ lo lắng chuyện dột nước bão tuyết hỏng xà nhà nữa.
Tóm , bất cứ ngóc ngách nào của căn nhà cũng khiến bà hài lòng. Giờ thấy hai đứa cháu ngoại, đương nhiên bà càng vui vẻ hơn bội phần.
"Mẹ con bảo gần đây bà ngoại viêm khớp tái phát, nên bảo chúng con đến đây thăm bà ạ." Tường Tường .
"Thế ?" Mẹ Tô liền con gái đang dối để dụ hai cháu ngoại , nhưng bà cũng phối hợp. Mẹ Tô : "Hai thằng quỷ sứ các con , cứ ngày nào cũng chẳng chịu nhớ thương bà ngoại một chút nào. Nếu sức khỏe bà ngoại , thì các con còn nhớ đến bà ngoại là ai hả?"
"Chúng con nhớ thương bà ngoại mà!" Tường Tường vội vã . " đấy ạ, ngày hôm qua con ăn cá còn nhớ đến bà ngoại cũng thích ăn cá, con bảo cha con hôm nay mang cá đến cho bà ngoại , chờ chạng vạng tối cha con sẽ đưa tới ạ." Tề Tề tiếp lời.
Mẹ Tô liền : "Chỉ cần các con thể đến thăm bà ngoại, bà ăn gì cũng vui ." "Chúng con bây giờ đến thăm bà ngoại đây!" Tề Tề .
"Thế bà ngoại đỡ hơn ạ?" Tường Tường hỏi.
"Ừm, thấy các con vui vẻ, bà ngoại khỏe hẳn lên nhiều ." Mẹ Tô gật đầu .
Hai em mừng rỡ, bà Tô liền dẫn chúng nó lên lầu hai tham quan một vòng. Nhìn cảnh tượng mắt, hai đứa trẻ vô cùng thích thú, đặc biệt khi ba họ của chúng nó giờ mỗi một phòng riêng, khỏi ao ước. Trong khi đó, ba em chúng nó vẫn ngủ chung một giường.
Căn nhà do ông Tô Tiến Đảng thiết kế và xây dựng, nên tổng thể khang trang, bắt chước kiểu nhà lầu của thị trấn, phòng ốc những nhiều mà còn rộng rãi.
Xuống đến tầng trệt, Tường Tường liền hỏi hai: "Nhà cất nhà lầu hả ?"
"Còn vì nữa? Nhà gì tiền nhiều đến thế." Tề Tề bó tay, đảo mắt .
"Nhà gì tiền? Nhà bao nhiêu là xe cộ, nhà khác xe đạp!" Tường Tường lập tức phản bác. "Giờ đây nhà gánh nặng nhỏ nhé, mỗi tháng còn trả tiền lương cho bao nhiêu công nhân, học phí của cả, một học kỳ ngốn hai trăm bạc , học phí còn tăng nữa. Rồi thịt chúng ăn mỗi ngày, sữa bột nữa chứ, tất cả đều tốn kém ít ." Tề Tề tính toán chi li từng khoản cho thằng em còn bé bỏng của .
Tường Tường khẽ nhíu mày, đáp: " em cha , nhà tiêu tiền thiếu thốn gì mà."
"Đó là vì cha thấy em còn bé, thể để em bé như chia sẻ nỗi lo với cha chứ?" Tề Tề : "Em thấy lúc cha tính toán sổ sách bao giờ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-344-nha-chung-ta-khong-co-nhieu-tien-den-vay.html.]
"Xem hiểu." Tường Tường thật thà đáp, nó từng lén xem cha tính sổ, nhưng chẳng hiểu nổi những con là gì.
"Dễ thế mà cũng hiểu ư? Thu nhập mỗi tháng của nhà cũng chỉ tầm một hai trăm đồng, nhưng trừ tiền xăng dầu cùng bao thứ khác, thì chẳng còn dư là bao. Nuôi sống cả nhà là cha giỏi lắm ." Tề Tề .
Tô Đan Hồng cạnh liền hiểu rõ mười mươi, cái mà Tề Tề thấy, đại khái chỉ là con một tờ đơn đặt hàng, còn là tổng thu nhập của cả cửa hàng. Bà Tô cháu ngoại than vãn chuyện tiền nong, cũng ghé tai Tô Đan Hồng nhỏ giọng : "Cái thằng Tề Tề sai con, cuộc sống của vợ chồng con và Kiến Quân vẫn tính toán chi li một chút. Giờ học phí của bọn trẻ đắt đỏ ghê gớm, như nữa. Nếu học lên cao, tiền phí còn nhiều hơn. Mẹ , nuôi một đứa học đại học, tốn hàng chục ngàn đồng đấy!"
