Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 329: Năm 1988
Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:14:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi bước giữa tháng 11, công việc phần thưa thớt hơn.
Tuy nhiên, từ tháng Chạp trở , công việc dồn dập hơn.
Vì lúc thu hoạch cá để bán. Hàng đàn cá vớt lên, chất đầy xe chở đến các cửa hàng để tiêu thụ.
Việc buôn bán cá cũng vô cùng tấp nập.
Quý Kiến Quân bận rộn, Tô Đan Hồng cũng bận rộn. Năm nay cô vốn thịt khô, điều ngay cả Nhân Nhân và Tề Tề cũng hỏi năm nay khi nào thịt khô. Bác Trương cũng thích ăn.
Cô liền một chút. Lúc Tô đến thăm, bà với cô rằng: dù cũng đang rảnh rỗi, một ít cũng là , mà để bán cũng là , thật nhiều một thể?
Tô Đan Hồng nghĩ cũng đúng, vì thế cô liền gọi hai quen việc là Lý Ngọc Thúy và Vương Hồng Hoa bắt đầu tẩm ướp thịt khô.
Gia đình dùng thịt heo nhà để , bởi heo tự nuôi còn dành để bán với giá cao hơn hẳn. Nếu thịt khô từ đó thì chẳng còn lời lãi bao nhiêu.
Giá heo dạo tuy quá thấp, nhưng cũng chẳng đến nỗi cao ngất, mỗi cân hai đồng hai hào. Quý Kiến Quân thường mua heo từ ngoài về, vì mua lượng lớn nên đều sơ chế xong xuôi mới mang về, nhờ cũng rẻ hơn đáng kể, lợi nhuận nhờ thế cũng cao hơn nhiều.
Quý Kiến Quân quả thực ý định nhiều hơn nữa, thể mang tận Bắc Kinh để bán năm tới, cũng coi như tăng thêm một mặt hàng chủ lực cho cửa tiệm.
Nhân Nhân nghỉ đông, thằng bé liền tự giác dẫn Tường Tường đang tuổi hiếu động cùng lên núi chơi, tránh phiền lúc đang tất bật. Kỳ thi cuối kỳ , Nhân Nhân đạt hai điểm 100, đầu cả lớp, khiến Thạch Đâu vô cùng hâm mộ.
Vì thành tích của Thạch Đâu vốn dĩ bình thường hơn nhiều, ngữ văn 78, toán 80, nhưng dù chị dâu hai (vợ Tô Tiến Đảng) vẫn vui mừng, dẫn thằng bé xem một bộ phim chiếu bóng.
Hôm nay Thạch Đâu theo chân bố đến đây.
"Mấy họ cháu đều ở vườn cây ăn quả thứ tư cả, Tiến Đảng dẫn Thạch Đâu lên đó chơi ." Tô Đan Hồng .
Tô Tiến Đảng hỏi Thạch Đâu vườn cây ăn quả thứ tư , Thạch Đâu đáp bao giờ nên đường. Chẳng còn cách nào khác, Tô Tiến Đảng đành dẫn thằng bé .
Sau khi trở về, Tô Tiến Đảng liền hỏi: "Đan Hồng , năm nay em bao nhiêu thịt khô ?"
Tô Đan Hồng hỏi liền hiểu ý, đáp: "Năm nay còn cung cấp cho cửa hàng ngoài Bắc Kinh, bán lẻ ngoài ."
Tô Tiến Đảng chút tiếc nuối, tay nghề của cô em gái bây giờ quả thực chê . Làm xong đưa cho một ít để nếm thử thì , còn nếu mua thì chẳng . Tô Đan Hồng năm nay cũng ý định nhiều, mệt , vả mùi vị cũng nồng. Sân nhà treo đầy , còn cô định mượn sân nhà thím Dương một chút để phơi, thím Dương cũng đồng ý.
Chuyện hỏi mua thịt khô chỉ Tô Tiến Đảng hỏi, ngay cả ông Tần cũng từng ghé qua hỏi han, quả thực là món thịt khô nhà Kiến Quân ngon quá đỗi.
Tuy nhiên, Tô Đan Hồng đều nhất mực từ chối.
Hàng đơn đặt của Bắc Kinh, còn một lượng nhỏ từ thành phố Đại học, đương nhiên cô ưu tiên sắp xếp cho cửa hàng của .
Nhất là bên thành phố Đại học, là khách hàng quen, dù thế nào cũng dành cho họ chút ưu đãi chứ.
Quý Kiến Quân bảo, việc kinh doanh thịt khô của vợ còn khiến thiên hạ thèm thuồng hơn cả những món khác trong cửa tiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-329-nam-1988.html.]
Tô Đan Hồng liếc một cái, giải thích: "Đó là bởi vì em thịt khô quanh năm suốt tháng, chỉ thời gian mới thôi. Vật hiếm thì quý, tự nhiên sẽ săn đón. Ai mà bỏ lỡ thì chỉ nước đợi đến sang năm. Thịt khô mỗi năm chỉ một , thế nào cũng hoan nghênh, nhất là khi thịt ngon đến ."
