Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 343: Xây nhà lầu
Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:15:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề Tề chẳng còn cách nào, chỉ đành tự giao.
Hơn nữa bé còn tới than thở với Tô Đan Hồng: “Em trai nhà đứa nào cũng sợ lớn, nhà chẳng giống ai, Tường Tường căn bản sợ con.”
“Con sợ trai con .” Tô Đan Hồng đáp.
Tề Tề chặn họng nên lời, đó đáp: “Anh cả thì khác, , căn bản chẳng cần con việc gì, thứ.”
“Vậy con lấy tự hào vì trai như con ?” Tô Đan Hồng hỏi.
“Rất tự hào.” Tề Tề gật đầu. Thành tích học tập của cả cũng cực kỳ, cơ bản đều đạt điểm tuyệt đối. Khoe bài thi của ngoài, ai cũng trầm trồ ngạc nhiên và thán phục.
Hơn nữa chữ tay của cả cũng chỉnh tề hài hòa, các báo cáo của trưởng đều nhờ , tài tình lắm!
“Vậy con cũng hãy khiến em trai tự hào vì như con.” Tô Đan Hồng .
Tề Tề liền : “Tường Tường nghịch ngợm đến thế, mà chịu theo mấy lời .”
“Hồi con bằng tuổi em nó, con cũng ương bướng y như thôi.” Tô Đan Hồng .
Tề Tề tin, bé hồi nhỏ mà lời như Tường Tường , câu nào nó cũng cãi , căn bản chẳng lời nó chút nào. “Con đổi việc giao cơm với Tường Tường.” Tề Tề .
“Thằng bé tay nhỏ chân nhỏ, mà đưa ? Lỡ mà nó đổ thì phí phạm của trời.” Tô Đan Hồng .
Tề Tề thở dài thườn thượt.
Tô Đan Hồng bé vui, nhưng dù vui cũng đưa. Cô liền : “Từ nay về , sẽ tính tiền công cho con, mỗi ngày một hào.”
“Một ngày một hào?” Ánh mắt Tề Tề lộ vẻ coi thường.
Trước còn nhỏ thì thôi, bây giờ bé căn bản còn thèm một hào nữa, chỉ dỗ Tường Tường thì còn tạm .
“Một hào thì ? Đây vốn là chuyện con nên , bây giờ tính tiền công cho con mà con còn thèm ư?” Tô Đan Hồng .
“Thế khi nào trả tiền con?” Tề Tề lập tức hỏi, nghĩ còn hơn ?
“Mỗi cuối tháng tính một , đến lúc đó là ba đồng, tiền mới tinh.” Tô Đan Hồng .
“Được!” Lúc Tề Tề mới lòng.
Tường Tường lập tức chạy tới hỏi : “Mẹ ơi, cho hai lợi lộc gì ?”
“Sao con thế?” Tô Đan Hồng hỏi.
“Bây giờ đưa cơm vui vẻ lắm, còn bắt con đưa nữa.” Tường Tường .
“Đó là con hiểu chuyện mà.” Tô Đan Hồng đáp.
“Mẹ, còn cả khác mấy, cả chẳng cần con gì, hai thì . Anh còn lười hơn cả con, hôm còn đánh con, bắt con đưa cơm .” Tường Tường .
“Thật hai con cũng khá . Lần con ai bắt nạt, chẳng hai con tiến lên cho kẻ đó vài đ.ấ.m đó ?” Tô Đan Hồng .
Tường Tường gật gật đầu, đúng là hai nó giúp nó đánh thật.
“Anh cả con khi nào về ạ?” Tường Tường hỏi.
Nó vẫn thích ở cùng cả nó hơn.
“Còn một thời gian nữa.” Tô Đan Hồng : “Dù ông con cũng đưa con thăm thú khắp nơi một chút, chắc nửa tháng nữa mới về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-343-xay-nha-lau.html.]
“Con cũng Bắc Kinh trông như thế nào.” Tường Tường thở dài .
“Khi nào con hiểu chuyện như cả con, đến lúc đó để ông đưa con . bên đó cũng như thôi.” Tô Đan Hồng . Dù , Tử Cấm Thành vô cùng tráng lệ đúng là sự thật.
“Con ở đó lắm.” Tường Tường .
“Bây giờ cha con bận, nếu cũng đưa con .” Tô Đan Hồng .
“Mẹ dỗ con thôi, ông cho con cùng .” Tường Tường .
“Anh hai con cũng mà, con còn nhỏ hơn , con thì mà chịu nổi? Đi mấy bước mệt, đến lúc đó còn cần ông con ôm, ông lớn tuổi thế , ôm nổi con ?” Tô Đan Hồng .