"Tốn hàng chục ngàn đồng ư? Đâu thể đắt đến thế chứ?" Chị dâu cả nhà họ Tô cũng đang lắng , lúc Tề Tề than túng thiếu, chị liền bĩu môi, căn bản chẳng tin.
khi đến những lời đó, chị liền kinh ngạc há hốc miệng. Con trai cả chị đẩy nhà máy việc , giờ trong nhà chỉ còn thằng hai và thằng út đang học. Thằng cả thì thôi , nhưng thằng hai, thằng út, chị cũng nuôi nấng cho ăn học đàng hoàng. Thế mà một sinh viên đại học tốn hàng chục ngàn đồng ư?
"Ai mà chính sách sẽ ? Học phí ngày mới năm đồng, bây giờ hai trăm đồng , mà so sánh chứ?" Bà Tô .
"Vậy thì bảo thằng hai và thằng ba học thêm dăm ba năm nữa thôi, để chúng nó cũng nhà máy mà ." Chị dâu cả nhà họ Tô xong, bổ sung thêm một câu: "Dù thành tích của chúng nó cũng kém cỏi lắm, mười mấy điểm thì căn bản chẳng cần học nữa, tốn tiền vô ích."
Thật , nếu do bà chồng cho phép, với tụi nhỏ còn bé quá, nhà máy bên cũng yêu cầu nghiệp cấp một và đủ mười lăm tuổi trở lên mới nhận. Bằng , chị trực tiếp tống chúng nó nhà máy việc từ lâu .
Giờ mỗi học kỳ đều tốn ngần tiền, thật sự khiến chị đau xót đến c.h.ế.t .
Về vấn đề , bà Tô cũng chẳng quản nhiều. Kỳ thực bà cũng cảm thấy tốn kém thật. Bọn trẻ thành tích khá khẩm gì, cứ xuống sông nghịch nước, lên cây đào tổ chim là , chứ học thì chẳng nên gì.
Thạch Đầu thì là đứa học, còn Nhân Nhân nữa chứ. Đó chính là những sinh viên tương lai, dứt khoát sức bồi dưỡng .
Tô Đan Hồng : "Dù cũng để chúng nó học hết cấp hai."
"Cấp hai thì thôi , học phí cấp hai còn tốn kém hơn nhiều, mà tụi nó cũng đứa nào học giỏi giang gì ." Chị dâu nhà họ Tô .
"Đến lúc đó hỏi ý tụi nhỏ một chút. Nếu chúng nó học tiếp mà thi đỗ thì cứ học, còn nếu thi trượt mà học nữa thì để chúng nó ngoài thôi." Bà Tô .
"Mẹ dễ dàng thế, một học kỳ tốn kém ngần tiền ." Chị dâu cả nhà họ Tô bĩu môi .
Bà Tô mặc kệ chị , sang con gái: "Con ở ăn cơm trưa tối nay ?"
"Thôi cần ạ, lát nữa con về . Bên còn ít việc đang chờ con giải quyết." Tô Đan Hồng .
"Giờ đây cơm nước cả nhà đều do em lo liệu một thế , thì chút nào. Dứt khoát thuê đến giúp việc cho ." Đôi mắt chị dâu cả nhà họ Tô sáng rỡ, . "Thôi cần ạ, em ở nhà cũng rảnh rang, chút việc đáng là bao, cần giúp ." Tô Đan Hồng .
"Chỗ chị giúp việc ưng ý lắm, em thật sự chị giới thiệu cho một chút ?" Chị dâu cả nhà họ Tô vội vã .
"Chờ đến khi nào cần thiết thì chắc chắn con sẽ nhờ chị giới thiệu cho. bây giờ thì con vẫn còn lo liệu ." Tô Đan Hồng .
"Vậy , khi nào cần thì em nhớ tìm chị đầu tiên đấy nhé." Chị dâu cả nhà họ Tô .
Tô Đan Hồng cùng Tề Tề và Tường Tường đợi đến gần mười một giờ mới về nhà. Vừa về đến nơi, cô liền bắt tay chuẩn bữa cơm trưa.
Rất đơn giản, hôm nay cả nhà ăn thịt kho tàu.