Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 326: Bắc Sơn rất nghèo
Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:14:49
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoại trừ nấm thì Tô Đan Hồng cũng lấy một ít hạt thông, giữ dùng đồ ăn vặt.
Hạt dẻ thì cô cũng , mùa đông món gà hầm hạt dẻ cũng là một món ăn ngon, nấu cho ông Trương ăn xong thì ông Trương cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Từ lúc nghỉ hè cho tới giờ mới mấy tháng mà ông Trương so với khỏe mạnh hơn hẳn, đặc biệt là thần sắc vô cùng .
nghĩ là .
Ông đều ăn cơm cùng cả nhà hằng ngày.
Buổi sáng ăn cháo thịt nạc hạt sen, cháo thịt nạc trứng gà, cháo sườn, các loại cháo trong một tháng hề lặp , ăn cùng với một đĩa rau xanh, nửa cái trứng vịt muối, buổi sáng ăn vô cùng thỏa .
chỉ thế, bảy giờ ông dùng bữa sáng, đến chừng chín giờ, Tô Đan Hồng thường sẽ một chút điểm tâm.
Bởi vì cô cho Tường Tường ăn nên cũng thuận tiện điểm tâm, cũng chỉ là ngẫu nhiên, nhưng bữa trưa thịnh soạn thì sẽ điểm tâm chiều ba giờ chiều, khi là chè đậu xanh, bánh mì, hoặc khi là cháo đậu phộng mè, còn cả cháo bát bảo.
Cho nên ba giờ chiều nhất định ăn điểm tâm. Gần như thành thói quen, Tề Tề khi ham chơi ngủ trưa, nhưng đúng giờ vẫn sẽ chạy về kiếm chút gì lót .
Bởi vì bữa cơm trưa, chờ đến tận năm rưỡi, gần sáu giờ chiều mới bữa cơm tối.
Bởi , nhất định chút lót giữa bữa.
Được chăm sóc như , khí sắc của Bác Trương thể hồng hào tươi tắn lên ?
Cũng khó trách Quý Kiến Quân vẫn cứ tăng cân đều đều, mặc dù gần đây ngược xuôi về Bắc Kinh nên sụt chút ít. Thế nhưng, lúc đỉnh điểm, cân nặng của cũng ngót nghét trăm ký!
Trông chẳng khác nào một con gấu đen kềnh càng, mỗi khi đêm về, Tô Đan Hồng đè xuống giường thấy mỏi rã rời.
Quý Kiến Quân sai thu mua thổ sản. Việc góp phần kéo đời sống của mấy thôn trang trong núi sâu lên đáng kể. Thoạt đầu, những thứ thổ sản bà con thường giữ , đợi đến phiên chợ mới mang bán. Ấy mà đầu năm nay, những thứ căn bản chẳng đáng là bao tiền.
Thế nên giá cả thu mua ban đầu khá thấp. Ấy mà Quý Kiến Quân đưa mức giá hậu hĩnh, chẳng khác biệt là bao so với việc bà con lặn lội chợ bán. Hơn nữa, bà con còn cần nhọc công đường xa tới tận chợ để bán nữa.
“Năm tới còn thu mua nữa , ông chủ ơi?” Người dân trong thôn hỏi dồn.
“Thu chứ, thu!” Quý Đại Dũng đáp lời. “Bà con cứ mạnh dạn hái thật nhiều , phơi khô giữ cho chúng . Thu nhiều, bọn trẻ trong nhà sẽ tiền sắm sách vở học cả đấy!”
Khi trở về kể cho Quý Kiến Quân , Quý Đại Dũng cũng khỏi ngậm ngùi cảm khái: “Ban đầu, cứ ngỡ vùng là nghèo lắm , nào ngờ vùng núi sâu bên trong còn nghèo khó hơn cả chỗ chúng đây! Nghèo đến độ cảm thấy, so với điều kiện bình thường của nhà thì họ quả thật là quá khổ cực.”
“Nghèo đến ? Cụ thể là ở ?” Quý Kiến Quân hỏi. “Chính là vùng Bắc Sơn phía bên ạ,” Hồng Quân đáp lời.
Đợt , vườn cây ăn quả đầu tiên ở phía cũng đang mùa bận rộn. Mấy khác đều bận bịu cả , nên mới để cùng Quý Đại Dũng lo liệu việc thu mua hàng.
Số tiền vốn bỏ bao nhiêu, một cân thổ sản tính giá thế nào, khi trở về đều đối chiếu cẩn thận. Bình thường cũng tin tưởng Quý Đại Dũng lắm , nhưng riêng với Quý Hồng Quân thì Quý Kiến Quân càng vô cùng tín nhiệm, dù cũng theo việc bao nhiêu năm nay.
“Vậy ở vùng núi đó, bà con chủ yếu trồng trọt những gì?” Quý Kiến Quân hỏi tiếp.
“Theo thấy, bà con bên đó hầu như chỉ trồng mỗi ngô thôi, chẳng thấy thêm cây trồng nào khác,” Quý Đại Dũng đáp lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-326-bac-son-rat-ngheo.html.]
“Thế bà con nuôi lợn ?” Quý Kiến Quân hỏi.
“Dường như thấy một nhà nuôi lợn ạ,” Quý Hồng Quân đáp.
Chuyện nuôi gà thì cũng ít. Có vài nhà còn hỏi chúng thu mua cả trứng gà nữa, Quý Đại Dũng thuật .
“Vậy thì ngày mai, hai thêm một chuyến nữa nhé,” Quý Kiến Quân dặn dò. “Cứ bảo bà con giữ đủ lương thực để ăn qua mùa đông, còn thì thu mua hết. Nhớ với họ rằng, cứ đưa nhiều loại lương thực , từ cây ngô cho đến các loại cây trồng khác cũng đều cần cả ở chỗ chúng .”
