Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 318: Khi ông chủ cũng than nghèo
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đan Hồng thích quán xuyến những sổ sách của chồng, tất cả đều do tự sắp xếp. “Vợ ơi, ngày mai chúng g.i.ế.c mấy con dê bán nhé?” Quý Kiến Quân chợt lên tiếng. Tô Đan Hồng bưng bát hoa kim ngân thanh mát, tò mò hỏi : “Thiếu tiền ?” Cô nghĩ bụng, với điều kiện hiện tại của nhà , chắc chắn thiếu tiền, chỉ thiếu mà còn là ít mới đúng. nếu thiếu tiền, tính bán dê chứ.
“Năm nay dự định một chuyến, qua Bắc Kinh mở cửa hàng.” Quý Kiến Quân liền kế hoạch của .
Tô Đan Hồng mỉm : "Anh thật sự mở cửa hàng ở đó ư?"
"Ừm." Quý Kiến Quân gật đầu: "Hàng của chúng mà chuyển tới Bắc Kinh, chắc chắn là thua kém gì ."
"Chỉ là quãng đường vận chuyển khá xa." Tô Đan Hồng trầm ngâm , bằng tàu hỏa cũng mất bốn, năm ngày lận.
"Lần chuyện với một đồng chí cũ, kể là bên đang sửa một con đường thẳng tắp dẫn tới Bắc Kinh, cần vòng vèo nhiều nơi như nữa. Nếu con đường đó thành, từ chỗ chúng sang bên , nhiều nhất chỉ mất hai ngày thôi!" Quý Kiến Quân hào hứng kể.
"Thật ?" Tô Đan Hồng kinh ngạc thốt lên.
"Thông tin của vẫn luôn đáng tin." Quý Kiến Quân gật đầu khẳng định, dặn dò: " vợ , em đừng ngoài nhé, loại chuyện chính là cơ mật đấy."
"Chuyện cơ mật như mà cho ư? Vả , rõ đến thế?" Tô Đan Hồng tò mò hỏi.
"Gia đình ở tỉnh cũng vai vế nhỏ ." Quý Kiến Quân giải thích.
Tô Đan Hồng , gật gật đầu cũng hỏi thêm. Cô dặn dò: "Nếu là như , thì mở vài cửa hàng ở Bắc Kinh cũng , tính mở bao nhiêu cái?"
"Nghe cha nuôi , cửa hàng bên đó hề rẻ, một cái chắc tốn tám, chín nghìn đồng là ít." Quý Kiến Quân .
"Nhiều ?" Tô Đan Hồng nén tiếng kêu.
Tám, chín nghìn đồng , tính theo giá cả lúc , tiền đó đủ mua hai cái cửa hàng nhỏ ở thành phố Đại Học của đấy.
"Không tính là đắt , nếu thuận lợi, chỗ thể kiếm lời nhiều hơn hẳn so với ở nhà ." Quý Kiến Quân .
"Thế thì còn thiếu bao nhiêu tiền nữa ạ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Ít nhất bốn nghìn đồng." Quý Kiến Quân đáp.
"Không cần tiền của em ?" Thực , cô vẫn còn một khoản kha khá. Bây giờ tiền lương đều do Quý Kiến Quân đưa, mỗi tháng cô đều trích một nghìn đồng để chi tiêu trong nhà. Phần còn , cô đều dành dụm cho , nên bây giờ cũng chút vốn riêng.
"Không cần , em cứ giữ quỹ chi tiêu trong nhà là ." Quý Kiến Quân lắc đầu .
Sáng hôm , Quý Kiến Quân g.i.ế.c dê mang bán.
Năm con dê g.i.ế.c mổ đều là loại to lớn, béo , mỗi con nặng tới cả trăm cân. Nếu để qua Tết, chúng còn thể đạt đến một trăm ba mươi cân lận.
Giá thịt dê mùa đông sẽ đắt hơn, còn bây giờ là mùa hè nên rẻ hơn nhiều, một cân giá một đồng rưỡi. Đến Tết, thể tăng lên gần hai đồng, dù vẫn bán chạy.
Giết năm con dê, ông Tần và Tô Tiến Đảng mỗi lấy nửa con, để cho bên Tiêu Đại Quân bán một con, còn thì trực tiếp chở tới thành phố Đại Học để bán.
Năm con dê cũng giúp kiếm một khoản kha khá, tuy đủ như dự tính, nhưng Quý Kiến Quân cũng quá sốt ruột. Sau đợt cũng vội g.i.ế.c thêm nữa, vì giờ còn lãi nhiều như . Chỉ năm con là chọn lọc kỹ lưỡng vì chúng mập mạp và khỏe mạnh.
Hiện tại, lợi nhuận mỗi tháng tăng lên ít. Trước đây là hơn hai nghìn đồng, nhưng giờ giá cả các mặt hàng trong cửa hàng đều nhích lên, nên tính toán sơ bộ, mỗi tháng thể thu về ba nghìn đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-318-khi-ong-chu-cung-than-ngheo.html.]
Cộng thêm khoản tiền bán dê, lẽ tháng thể lên Bắc Kinh mua sắm. Không chỉ một cái , tính sẽ mua tới hai cửa hàng lận.
