Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 306: Gánh vác cả nhà
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Một tháng năm mươi lăm đồng?" Đại Quân mắt tròn xoe.
"Sao nào, còn chê ít ?" Quý Kiến Quân mỉm hỏi.
"Không , là quá nhiều!" Đại Quân vội vàng lắc đầu : " con Kiến Quân , nhưng cần vì giúp đỡ mà ưu ái như , mà nhà còn đang gánh vác ba cháu trai nhà nữa chứ."
Quý Kiến Quân xòa: "Đâu tính riêng cho , công nhân bên em, một tháng là năm mươi lăm đồng, của em cũng gần hai mươi ."
Hai mươi công nhân? Đại Quân kinh ngạc đến há hốc miệng.
" , mỗi tháng tiền lương em trả lên tới ngót nghét nghìn đồng." Quý Kiến Quân gật đầu, đoạn hỏi: "Vậy định ?"
"Việc kinh doanh của quá sức ?" Đại Quân hỏi.
"Không , chân thương thôi chứ, mổ cá, xẻ thịt vẫn mà. Sang đó phụ em bán cá, bán thịt cũng . Bác gái thì giúp đỡ bán chút hàng hóa lặt vặt. Tổng tiền lương của hai thì em tính là tám mươi đồng. Còn về hàng hóa, em sẽ bảo chuyển đến tận nơi, cần tự đến lấy." Quý Kiến Quân .
Đại Quân im lặng đáp lời.
"Vấn đề học của cháu trai, cũng cần lo lắng, huyện lỵ bên trường tiểu học, trung học cơ sở lẫn trung học phổ thông đều đủ." Quý Kiến Quân , dứt lời, vỗ vỗ vai bạn: "Nhanh, mau quyết định . Em tranh thủ thời gian về đây, trong nhà còn đang bận rộn lắm. Cả cả về một cũng gần tám, chín ngày trời ."
" thưa chuyện với ." Đại Quân .
"Được." Quý Kiến Quân gật đầu.
Đại Quân liền với . Mẹ Đại Quân , tuy vẫn còn nặng lòng với nơi chôn rau cắt rốn , suy cho cùng thì đây mới là nơi bà gọi là nhà.
bà , theo chiến hữu bụng của con trai mới là lựa chọn nhất. Trong nhà, con dâu bỏ với khác, tiếng tăm quá bê bối, ngay cả thằng cháu trai cũng chẳng dám ngẩng mặt lên ai.
"Đi cùng Kiến Quân thôi, qua bên dù vất vả đôi chút thì cũng sẽ hơn nơi ." Mẹ Đại Quân thở dài .
"Khổ cái gì chứ, chờ bên bác gái sẽ , mấy lâu dài nhà con, năm nay đều đổi nhà mới !" Quý Kiến Quân tủm tỉm .
Mẹ Đại Quân cũng : "Bác chẳng cầu điều gì cao xa, chỉ mong cuộc sống định, qua ngày đoạn tháng bình yên là mừng ."
"Chuyện thì đương nhiên ạ. Nếu lo cho cả nhà thì cháu còn thể mang Đại Quân qua ?" Quý Kiến Quân : "Sổ hộ khẩu, giấy tờ tùy , tất thảy cứ mang theo hết. Sau về đây nữa thì rõ, lỡ mà mua nhà cửa định bên đó thì cả nhà cứ an cư lạc nghiệp luôn."
Đại Quân ngờ Kiến Quân suy tính xa xôi đến , nhưng hiển nhiên là xuôi lòng. Nơi chốn , thực sự còn lưu nữa.
Mẹ Đại Quân giờ đây cũng chẳng còn thiết tha gì nữa. Trước , cô con dâu là do bà đích chọn lựa, Đại Quân đồng ý, nhưng trót định , nên đành cưới về. Sau đó, cô chẳng những ham ăn biếng , còn là loại con dâu chẳng gì.
"Tiền cầm , bên tiền lương ." Đại Quân đem 500 đồng đưa trả Kiến Quân.
Quý Kiến Quân : "Được , cứ giữ lấy mà chi tiêu. Tối nay còn đãi em một bữa trò chứ. Còn tiền , tích góp đủ đầy, cuộc sống định, lúc đó hãy trả cho em. Đến khi , em sẽ xem xét xem lấy ."
Nói đến điều , Đại Quân chẳng thêm lời nào nữa, hiểu ý Kiến Quân và gật đầu chấp thuận.
Hiện tại còn sớm, Quý Kiến Quân đương nhiên sẽ ở . Sáng mai sẽ , nhưng vẫn cùng Đại Quân đón thằng con trai Tiêu Tuấn của từ trường về, tiện thể thủ tục xin cho cháu thôi học ở đây luôn.
Đại Quân họ Tiêu, thằng bé tên Tuấn, tên đầy đủ là Tiêu Tuấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-306-ganh-vac-ca-nha.html.]
