Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 308: Tình cảm lớn dần theo năm tháng
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm , Tường Tường ngoan ngoãn để hai . Thế nhưng, khi thấy hai tay hai trống trơn về, thằng bé lập tức nổi trận lôi đình, túm lấy tay hai cắn một phát, khiến Tề Tề đau đến thét. Muốn mắng mỏ đánh em, Tề Tề nỡ xuống tay, chỉ đành tự ấm ức. Vết răng cắn tím bầm cả , đủ để thấy thằng nhóc Tường Tường dùng hết sức để trừng phạt . Cứ tưởng là xong , Tường Tường còn tha cho hai , nó bắt đầu ném hết đồ chơi của , thậm chí còn ném mạnh chiếc xe đồ chơi mà hai yêu thích nhất xuống đất.
"Anh sẽ lên núi hái dưa hấu xuống cho em!" Tề Tề vội vàng thốt lên.
"Đi?" Tường Tường ngước mắt . " , ngay đây, em ở nhà đợi nhé, đừng ném nữa!" Tề Tề dỗ dành.
"Đi." Tường Tường ném nhẹ món đồ chơi đang cầm, ngẩng cằm .
Tề Tề nước mắt lưng tròng lên núi, Nhân Nhân cũng cùng , nếu một nó ôm . Chờ khi hai đều , Tô Đan Hồng bắt đầu dạy dỗ thằng út: "Thằng nhóc thối, con cắn con mạnh như ? Anh con như lên ."
Mới đầu cô cũng , đang bận rộn trong bếp, tới thấy Tề Tề thằng nhóc cắn một cái.
Tường Tường bĩu môi, chỉ tay vết cắn: "Anh hai hứa hái dưa hấu cho con mà hái!"
Nó buổi sáng còn nhớ, nên hai đập chứa nước, nó mới theo, chỉ đợi dưa hấu thôi. Thế nhưng hai tay trở về, nó bỏ qua cho nó ? "Anh hai hái về, nhưng núi chẳng còn đó ? Gọi con hái xuống là mà." Tô Đan Hồng : "Lần cắn hai như thế nữa! Nếu đánh, cũng bênh con đấy!"
Bên , Tề Tề cùng cả Nhân Nhân lên núi, lẩm bẩm: "Thằng út bây giờ khó lừa lắm , nó vẫn còn nhớ chuyện dưa hấu."
Nó cứ tưởng thằng em sẽ quên bẵng , ai dè nó nhớ dai như sam.
"Nó lớn thì đương nhiên sẽ nhớ kỹ, mày cũng đó, đến hè mua kem cho ăn, tiền, mày còn gào lên nữa, phiền ơi là phiền." Nhân Nhân rộng lượng đáp, nó cũng quen , dù gì cũng đến hai đứa em trai cơ mà.
"Về thể lừa thằng út nữa ." Tề Tề thở dài.
"Nếu sợ thằng út cắn thì mày cứ thử lừa nó nữa xem." Nhân Nhân nhếch mép .
Tề Tề bĩu môi. Cũng chính vì nó là thằng em ruột của thôi, chứ lũ bạn bè bên ngoài đứa nào đánh thắng chứ?
Hai em lên núi, Tề Tề liền mách với bà nội, đó đem vết răng cắn bầm tím cả cánh tay cho bà nội xem.
Mẹ Quý xót xa vô cùng, bà : "Sao hàm răng nhỏ của Tường Tường sắc bén đến thế? Đã rớm m.á.u , cháu đau ? Để bà lấy thuốc bôi cho cháu nhé."
Tề Tề ngoan ngoãn để bà bôi thuốc. Lúc , hai em mới cẩn thận ôm trái dưa hấu xuống núi, cũng may nó quá lớn, bằng thì hai đứa cũng chẳng ôm xuể.
Mẹ Quý thở dài cảm thán với cha Quý: "Mới đó mà thằng Tường Tường cắn ." "Thôi nhanh nhặt trứng gà bà. Thằng Kiến Quân còn lo cho ba em tụi nó ăn học đại học, còn cưới vợ cho từng đứa nữa, tốn kém bao nhiêu." Cha Quý thừa bà gì, liền xua tay đuổi khéo bà .
Mẹ Quý đáp: "Trứng gà thì nhặt xong ." Bà tiếp lời: "Lý Trí đang nghỉ hè ? Sao mang con bé Viện Viện sang đây chơi nhỉ, con bé thích ăn dưa hấu lắm đó."
"Con bé thứ gì ngon cũng thích ăn hết." Nói đến cháu gái, cha Quý cũng ngậm ngùi .
Lần còn một rổ dâu tây, nhờ Tô Tiến Đảng ngang qua thôn Đại Loan tiện thể đưa cho con bé, còn mang cả dưa hấu qua nữa. giờ chắc ăn hết sạch .
Chẳng mấy chốc, sang ngày thứ hai, Lý Trí đưa Viện Viện đến chơi.