Dù tạm thời chỉ kinh doanh một cửa hàng, mua sẵn thêm một cái nữa cũng là thượng sách, kẻo giá cả leo thang.
Với ý niệm đó, khi g.i.ế.c dê xong, Quý Kiến Quân đưa Tô Trư Mao và Tô An Bang đánh bắt cá. Họ đánh bắt nhiều, một phần để Hứa Hà San mang sang thị trấn bán, một phần cũng gửi biếu Quý Phong.
Quý Phong giờ mười sáu tuổi, là một đứa trẻ nhà nghèo nên sớm lo toan việc nhà. Giờ đây, nhóc Quý Kiến Quân tin tưởng giao phó nhiều việc như một trưởng thành thực thụ.
Quý Phong cũng thất vọng. Hiện giờ, với và bà nội trông coi cửa hàng, chỉ bán cá mà họ còn g.i.ế.c mổ gà để bán. Lợi nhuận mỗi tháng từ năm mươi đồng giờ tăng định lên tới một trăm ba, một trăm bốn mươi đồng, coi như là một bước tiến . Tiền lương của hai bà cháu giờ cũng tăng lên sáu mươi đồng. Dù cho ăn ba bữa no đủ, thỉnh thoảng mua sắm quần áo mới, mỗi tháng họ vẫn thể dành dụm bốn mươi đồng.
Giờ bé mười sáu tuổi, so với trông chững chạc hơn hẳn. Nhờ ăn uống đầy đủ, vóc dáng cũng cao ráo hơn nhiều. Sau tuổi dậy thì, trông hề tệ chút nào, là một trai khá bảnh.
Nghe cũng để ý tới .
Liên tiếp ba ngày Quý Kiến Quân cùng miệt mài đánh bắt cá. Ba ngày , khi kết sổ, thấy cũng kiếm một khoản kha khá, nên liền tạm thời cho nghỉ ngơi. Đám Tô An Bang cũng thở phào nhẹ nhõm. Cái nắng hè chói chang , việc quả là vất vả.
"Ông chủ đang thiếu tiền nhỉ?” Đám Tô An Bang bí mật thì thầm bàn tán.
"Chắc đến nỗi thiếu tiền nhỉ?” Hứa Hà San lên tiếng.
" thấy chắc. Dưới tay ông chủ nhiều nhân công nhận lương như , mỗi tháng tính chi bao nhiêu tiền lương chứ?” Tô An Bang phân tích.
Thử tính mà xem, tay Quý Kiến Quân đến hơn hai mươi nhân công. Giờ lương lậu của họ tăng cao như , mỗi tháng tính cũng chi hơn một nghìn tiền lương. Khoản quả là nhỏ chút nào.
Quý Kiến Quân kiếm bao nhiêu thì họ tài nào , nhưng khoản chi tiêu thì thấy rõ mồn một. Mỗi tháng chi hơn một nghìn đồng, con đó quả là khiến giật .
Mấu chốt là trong nhà còn vợ con chờ trông!
Vậy nên, Tô An Bang liền rón rén đến hỏi Quý Kiến Quân: "Ông chủ, đang thiếu tiền ạ? Tiền lương của , chậm một chút cũng ."
" là thiếu chút tiền thật, nhưng tiền lương của mấy thì cần lo, vẫn phát đủ như thường lệ." Quý Kiến Quân xua tay .
Anh dĩ nhiên lúc đang xoay sở nhiều bề, tiền tiền , tài chính chút eo hẹp, nhưng ông chủ , cũng chẳng ngại than thở chút cảnh túng thiếu.
“Ông chủ, còn bà chủ và mấy đứa nhỏ nuôi, trong tay chúng mấy năm nay cũng để dành một ít.” Tô An Bang thật thà .
“Đợi đến Tết là thể thu thôi, gì đáng bận tâm . Quý Kiến Quân xua tay, để ý lắm.
Vốn dĩ mới chi trả khoản tiền , vài ngày nữa sẽ đến ngày phát lương, Quý Kiến Quân đúng hẹn phát hơn một nghìn đồng, thật sự là chút xót ruột.
Cũng may mà Tô Tiến Đảng, ông Tần đều đến thanh toán nợ, nên ví tiền của gần như phồng lên như cũ.
“Không định mở thêm một cửa hàng bên thị trấn nữa ?” Lúc Tô Tiến Đảng đến thanh toán, Quý Kiến Quân liền hỏi.
Anh hỏi Tô Tiến Đảng từ lâu, bây giờ hỏi thêm một nữa.
“Mẹ Thạch Đầu thế là đủ , thể thêm nữa .” Tô Tiến Đảng đáp. Anh thật cũng , nhưng cách nào khác, nếu tay mở thêm một cửa hàng nữa, công việc ăn cũng sẽ quá tệ. Quý Kiến Quân gật đầu, cũng chẳng thêm gì.
“ bên Thành phố Đại học, định mua cho Thạch Đầu một căn nhà để ở , Kiến Quân em quen nhiều bên đó, chỗ nào ho ?” Tô Tiến Đảng chuyển đề tài.