Hai vợ chồng mỗi một việc, đều bận rộn tối mặt tối mũi đến tận hai mươi tháng chạp.
Quý Kiến Quân bắt đầu mổ heo. Hơn ba mươi con heo chia mổ trong năm ngày, đến ngày 25 tháng Chạp thì cơ bản bán sạch. Anh chia cho Tô Tiến Đảng và ông Tần mỗi một con, bán ba con cho cửa hàng của Tiêu Đại Quân, còn Quý Kiến Quân vận chuyển bộ đến thành phố Đại học.
Giá cả ở thành phố Đại học tuy cao hơn, nhưng dù , thịt heo nhà cũng tranh mua sạch bách.
Ví dụ như bác Cao, ông cụ trực tiếp dẫn theo hai đứa con trai từ trung tâm thành phố về, cả hai đều ba bốn mươi tuổi, ăn mặc trông như những ăn phát đạt.
Mỗi đến đây đều đặt mua trực tiếp nửa con.
Bởi vì mỗi bọn họ cũng bên nhà vợ, chia một chút thì thấm ? Thế nhưng đó, gia đình cũng từng đến mua thịt dê . Quý Kiến Quân trong thời gian mồng mười tháng chạp mổ ít dê, tất cả đều là hàng chất lượng hảo hạng. Nhà bác Cao mua ít, hiện giờ tới lấy thịt heo, điều đúng là khiến cho ít trêu chọc.
"Cửa hàng nhà Quý Kiến Quân đều dựa cả nhà lão Cao mà chống đỡ đấy."
"Chẳng , lúc mới vác ba con dê về, con nào con nấy béo săn chắc. Giờ đến lấy thịt heo nữa chứ."
"Tiền lương hưu hàng tháng của họ cũng đều "cống hiến" cửa hàng Quý Kiến Quân hết đấy."
"Nhắc mới nhớ, cũng chẳng khác là bao. Đâu dễ gì mới góp chút tiền, mà thời gian bộ đều tiêu hết thịt dê." "Cái món thịt dê , khỏi , thật sự là bổ dưỡng."
" , bổ lắm!"
Những ông bà cụ ở thành phố Đại học đều lương hưu. Ngày từng sống khổ sở như , nên hiện giờ ai nấy cũng đều tiêu pha rộng rãi vô cùng.
Vả bởi vì tuổi cao, họ cũng đặc biệt chú ý đến vấn đề sức khỏe của , thêm tiền, đương nhiên là tìm chút thức ngon vật lạ để bồi bổ cơ thể.
Chẳng , về cơ bản tiền lương hưu của họ đều tiêu cửa hàng của Quý Kiến Quân. Cũng bởi vì bên bán rau củ, bằng thì rau củ cũng chẳng cần chỗ khác mua, cứ ở đây bao trọn gói là xong.
Bây giờ điều kiện càng ngày càng , nhiều nhà đều tủ lạnh. Mua đồ về cứ thế cất tủ lạnh, còn sợ hỏng hóc gì nữa, tha hồ giữ ăn dần.
Thực mà , những món đồ ở cửa hàng của Quý Kiến Quân thoạt bình thường, những cửa hàng khác cũng bán. Thế nhưng khi ăn xong, liền thể cảm thấy đồ ở cửa hàng của là nhất.
Không cần đó là thứ gì, chỉ cần bày bán , chất lượng sản phẩm của nhà đều vượt trội hơn khác. Nhìn bên ngoài thì nhận , nhưng ăn là ngay. Ví dụ như một hai năm gần đây, khi bọn họ đến bệnh viện kiểm tra, các chỉ khác đều bình thường. Tám trong mười thực khách quen đều cho rằng, các món đồ ở cửa hàng của Quý Kiến Quân góp phần nhỏ sức khỏe của họ.
Tuy Quý Kiến Quân mở thêm cửa hàng thứ hai, hàng hóa ở đó chất lượng cũng chẳng kém cạnh, nhưng đám khách quen vẫn cứ nườm nượp kéo đến cửa hàng mua sắm cho bằng .
Bận rộn cho đến tận cuối năm.
Quý Kiến Quân bắt tay mua sắm đồ Tết. Hàng Tết năm nay tuy đến nỗi dư dả nhưng cũng tươm tất lắm, nào là miếng thịt ba chỉ hai cân, cân đường đỏ, cân đường trắng tinh, trứng gà cũng hai cân. Đặc biệt là những chiếc bánh ngọt điểm tâm, tuy giản dị nhưng mang biếu họ hàng cũng thấy mát mặt bao. Mà mấy thứ đều là suất nhà nước phân bổ hoặc quà biếu tặng, chứ nào trừ đồng lương còm cõi của em .
Ngoài , Quý Kiến Quân cũng quên chuẩn quà Tết chu đáo cho các cụ lớn tuổi trong thôn, dẫn theo cha nuôi cùng biếu tặng, thăm hỏi.