Viện Viện giờ chập chững một tuổi, năng tuy rõ ràng hơn chút, nhưng con bé vẫn còn khá rụt rè.
"Bà ngoại." Tiếng bé gọi Quý nhỏ xíu như tiếng muỗi kêu, nếu chú ý thì khó mà thấy.
"Ôi chao!" Mẹ Quý xót con bé vô cùng, liền ôm chầm lấy đứa cháu gái tội nghiệp: "Đi nào, bà ngoại dẫn cháu ăn dưa hấu nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-308-tinh-cam-lon-dan-theo-nam-thang.html.]
Viện Viện vội vàng về phía ba bé.
"Đi với bà ngoại con," Lý Trí dỗ dành.
Viện Viện lúc mới chịu . Đi theo bà ngoại đến đây, Quý cho bé chọn một trái dưa hấu: "Trái ?"
"Dạ ." Viện Viện cũng vui vẻ, đôi mắt bé sáng rực lên. Bé thích ăn dưa hấu, ở nhà bà nội , ăn ngon vô cùng.
"Để ba ăn nữa." Viện Viện thêm.
Mẹ Quý lòng thắt , chua xót : "Được , ba con cùng ăn cho ngon miệng nhé." Mẹ Quý ôm trái dưa hấu, để Viện Viện tự bước . Con bé hứng thú vô cùng với vườn cây ăn trái , rõ ràng là thích nơi đây. Ăn dưa hấu xong, bé còn kéo tay ba bé dạo một vòng.
"Dắt con bé Viện Viện dạo con." Mẹ Quý đang ninh nồi canh gà, vọng .
Bà giữ Lý Trí ăn cơm tối.
Lý Trí dắt Viện Viện xem chuồng gà tiên.
Viện Viện mắt tròn xoe: "Ôi, nhiều gà quá!"
" đó, đây là của nhà bác ba con đó, Viện Viện thích ?" Lý Trí hỏi.
"Dạ." Viện Viện gật đầu lia lịa. Lý Trí bế bé lấy cỏ linh lăng cho gà ăn, đó dắt bé xem dê núi. Dê núi là loài vật tương đối hiếm thấy ở đây, nên khi Viện Viện thấy, mắt bé mở to tròn xoe, thích thú vô cùng. Lý Trí để bé sờ bộ lông dê, con bé vui đến mức hai mắt nheo tít .
Buổi chiều hôm nay của con bé thật phong phú, nào là ngắm gà, ngắm dê. Nửa đường thì gặp Tề Tề đang lên núi.
"Viện Viện tới !" Tề Tề là một nhóc nhiệt tình, còn nhớ rõ Viện Viện, dù thì Lý Trí cũng thường xuyên mang bé tới.
"Đây là họ Tề của con." Lý Trí giới thiệu. "Anh." Viện Viện vốn nhát lạ, liền nhỏ giọng lí nhí gọi.
"Ừ, Viện Viện, em ăn dưa hấu ? Anh dẫn em xem nhé." Tề Tề .
"Ăn ạ." Viện Viện lí nhí đáp. "Thế còn quả sung thì ? Em chắc chắn từng thấy bao giờ . Đằng một gốc cây lớn trái nhanh nhất, giờ cũng sai quả đó. Quả sung ăn ngon tuyệt vời luôn!" Tề Tề thao thao bất tuyệt.
Viện Viện dù cũng còn nhỏ, họ sức thuyết phục, Lý Trí cũng giục giã thêm mấy câu nên con bé chịu cùng họ xem quả sung.
Vì dù cũng đang ở trong vườn cây ăn trái nhà, Lý Trí yên tâm nên cũng bận tâm nhiều nữa.
Ngược , Quý lo lắng : "Tính con bé Viện Viện nhát gan quá, lớn lên dễ bắt nạt lắm."
"Là do ở bên con bé bạn chơi." Lý Trí giải thích: "Đợi con bé lớn thêm chút nữa, con sẽ đưa bé nhà trẻ để quen."
"Lý Trí , con gửi gắm Viện Viện ở đây ? Ở đây Nhân Nhân, Tề Tề, thêm Tường Tường đều là những đứa trẻ hoạt bát, hướng ngoại cả. Viện Viện tính tình hướng nội như , nếu ở cùng với các họ, tình cảm lớn lên từ thuở nhỏ hẳn sẽ khác nhiều." Mẹ Quý lên tiếng hỏi.
Lời Quý quả sai. Nếu lớn lên cùng , dù chỉ là hàng xóm láng giềng cũng nảy sinh tình nghĩa gắn bó khăng khít. Chứ nếu , dù là ruột thịt cũng khó tránh khỏi một tấm màn vô hình ngăn cách, huống chi là em họ hàng.
Sau , lỡ bề gì xảy , những Viện Viện thể nương tựa chính là các họ . Anh thể ở bên con gái cả đời .
Cho nên, đối với lời gợi ý của nhạc mẫu, Lý Trí thực sự lay động trong lòng.