Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 332: Tôi tự tay chôn vùi bà ta

Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:14:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" chứ?" Mẹ Quý vốn còn cảm thấy nhà thằng ba chịu cúi đầu, bà cũng chẳng quen chuyện . Vừa lời , Quý liền bất mãn. Vốn dĩ chuyện của nhà thằng ba, bà chỉ giúp vài câu, thế nhưng cô giả ốm chịu lên gặp bà? Chẳng cô tự cho hiếu thảo nhất , khi gặp chuyện bà cần, cô trái ý bà chứ?

"Thôi , những chuyện khác cũng cần nữa." Cha Quý xong liền dậy, cầm đèn pin tự lên núi .

Những khác ở ngơ ngác .

Quý Kiến Nghiệp lập tức dẫn Quý Mẫu Đơn và hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc về.

Quý Kiến Quốc cũng nán lâu, dẫn Phùng Phương Phương và Quý Tiểu Đông trở về.

Chỉ còn Quý, Vân Lệ Lệ và một nhà Quý Kiến Văn.

"Các con xem, đây là tạo nghiệt gì chứ? Không chỉ Vân Vân trở về thôi ? Mẹ sai chỗ nào? Người một nhà đoàn tụ mới là nhất!" Mẹ Quý than thở.

"Mẹ, đừng nghĩ nhiều như . Bây giờ cũng còn sớm, nghỉ ngơi ạ." Vân Lệ Lệ chỉ thể như .

Buổi tối lúc ngủ, Quý Kiến Văn bắt đầu mắng: "Anh đừng để Quý Vân Vân trở về, em xem hiện tại , cả nhà bởi vì một nó mà ầm ĩ đến cả năm mới trôi qua cũng yên !"

"Lần chị dâu ba thật sự cũng đúng, chỉ chị ..."

"Chuyện liên quan gì đến thím ba chứ? Quý Vân Vân trở về, tìm thím ba gì? Nếu cô thực sự bản lĩnh thuyết phục cha, thuyết phục ba và những khác chấp thuận, thì thím ba bận tâm đến chuyện gì là sai chứ?" Quý Kiến Văn , giọng đầy bất mãn.

Những lời dứt, Vân Lệ Lệ chẳng phản bác . "Mẹ cứ thế , ba sẽ buồn lòng vô hạn!" Quý Kiến Văn tiếp lời, sắc mặt nặng trĩu.

Đã bao năm qua, khi nào ba buồn lòng đến thế. Ánh mắt hôm nay, Quý Kiến Văn đến giờ vẫn quên !

Từ thuở bé, ba đóng góp nhiều nhất cho gia đình. Để bớt gánh nặng cơm áo, còn tự nguyện tòng quân, mỗi tháng đều gửi bộ tiền trợ cấp về nhà, thiếu một xu nào.

Chẳng ngoa khi , ngày hôm nay cũng là nhờ ba hết. Tấm ân tình , sẽ ghi nhớ suốt đời quên!

Sau thành gia lập nghiệp, ba vẫn thường xuyên gửi tiền về phụ giúp. Rồi đến khi xuất ngũ, cơ bản là một tay ba phụng dưỡng cha .

Từ ngày ba trở về, ở nhà, thím ba cũng còn so đo tính toán như , đối đãi với cha cũng hiếu thuận hơn nhiều phần, điều đều thấy nhưng từng . Vậy mà chỉ vì thím ba chịu mặt giúp một lời, nỡ lòng nào thế.

Khó trách ba buồn lòng đến , ngay cả là đây, cũng tránh khỏi thất vọng!

Quý Kiến Quân quả thực đỗi buồn lòng, nhưng đồng thời, cũng thấy hổ thẹn với vợ vô cùng.

Về đến nhà, để bọn nhỏ tự do chơi đùa. Tối nay, ông Trương cũng ở phòng bên cạnh ngủ cùng chúng, cần lên núi nữa.

Quý Kiến Quân mang nước ấm đến rửa chân cho vợ.

Tô Đan Hồng cũng thuận theo ý . Đương nhiên cô thừa hiểu Quý Kiến Quân đang gì, nhưng thực tình mà , cô chẳng hề bận tâm chuyện tối nay Quý bẽ mặt, càng để bụng chi.

Phải rằng, từ lúc thím Dương kể Quý và Quý Vân Vân lén lút gặp mặt, cô sớm đoán sẽ ngày .

Rốt cuộc cô cũng chỉ là con dâu gả , chứ nào con gái ruột thịt. Sự chênh lệch giữa hai quả thực là một trời một vực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-332-toi-tu-tay-chon-vui-ba-ta.html.]

Thế nên, cô còn thể đòi hỏi gì thêm đây?

Quý Kiến Quân rửa chân cho vợ, cũng tự rửa chân cho . Xong xuôi, liền lên giường ôm vợ lòng mà ngủ. Anh chỉ khẽ với vợ một tiếng: "Anh xin ."