Nhìn thấy cha tới, Tiêu Tuấn liền chạy ùa , cu vốn lanh lợi, chẳng chút rụt rè nào.
"Đây là chú con." Đại Quân giới thiệu.
"Chú!" Tiêu Tuấn Quý Kiến Quân gọi.
Quý Kiến Quân đáp một tiếng. Trên đường về nhà, Đại Quân liền thuận tiện mua một con gà mái và bảy, tám quả trứng gà của trong thôn, đó xách về nhà.
"Đêm nay gà ăn ?" Tiêu Tuấn mắt sáng rỡ hỏi.
"Không lễ phép." Đại Quân quở trách khẽ, nhưng trong lòng dâng lên chút khó xử. Trong nhà thật sự chẳng gì đáng giá cả, căn bản cũng chẳng món gì hồn để đãi Kiến Quân cho phép. Gà còn dùng tiền của Kiến Quân mua.
"Không gì ." Quý Kiến Quân xua tay bảo.
Đại Quân xách gà trở về, Đại Quân cũng gì, liền đun nước sôi để gà. Quý Kiến Quân đang kể cho Đại Quân chuyện ăn bên phát đạt . Thằng nhóc Tiêu Tuấn năm nay học lớp năm , đỗi hào hứng.
"Đi bên , mỗi ngày đều thể ăn thịt ?" Tiêu Tuấn lớn lên gầy, gầy trơ xương như con khỉ .
"Một cân thịt mới bao nhiêu tiền? Muốn ăn mỗi ngày đều thể ngay thôi." Quý Kiến Quân .
"Chú cao lớn như , là ăn thịt mới lớn như ?" Tiêu Tuấn hỏi.
" , ăn thịt mà lớn nổi. Nếu ai bắt nạt, con cũng chẳng sức mà đánh trả ." Quý Kiến Quân .
"Con ở trong trường học cùng khác đánh sẽ đánh , sức lực của con kém hơn bọn họ." Tiêu Tuấn .
"Con đánh với ai hồi nào?" Đại Quân mới việc , với vẻ mặt sa sầm.
"Bọn họ mắng con, con liền đánh với bọn họ, gì to tát ạ." Tiêu Tuấn liền .
"Trẻ con lớn như , đứa trẻ nào mà chẳng lúc tay chân chứ." Quý Kiến Quân trong lòng suy đoán, liền mở lời. Đại Quân cũng lặng thinh, hiển nhiên trong lòng cũng rõ, ắt hẳn là chuyện của thằng bé bọn trẻ trong trường học đem bàn tán.
Một con gà đem hầm một nửa, nửa còn xào, thơm lừng khắp nhà, thật là ngon miệng.
Đối với Quý Kiến Quân vốn quen với tài nấu nướng của vợ nên món đối với quá lạ lẫm, nhưng suốt dọc đường gì bụng, ăn liền ba bát cơm với món gà xào ớt xanh , thấy ngon miệng vô cùng.
Ngày hôm , Quý Kiến Quân đưa cả nhà họ lên đường, chỉ mang theo vài bộ quần áo để đổi, còn chẳng đem theo thứ gì. Quý Kiến Quân dặn rằng sang đến bên sẽ sắm sửa đồ mới, nếu hành lý quá cồng kềnh, sẽ khó chuyển .
Trong khi Quý Kiến Quân đang dẫn đường, thì ở huyện thành, Tô Đan Hồng nhờ sự giúp đỡ của chú Tân lo liệu xong xuôi cửa hàng mới.
Thật chú Tân và Đại Quân vốn quen , nhưng vì cùng là một vùng, khi ngóng cảnh ngộ của Đại Quân, cũng khỏi cảm thán, liền tay giúp đỡ hết lòng.
Chú giúp tìm một cửa hàng, còn giá cả thì Tô Đan Hồng tự đến bàn bạc, tổng cộng bốn ngàn đồng. Vị trí của cửa hàng đắc địa, với cái giá , cũng coi là hợp lý, bởi lẽ giá thị trường bây giờ khác xa so với .
Làm xong hết tất cả thủ tục, cửa hàng tên của cô, Tô Đan Hồng.
Cô xong chuyện của cửa hàng, phần còn sẽ giao cho Quý Kiến Quân.
Vài ngày khi trở về, Quý Kiến Quân liền mời cả nhà Đại Quân đến nhà dùng bữa. Tô Đan Hồng xuống bếp đồ ăn. Đại Quân chút ngượng nghịu, bởi ăn nhiều, đến bốn bát cơm to lận, cũng đành chịu thôi, đồ ăn em dâu quả thật quá đỗi thơm ngon. Mâm cơm thịt kho tàu, thịt xào ớt xanh, mỗi món bày một đĩa nhỏ, thêm hai con cá lớn, cà chua xào trứng, và một bát canh mướp hương thơm lừng. Mâm cơm vô cùng phong phú, mà quan trọng nhất là hương vị cũng hết sức tuyệt vời.