Bởi lẽ ở đây, mấy trại nuôi gà quy mô lớn, lợn cũng nuôi nhiều kể xiết, còn đầu tư cả ao cá. Tất cả đều cần đến một lượng lớn lương thực thức ăn chăn nuôi. Miễn là lương thực chất lượng , đều thu mua hết.
Quý Đại Dũng và Quý Hồng Quân ban đầu cũng chỉ thuận miệng nhắc tới thôi, chẳng ngờ ông chủ của đưa một quyết định táo bạo đến thế.
Thế nhưng cả hai cũng dám gì thêm. Tấm lòng nghĩa hiệp và sự hào phóng của Quý Kiến Quân khiến bọn họ vô cùng tin phục. Cứ như , vùng Bắc Sơn xa xôi thêm một lối kiếm sống mới. Mà là con đường giàu thì cũng hẳn, bởi vì cũng tính là giúp họ phát tài mà chỉ là thêm một nguồn thu nhập định hơn.
Bà con ở Bắc Sơn, chợ huyện cũng lặn lội hàng mấy chục cây , bộ mất cả buổi. Chẳng nghi ngờ gì nữa, Quý Kiến Quân giúp họ tiết kiệm nhiều thời gian và công sức .
Thế là, ngay ngày hôm , Quý Đại Dũng và Quý Hồng Quân tất tả lên đường đến Bắc Sơn để thu mua lương thực.
“Thật là chúng nhắc với ông chủ rằng bà con ở đây còn nghèo khó quá. Nghe , ông chủ của chúng liền sai chúng đến tận nơi để thu mua hàng. Chỉ cần là lương thực, chất lượng đảm bảo là chúng thu mua hết, bao nhiêu cũng lấy bấy nhiêu. Tuy , bà con cũng tự giữ một phần đủ ăn cho bản qua mùa đông nhé. Sang năm chúng vẫn sẽ còn đến thu mua nữa chứ chỉ mỗi . nếu chất lượng hàng thì lẽ chúng chỉ thu một chuyến thôi đấy. Đồ của ai thì cứ tự tên lên. Nếu , chúng sẽ giúp. Sau đó chúng sẽ cân tính tiền ngay tại chỗ cho bà con.” Quý Hồng Quân dặn dò một lượt, bắt đầu cân đo và tính tiền.
Về phần Quý Đại Dũng, phụ trách việc khiêng vác và chất hàng hóa lên xe.
Chiếc xe ba gác chở hàng tuy là nhỏ, nhưng hôm nay chất đầy ắp cả một xe, hàng buộc lên cao ngất ngưởng. Chỗ nào buộc hết, còn dư thì chỉ đành hẹn ngày mai lấy.
Thế nhưng bà con ở Bắc Sơn cũng là thiếu thốn, trong nhà ai nấy đều tích trữ nhiều loại lương thực. Vậy nên mất đến ba chuyến xe chất đầy ắp, họ mới chở hết lương thực về .
Ban đầu, Quý Kiến Quân còn thu mua cả gà và trứng gà nữa, nhưng xe hết chỗ. Vả , lượng cũng chẳng nhiều nhặn gì nên đành bỏ qua. Riêng cái nhà đang nuôi lợn , Quý Hồng Quân dặn dò họ cố gắng vỗ béo thêm, cuối tháng Mười Một thì sẽ cử đến chở .
Chuyến , hơn hai mươi hộ gia đình ở Bắc Sơn bán lương thực, nhà nào cũng một khoản tiền kha khá.
Những nhà bán nhiều nhất thì cũng thu về chừng ba mươi đồng bạc.
Dẫu với tiền , Quý Kiến Quân cũng chỉ lời chút đỉnh là thể thu hồi vốn .
Bởi vì dặn dò họ rằng, cứ xem bà con trong thôn còn thiếu thốn thứ gì thì cứ trực tiếp với Quý Hồng Quân. Sau đó, Quý Hồng Quân sẽ ghi nhớ đến cửa hàng bách hóa mua về, mang tới tận nơi để bán cho bà con.
Hàng hóa mang đến cơ bản đều bán sạch veo, bởi lẽ chất lượng đồ đạc và vô cùng thiết thực.
Lần mang theo mấy thước vải hoa đến, cũng bà con mua hết còn một tấm. Nhờ mà Quý Đại Dũng và Quý Hồng Quân trở thành những thu mua thổ sản bà con ở Bắc Sơn hoan nghênh nhất. Giá cả thì hợp lý, còn kiêm luôn việc mang đồ dùng cần thiết đến tận nơi, giúp bà con đỡ mất công ngoài chợ mua sắm. Mỗi như tốn cả nửa ngày trời, vất vả tốn bao thời gian.
Cũng chính vì lẽ đó mà về , khi khác tìm đến thu mua hàng hóa thì cơ bản cũng chỉ thu những thứ bỏ , còn ai mua. Bởi lẽ, những thứ bà con tích góp đều bán hết cho ông chủ của Quý Hồng Quân cả .
Năm , hơn hai mươi hộ gia đình ở Bắc Sơn đều cuộc sống khấm khá hơn hẳn. Riêng về phần Quý Kiến Quân, khi thu về một lượng lớn thóc gạo, chẳng hề lo lắng về đầu . Loại nào chất lượng thì gửi Bắc Kinh, loại kém hơn thì giữ nuôi heo.
Giờ đây, ba mươi đầu heo béo núc ních, ăn . Mặc dù thóc gạo nhiều, nhưng đến cuối năm cũng chẳng còn dư dả bao nhiêu.