Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 320: Đã lâu rồi không hỏi Hồ Đại Tiên
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
đó, Tô Đan Hồng chỉ ý định con trai học đại học, lên đại học , nếu thằng bé còn hứng thú vẫn thể tiếp tục học lên cao hơn nữa. Gia đình đủ khả năng lo liệu.
Hơn nữa ông nội nuôi thằng bé chỉ bảo, bồi dưỡng, cô cũng tin tưởng con trai thể .
Có điều, thôi thì cứ thuận theo ý định của thằng bé . Tô Đan Hồng ý định can thiệp quá nhiều.
Nhân Nhân lên tiểu học rõ ràng chăm chỉ, hơn nữa, còn hiểu chuyện ít, dường như trong chốc lát liền tạo một cách đáng kể với em Tề Tề.
Hiện tại tan học ông nội nuôi của đón về nhà, sẽ ngó nghiêng xem trong nhà việc gì cần , nếu thì liền xắn tay giúp đỡ cho xong , đó liền bài tập.
Bình thường lúc Tường Tường đều sẽ chạy sang chọc ghẹo, lôi kéo , đòi cùng chơi với , nhưng Nhân Nhân vẫn cực kỳ kiên nhẫn, sẽ đánh Tường Tường, trực tiếp ôm Tường Tường tới tìm ông nội nuôi.
Tô Đan Hồng trong nhà bếp chuẩn bữa tối, bình thường thời điểm chẳng thời gian để mắt tới thằng bé Tường Tường.
Vì thế công sức chăm sóc Tường Tường nghiễm nhiên đổ dồn lên vai ông Trương.
Ông Trương vô cùng vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ , nhận lấy Tường Tường liền ôm lấy nó trở nhà, đặt nó xe đẩy, đó cùng nó ngoài dạo chơi.
Tường Tường cũng vui vẻ, hiện tại nó thích ở nhà, mỗi ngày mở mắt chạy ào ngoài chơi.
Có ông nội nuôi của nó dẫn nó ngoài, nó đương nhiên vui. Bây giờ tiết trời nắng nóng kéo dài, vì thường dùng bữa lúc sáu giờ, muộn hơn nửa tiếng so với đây, tức là sáu giờ vì năm rưỡi như thường lệ.
Một đĩa bí đao xào tỏi thơm lừng, một con cá to kho khéo léo, một đĩa tôm nhồi chiên vàng, một đĩa giò xào đậm đà và một nồi canh mướp ngọt mát. Mâm cơm tuy cầu kỳ, nhưng mỗi món đều đậm đà hương vị quê nhà, khiến cả gia đình quây quần bên đều cảm thấy ấm lòng, no nê.
Xong bữa cơm, bác Trương liền dắt Tường Tường, dẫn theo cả Nhân Nhân, Tề Tề cùng Đại Hắc ăn no nê sân dạo mát.
Tô Đan Hồng ăn no nên chùn chân, đành giao phó việc dọn dẹp cho Quý Kiến Quân.
Quý Kiến Quân hiền, liền thu dọn bát đũa, đó bếp rửa ráy, cọ sạch nồi niêu, dọn dẹp phòng bếp đấy.
"Vợ , mấy ngày nữa sẽ qua bên Bắc Kinh một chuyến." Quý Kiến Quân .
"Có cần cha nuôi cùng ?” Tô Đan Hồng hỏi. "Không cần ." Quý Kiến Quân lắc đầu: "Anh tự một là . Đến lúc đó nếu như đôi vợ chồng Quảng Tây vẫn còn ở đấy thì sẽ ghé qua xem thử. Anh mấy ngày thôi sẽ đón của em tới đây ở cùng Đan Hồng nhé." "Được ạ." Tô Đan Hồng gật đầu. Mẹ cô cũng lâu tới thăm, cô kịp sang thăm nào, ngược Kiến Quân đưa hoa quả sang biếu vợ vài , mối tình cảm với vợ vẫn khăng khít như thuở nào.
Quý Kiến Quân ngày hôm liền xách hai con cá béo tươi rói tới biếu vợ.
"Sao con còn cầm tới gì, trong nhà thiếu thốn mấy thứ đồ ăn ." Mẹ Tô tủm tỉm .
"Mẹ, mấy hôm nữa con tính qua bên Bắc Kinh chút việc, nhân tiện đón qua ở cùng Đan Hồng, rảnh ạ?” Quý Kiến Quân khách sáo với vợ, liền hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-320-da-lau-roi-khong-hoi-ho-dai-tien.html.]
"Con bao lâu?" Mẹ Tô hỏi.
"Tính cả lộ trình về về, thế nào cũng mười ngày. Nếu việc nhiều thì thể mất đến nửa tháng." Quý Kiến Quân . "Vậy con định ?" Mẹ Tô hiểu, hỏi.
"Con đến bên đó xem cửa hàng nào thích hợp để buôn bán ." Quý Kiến Quân .
Hoa quả năm nay sinh trưởng , cũng bội thu, nhưng chỉ dựa hai cửa hàng bên thành phố Đại học, một cửa hàng ở Giang Thủy, còn hai cái thị trấn , ông Tô Tiến Đảng và chú Tần, cùng một khách lẻ tản mát ở nơi khác, tuy cũng tiêu thụ một phần, nhưng vẫn còn ứ đọng nhiều.
