Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 309: Người phụ nữ siêng năng
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:38
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Để con về nhà thưa chuyện với con ." Lý Trí ngập ngừng đáp.
Con bé vẫn luôn Lý Trí chăm sóc chu đáo. Nay đưa con bé sang nhà bà ngoại, tất nhiên bàn bạc với bà một tiếng.
Mẹ Quý gật đầu đồng tình, : "Cũng chẳng là gửi gắm vĩnh viễn. Nếu bà nhớ Viện Viện, cứ việc đón cháu về thăm nhà."
Về đến nhà, Lý Trí liền đem chuyện kể với .
Mẹ Lý Trí nhíu chặt mày, hỏi: "Bà sui là Quý Vân Vân và Viện Viện nhận một cách kín đáo ?"
"Bên chẳng còn màng đến cô nữa ." Lý Trí đáp lời.
Điều đó cũng thấu hiểu. Nếu gia đình họ Quý còn chấp nhận Quý Vân Vân, hẳn từ chối thẳng thừng chẳng chút đắn đo.
Tuy , nhà họ Quý cũng trái, ngay từ đầu chấp nhận Quý Vân Vân.
Với tính tình con bé, quả thật nuôi dạy thành quá đỗi rụt rè, hướng nội. Nếu sang ở với mấy họ, nhất định sẽ nhiều điểm lợi.
"Vậy thôi con cứ sang hỏi ý kiến Viện Viện xem ." Mẹ Lý Trí cuối cùng cũng gật đầu.
Nghe , Lý Trí lập tức tìm con gái .
Thoạt đầu, Viện Viện tỏ vẻ . khi Lý Trí dỗ dành một thôi một hồi, hứa hẹn cuối tuần sẽ đến thăm, con bé mới chịu gật đầu đồng ý. "Viện Viện của bố ngoan quá, hiểu chuyện thật. Ở bên đó ông bà ngoại sẽ thương yêu, chăm sóc con tận tình." Lý Trí ôm con gái lòng, nhẹ nhàng . Viện Viện còn quá nhỏ để hiểu hết những lời lẽ lớn. Dù gật đầu, nhưng khi Lý Trí đưa đến nơi bỗng dưng thấy cha nữa, con bé vẫn kìm nước mắt. Mẹ Quý liền dẫn con bé xuống sân chơi, tìm Tề Tề để hai đứa quen với . "Viện Viện ơi, tối nay em ở nhà ngủ ?" Tề Tề mời cô bé bằng giọng điệu hăm hở: "Nhà giường đó, ngủ sướng lắm!"
Thật bất ngờ, Viện Viện bé nhỏ gật đầu cái rụp.
Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng đều ý kiến gì, Nhân Nhân thì càng vui vẻ mặt.
Sau khi Viện Viện ở , con bé nhanh chóng thiết với Tề Tề, tỏ vẻ yêu quý trai nhỏ . Tường Tường vốn hiếu động, thấy bạn mới đến chơi thì sức hoan nghênh, đem đồ chơi của mời cô bé. Viện Viện nhận lấy, hai đứa liền ríu rít chơi cùng.
"Hèn chi giữ con bé đây. Con bé chuyện thủ thỉ như mèo con ." Quý Kiến Quân nhíu mày, bật .
Tô Đan Hồng thầm nghĩ, từ nhỏ Viện Viện ở với bà nội. Vả , giờ Quý Vân Vân trở về, chắc chắn bà nội bên đó sẽ càng quản thúc nghiêm ngặt hơn, thể để con bé thoải mái chơi đùa với những đứa trẻ khác ?
Bởi nên tính tình con bé mới trở nên như thế.
"Cứ để con bé chơi cùng với bọn Tề Tề." Tô Đan Hồng khuyến khích.
Cô ba con trai. Nhân Nhân và Tề Tề thì hề hướng nội, còn Tường Tường hiếu động, tám chín phần mười cũng là đứa hoạt bát, hướng ngoại. Nếu ở cùng với mấy đứa nhỏ , tính tình Viện Viện hẳn sẽ đổi, dù con bé vẫn còn bé mà.
Trong nhà nhiều đồ chơi, nào chỉ mỗi đồ chơi mà còn đủ loại tranh vẽ, bút màu nữa. Sáng sớm hôm , ăn điểm tâm xong, Nhân Nhân bàn vẽ tranh. Viện Viện thấy liền ngây ngắm. Nhân Nhân thấy đôi mắt con bé ánh lên vẻ khao khát, liền đưa cho bé một cây bút và một tờ giấy: "Em sang bên mà vẽ , thích vẽ gì thì cứ vẽ." "Được." Viện Viện mừng rỡ 'Dạ!' một tiếng, cầm cây bút màu tươi tắn cùng tờ giấy trắng muốt, liền sang bên cạnh hí hoáy vẽ vời.
Tuy còn bé nên vẽ hình thù gì rõ ràng, nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của cô bé. Đến đúng chín giờ, giờ của bữa ăn sáng phụ, ngay cả Tề Tề đang mải mê chơi bên ngoài cũng vội vã chạy về nhà để điểm tâm.
Mỗi đứa một ly sữa bò nóng hổi, ăn kèm với mấy chiếc bánh mè thơm lừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-309-nguoi-phu-nu-sieng-nang.html.]
Phần Viện Viện, con bé uống sữa bột do Lý Trí mang tới, Tô Đan Hồng tiện tay pha một phần nhỏ, cũng chẳng tốn mấy công sức.