Sau đó, chẳng thêm lời nào nữa. Thế nhưng đêm đó, Quý Kiến Quân nhận một điều rõ ràng: gia đình của , duy nhất chỉ vợ và những đứa con trai thôi.

Đây mới chính là gia đình thực sự của , một tổ ấm thể nào thế vứt bỏ. Những khác, kể cả ruột của , cũng còn tính đến nữa.

Gác chuyện lôi thôi của nhà họ Quý, năm nay trôi qua cũng thật viên mãn. Mùng một Tết, cha Quý đến đây dùng cơm, điều cũng là ông đang bày tỏ thái độ của . Tô Đan Hồng chuẩn một mâm cỗ thịnh soạn. Ai đến thì cô chiêu đãi, đến cũng chẳng .

Tô Đan Hồng bây giờ cũng thông suốt lẽ, cô , chỉ cần thu xếp thỏa việc kinh doanh của gia đình và giữ gìn tình làng nghĩa xóm xung quanh là đủ . Còn những chuyện khác, cô cần bận tâm, Kiến Quân nhà cô tự khắc sẽ lo liệu vẹn .

Trong nhà khách khứa tấp nập, thật là nhộn nhịp.

Nhân Nhân, Tề Tề và Tường Tường, giờ đây cũng lớn khôn, đứa nào đứa nấy đều lễ phép.

Ngày hôm , cả nhà liền tới nhà họ Tô. Ăn Tết ở bên nhà ngoại quả thật là vui vẻ. Có điều Tô thì còn ai xa lạ nữa? Bà vốn là tinh ý.

Bà lén lút kéo con gái một góc để hỏi chuyện.

"Chuyện bên cứ để mặc. Phần nào đáng cho thì cứ cho , còn những thứ khác thì chẳng cần bận tâm." Tô Đan Hồng thản nhiên đáp.

"Cái bà chồng đó của con, cứ tưởng là hiểu lẽ , nào ngờ vẫn là cái thói cũ rích." Mẹ Tô đương nhiên khỏi bất bình, con gái bẽ mặt, hơn nữa bà thể ngơ . Bà tất nhiên bênh vực. Chuyện từ đầu đến cuối nào liên quan gì đến con gái bà . Bà đón con gái về ăn Tết thì cứ tự mà đón, việc bà lôi kéo con gái bình phong là sai trái!

Có điều nể tình con rể Quý Kiến Quân, Tô cũng lời nào khó , nhưng rõ ràng bà vẫn còn bất mãn với Quý. Qua năm mới, khi Tô sang thăm, thái độ của bà đối với Quý cũng chỉ xã giao bình thường.

Mối quan hệ giữa bà và Quý , phụ thuộc việc Quý đối đãi với con gái . Bằng , bà căn bản sẽ chẳng thèm để Quý mắt. Mẹ Quý cũng trở mặt nhanh, chẳng bận tâm đến Tô nữa. Mối quan hệ vốn dĩ đầm ấm đây bỗng chốc rạn nứt thấy rõ.

Thế nhưng, điều khiến Quý đau lòng nhất vẫn là cách hành xử của Quý Kiến Quân. Bởi lẽ, năm nay trực tiếp tuyên bố với bà rằng, mùa dâu tây và dưa hấu tới đây, cần nhúng tay nữa.

Lời hàm ý gì đây?

Mẹ Quý còn thể thấu đáo ? Lời há chẳng cắt đứt phần lời lãi của bà .

Vì chuyện , Quý liền trực tiếp "giả ốm" trong phòng mấy ngày, đến cả cơm cũng chẳng thèm nấu.

nấu cơm, tự nhiên sẽ khác . Và đó ai khác chính là ông Trương xắn tay áo bếp.

Ông Trương xắn tay thì thôi, chứ bếp, tay nghề nấu nướng của ông hề thua kém Quý chút nào. Thế nên, Quý "giả ốm" bao lâu cũng chẳng ai đến hỏi han. Kể cả Tô Đan Hồng, cô cũng bận tâm.

Ngày hôm đó, Quý liền xuống núi, lập tức gọi xe đến thị trấn. , bà chính là tìm con gái để kể khổ, than vãn cuộc sống hiện tại của bao nhiêu điều ý, ngay cả Kiến Quân cũng còn lời, xem bà gì.

"Mẹ ơi, ngày ngày núi bận rộn như thế, ba thể nhẫn tâm đến ?" Quý Vân Vân xong liền tức giận thốt lên.

"Trước còn nhận , còn là con suy nghĩ đúng đắn, hiện tại xem , con quả thật sai chút nào. Tô Đan Hồng từng coi gì." Mẹ Quý lau nước mắt .

Lần về gặp con gái, bà nén nữa, tuôn hết những lời tủi bấy lâu.

Loading...