Anh đều bảo Hứa Hà San, Tô Trư Mao và mấy nữa trực tiếp chở qua bên thành phố Giang Thủy dựng mấy quầy hàng ven phố mà bán, nếu thì cũng chẳng bán xuể. Bởi vì hiện tại núi bốn khu vườn cây ăn trái, năm nay ba khu vườn đỉnh đồi cạnh hồ chứa nước cũng đều bắt đầu kết trái. Trái cây năm nay tuy quá nhiều, nhưng sang năm khẳng định sẽ nhiều hơn, đến lúc đó hoa quả sẽ càng tràn trề.
Cho nên, việc Bắc Kinh mua một hai cái cửa hàng là một lựa chọn tồi chút nào. Chỉ điều vẫn rõ tuyến đường sắt mới xây dựng khi nào thể hoạt động, nhưng nếu Chu Đại Vệ thể với như , chắc là sẽ sớm thôi.
Mẹ Tô con rể mở cửa hàng bên Bắc Kinh, ngỡ ngàng cả : "Xa như , hoa quả tươi vận chuyển xa như , e rằng sẽ còn giữ độ tươi ngon nữa." "Không gửi những trái cây tươi đó . Những trái dưa hấu hái xong thể nhờ tàu hỏa vận chuyển ngay qua, như vẫn giữ chất lượng." Quý Kiến Quân : "Hơn nữa còn những sản vật khác, mật ong, trái cây sấy khô, còn những thứ từ ruộng vườn nhà nữa, thịt xông khói cũng bảo ngon đó thôi, đều thể mang qua bán."
Bà Tô vẫn : " cái cũng chẳng mấy lời lãi con, hơn nữa cách còn xa xôi như , cũng khó bề quản lý."
"Những vấn đề con đều cân nhắc kỹ , yên tâm ." Quý Kiến Quân .
"Được , rảnh mà, hôm nào thì con ?" Mẹ Tô hỏi.
"Một ngày khi con , con sẽ tới đón ." Quý Kiến Quân .
Mấy ngày Quý Kiến Quân liền tất bật sắp xếp công việc trong nhà. Việc nào cần chuyển thành phố Đại học thì chuyển, việc nào cần chở bán lẻ thì chở. Khâu cân đong cũng thật cẩn thận, đảm bảo lượng chính xác tuyệt đối, và mỗi ngày đều đối chiếu sổ sách cẩn thận.
Sắp xếp xong chuyện trong nhà, Quý Kiến Quân liền ngoài. Bác Trương hỏi cần ông theo , nhưng Quý Kiến Quân cần.
Bác Trương bận tâm đến lời nữa, lớn , qua mua một cửa hàng thì gì mà khó khăn chứ, cái già của ông cũng lười biếng chẳng thêm chuyến nào nữa.
Quý Kiến Quân , cô liền đến, hỗ trợ Tô Đan Hồng ít việc. Chủ yếu vẫn là những lời dặn dò, cằn nhằn ngớt.
Từ khi cô tới, thím Dương hàng xóm cũng sang chơi, cốt là để trò chuyện tâm tình cùng cô. Hai bà cụ quây quần, hàn huyên chuyện cũ, tiện tay nhặt nhạnh mớ đậu. Tô Đan Hồng thường sẽ chuẩn cho các bà một đĩa nhỏ đồ ăn vặt, kèm thêm chén vừng thơm lừng. Hai thể trò chuyện rôm rả, thưởng thức món quà vặt.
Quý Kiến Quân , việc trong nhà tự nhiên dồn hết lên vai Tô Đan Hồng. Tô Đan Hồng vốn quen tay với những công việc , sắp xếp ngóc ngách trong cuộc sống hàng ngày đều đấy. Trái cây vận chuyển ngoài đều ghi chép rõ ràng lượng và giá cả, đó giao trực tiếp cho mấy Hứa Hà San để họ dựng sạp trực tiếp bán. Thu bao nhiêu tiền thì qua là ngay, thất thoát đôi chút cũng đáng kể.
Một việc khác cũng đều diễn suôn sẻ như thường lệ. Chuyện trong nhà hiện tại về cơ bản cần Tô Đan Hồng bận tâm quá nhiều. Bọn trẻ thì bác Trương trông nom, việc nhà cô giúp đỡ .
"Kiến Quân cũng thích tự rước việc , xa xôi thế còn lặn lội tận Bắc Kinh mở cửa hàng chi?" Hôm nay chồng cô với Tô Đan Hồng như .
Lâu cô cũng hỏi Hồ Đại Tiên, hiện tại Hồ Đại Tiên còn ở đây . "Ở Bắc Kinh bên đó mở cửa hàng buôn bán cũng đến nỗi lỗ nặng ạ. Tranh thủ lúc còn trẻ khỏe, xem thể kiếm thêm chút vốn liếng . Cha nuôi con tương lai con trai học đại học, chi phí sẽ tốn kém, hơn nữa kết hôn gì đó, còn mua nhà cửa cho chúng nó. Chú Tư còn sắm một căn , con cùng Kiến Quân chỉ vỏn vẹn mấy vườn cây ăn trái , cũng kiếm thêm chút tiền mua lấy một căn nhà dành dụm cho lũ nhỏ ." Tô Đan Hồng .