"Viện Viện , em tìm bà nội ?" Tề Tề ăn xong liền hỏi.
"Không ạ, em còn vẽ tranh." Viện Viện lắc đầu, bé chỉ cây bút và tờ giấy vẽ.
Cái miệng nhỏ xinh của con bé chúm chím gặm bánh mè trong tay, thơm ngon, bé thích lắm.
"Để bày cho em cách ăn là ngon nhất." Tề Tề liền lấy bánh của nhúng ly sữa bò, đưa cho cô bé.
Viện Viện chớp mắt ngạc nhiên, thử cắn một miếng, quả nhiên ăn ngon hơn hẳn, tít mắt .
"Ngon nào?" Tề Tề hỏi. "Ngon ạ!" Viện Viện gật đầu lia lịa, đó tự nhúng bánh mè sữa bò đưa lên miệng thưởng thức thêm một miếng nữa.
Tô Đan Hồng cảnh đó mà phì . Đây là cách Tề Tề vẫn dùng để ăn bánh quẩy. Một tháng thằng bé chỉ ăn bánh quẩy hai thôi, mà nó đặc biệt thích kiểu ăn , áp dụng luôn cả với các loại bánh ngọt khác. Giờ thì còn bày vẽ cho cả Viện Viện nữa chứ!
Tề Tề lon ton chạy chơi tiếp. Còn Nhân Nhân, năm nay thằng bé đến tuổi học nên đang cho tiếp xúc với nhiều thứ. Nó thích học vẽ tranh, còn cả kèn harmonica, đàn violin, hễ hứng lên là kéo chơi một lúc.
Nếu vì xung quanh đây chẳng thầy dạy nhạc họa sĩ nào, lẽ cô đưa thằng bé học từ lâu . Cũng đành chịu . Bởi tính thằng bé khá trầm tĩnh, ham ngoài chơi đùa, trái vô cùng hứng thú với chuyện học hành.
"Viện Viện, con vẽ xong ? Vẽ xong thì cùng lên núi chơi, vẽ dưa hấu đấy." Nhân Nhân vẽ xong với Viện Viện.
"Dưa hấu ạ?" Viện Viện ngẩng đầu . " , dưa hấu. Em cùng ?" Nhân Nhân gật đầu hỏi. "Con !" Viện Viện vội vã đáp.
"Vậy thì thôi." Nhân Nhân hồ hởi . Sau đó, bé dẫn theo Viện Viện, tay xách lỉnh kỉnh bút vẽ và giấy trắng, cùng leo lên núi.
Tô Đan Hồng vốn định để Tường Tường cùng, nhưng nghĩ thì thôi. Nhân Nhân vẽ tranh, nếu Tường Tường theo thì thằng bé nhỏ tuổi nhất định sẽ quậy phá, khiến trai chẳng thể nào chuyên tâm tranh vẽ .
Trời hửng nắng, Tô Đan Hồng cũng nỡ yên trong nhà. Cô nhét Tường Tường xe đẩy mang con ngoài dạo.
Bước đến đồng ruộng, bây giờ nơi đây phủ một màu xanh . Chủ yếu là đậu phộng và đậu nành đang lên xanh mơn mởn. Trong ruộng Quy Quang Tông và Quý Đại Dũng đang mải miết tưới nước. Thấy cô đến, cả hai tức thì ngẩng đầu chào hỏi một tiếng tiếp tục công việc còn dang dở. Bọn họ quá quen với việc Tô Đan Hồng thỉnh thoảng sẽ đưa con trai dạo quanh đây.
Tô Đan Hồng thừa dịp bọn họ để ý, lén lút đổ một ít nước linh tuyền xuống những luống rau.
Kế bên chính là ruộng nhà Quý Hồng Quân và Vương Hồng Hoa. lúc Vương Hồng Hoa cũng đang ở đó, Tô Đan Hồng liền bước qua.
Đừng thấy Vương Hồng Hoa chỉ là một phụ nữ nhà nông chính hiệu, mấy năm đây cuộc sống của cô còn khó khăn trăm bề. Vậy mà năm nay, nhà cô thể sửa sang, cơi nới nhà cửa cho to và rộng rãi hơn. Tô Đan Hồng qua thì thấy căn nhà trông lớn hơn nhiều so với . Cùng với cô sửa sang nhà cửa còn Hứa Ái Đảng và Lý Ngọc Thúy.
Tình cảnh của hai nhà đó mấy năm cũng chẳng khá hơn là bao, đều là những hộ nghèo trong thôn. Họ riêng, nhưng khi phân nhà, cha cũng mặc kệ, khiến quan hệ gia đình cũng theo đó mà trở nên lạnh nhạt.
Cuộc sống của họ dễ chịu chút nào, ngay cả một ngụm cháo loãng cũng chẳng dám nghĩ đến chuyện ăn no bụng. Vậy mà bây giờ, họ là một trong ít những gia đình tiền sửa sang nhà cửa, khiến nhiều trong thôn vô cùng ngạc nhiên.
Tuy nhiên, cũng một ít cảm thấy đó là điều đương nhiên, chẳng hạn như Tô Đan Hồng. Dù là Lý Ngọc Thúy Vương Hồng Hoa, cả hai phụ nữ đều trải qua cuộc sống nghèo khó nên ngày thường vô cùng tiết kiệm.
Đồng tiền đáng tiêu, các cô sẽ tiêu nửa phần. Dù chồng họ thu nhập định thì cho tới bây giờ các cô cũng bao giờ lười biếng, luôn chân luôn tay.