"Con lớn thế , cần gì ai bế nữa, con tự chạy mà!" Tường Tường càu nhàu. "Tuyết ở đó dày quá, lún đến nửa con, con mà chứ!"
"Thế con lạnh ?"
"Lạnh cóng cả luôn!"
Thấy con trai khuất, lòng Tô Đan Hồng cũng mệt mỏi rã rời. Ngày nào cũng đấu trí với thằng bé, trả lời bao nhiêu câu hỏi "vì ", cô thật sự tâm mà lực bất tòng tâm.
Bởi cô mới dặn Quý Kiến Quân khi nào ngoài việc thì tiện thể dẫn thằng nhóc theo luôn.
Quý Kiến Quân cũng chiều lòng mà đưa con , thực Tường Tường ngoan ngoãn, đặc biệt là khi ở bên cạnh cha nó, bởi vì thằng bé luôn ấp ủ chí hướng trở thành một đàn ông tài giỏi giống như cha !
Thế nên khi tới đập chứa nước, nó còn hăng hái giúp nhặt trứng vịt. Nhắc tới việc trông coi đập nước bên , hai bác Hứa bây giờ đang quán xuyến đấy.
Thím Hứa còn trồng thêm rau dưa củ quả ở đó, đương nhiên là để gia đình dùng. Bà cũng thỉnh thoảng lấy trứng vịt muối để ăn, nhưng mỗi tối đều nhớ kiểm đếm kỹ lưỡng trứng vịt muối.
Cứ mỗi ngày một quả, khi là hai quả, khi đếm xong, cuối tháng sẽ đưa bảng kê cho Quý Kiến Quân xem xét, tính trừ tiền lương của hai bác.
Quý Kiến Quân bảo cần trừ, nhưng thím Hứa cứ nhất mực tính, đành chiều theo ý bà. Cá cũng , hễ hai bác lấy dùng thì sẽ trực tiếp ghi , cuối tháng tổng kết một thể. Hai vợ chồng già vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện giờ, hơn nữa còn quản lý khu đập chứa nước của Quý Kiến Quân một cách tề chỉnh, đấy. Lại thêm Tô An Bang hỗ trợ, bên Quý Kiến Quân gần như gì bận tâm, việc đều họ quán xuyến chu đáo.
Quý Kiến Quân đến để lấy trứng vịt muối, bởi vì bên Tiêu Đại Quân khách đặt hàng, nay chuyển tới đây.
Sau đợt , trứng vịt còn giao cho Giám đốc Hà, ông đặt ít trứng vịt và cả trứng gà. Tô Đan Hồng còn đặc biệt đặt hộp đóng gói loại tương đối cao cấp, để ông thể dùng quà biếu tặng công nhân.
Bởi hôm nay Tường Tường theo cha, tới đập chứa nước đến thị trấn, bận rộn hết cả ngày, ngơi tay chút nào.
Đến lúc về, thằng nhóc còn tỏ ý ngày mai tiếp tục với cha nó nữa.
Tô Đan Hồng : "Ngày mai con đến nhà bà ngoại với , bà ngoại con gần đây cơ thể khỏe, chúng qua thăm bà nhé." "Dạ ." Tường Tường cau mày suy nghĩ một lúc, nhưng cũng miễn cưỡng gật đầu.
Tô Đan Hồng cũng chẳng còn cách nào khác, thể để thằng nhóc cứ bám lấy cha nó mãi ? Dù cha nó cũng nhiều việc lo toan.
Dù bây giờ chủ, nhưng nhiều công việc vẫn tự tay quán xuyến.
Vì thế hôm Tô Đan Hồng đưa hai em Tường Tường và Tề Tề đến nhà Tô.
Căn nhà của nhà họ Tô xây xong xuôi, chỉ mất ba tháng. Đó là một căn nhà lầu hai tầng, trông thật bề thế và khang trang.
Tường Tường vẻ mấy ấn tượng, nhưng thằng bé nhớ rõ là hình như căn nhà của bà ngoại đây như thế .
"Oa, nhà bà ngoại đổi từ bao giờ thế ạ?" Tề Tề lập tức reo lên: "Đã xây nhà lầu , của cháu phát đạt ạ?"
"Ôi chao, cái miệng của Tề Tề đúng là cách lời dễ vui lòng." Chị dâu cả Tô bước thấy lời , lập tức nở nụ rạng rỡ.
"Bác cả ơi, bác phát đạt thì nâng đỡ cháu ngoại trai nhé." Tề Tề thấy bác bước , liền nhanh nhảu .
"Nâng đỡ chứ, chắc chắn nâng đỡ!" Chị dâu cả Tô thích những lời dễ như nên nhịn .