Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 303: Không biết xấu hổ
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối với hành vi lừa gạt em trai , Tô Đan Hồng đương nhiên thể bỏ qua, cô mau chóng bắt bé đưa tiền . Tề Tề đưa thoải mái, bé gom thành một xấp tiền đưa cho : "Đây đều là của em trai, con thấy em còn nhỏ, giá trị của đồng tiền nên con giữ giúp em , đếm xem, thiếu một xu nào nhé." Tô Đan Hồng cũng ngờ đến kết quả , còn ngây một lúc, đó liền khen ngợi: "Con lắm, vui, hôm nay cho phép con lấy thêm một nắm kẹo sữa Thỏ Trắng chia cho đám bạn nhỏ của con."
"Thật hả ?" Ánh mắt Tề Tề sáng lên.
"Đi , tự lấy, tin tưởng con." Tô Đan Hồng đáp.
Tề Tề liền chạy lấy, chọn năm viên kẹo, đó ngoài chơi. Năm viên kẹo chia , đám bạn nhỏ của bé ai nấy đều hớn hở, tình bạn cũng vì thế mà càng thêm gắn bó.
Tô Đan Hồng kể chuyện với Quý Kiến Quân, Quý Kiến Quân : "Thằng bé hỏi , đồng ý để nó giữ hộ." "Anh cũng chẳng với em một lời, suýt nữa hôm nay em dạy dỗ thằng bé một trận." Tô Đan Hồng tức giận .
Cũng may là cô giải thích , kịp thời uốn nắn, cho nên mới tổn thương đến tấm lòng bé bỏng của con trai. "Tề Tề mỏng manh như em nghĩ , việc gì em cứ thẳng với nó, nó sẽ hiểu ." Quý Kiến Quân .
Mặc dù con trai thứ hai bướng bỉnh, hiếu động, khi nào chịu yên, nhưng bé thông minh, tuổi còn nhỏ nhưng những chuyện cần hiểu thì đều hiểu. Chuyện gì rõ, chỉ cần giải thích là nó hiểu ngay, căn bản cần lo nghĩ nhiều. Hôm nay Tề Tề chơi đến tận khuya mới về, lúc về còn lấm lét, sợ la rầy, nhưng Tô Đan Hồng chỉ nhẹ nhàng bảo: "Lần về sớm hơn một chút là ."
"Lần con chắc chắn sẽ về nhà đúng giờ!" Tề Tề lập tức đáp lời. "Được , rửa tay chuẩn ăn cơm thôi." Tô Đan Hồng liền .
Có lẽ do hôm nay mắng, Tề Tề cảm thấy là tuyệt nhất, thế nên ăn xong bé bắt đầu quấn quýt bên , hiếm khi chịu một chỗ lâu đến thế.
Mấy ngày Tết , Tô Đan Hồng đồng ý ngủ chung với ba em tụi nhỏ. Qua Tết, chúng nó sẽ trở về phòng riêng, còn Tường Tường bé bỏng thì vẫn thể ngủ với .
Đầu năm, Quý Vân Vân cũng xuất hiện quấy nhiễu, mất vui, nếu thì chắc chắn thể trải qua một cái Tết thoải mái như thế . Thế nhưng, Tô Đan Hồng đoán, chồng cô ắt hẳn đang ôm nỗi buồn thầm kín.
Mặc dù đứa con gái khiến bà thất vọng đến tận cùng, nhưng dù cũng là khúc ruột cắt từ bà, tình cảm thể giống ngoài .
Nghĩ đến việc ngày Tết cô bơ vơ một nơi đất khách, lòng bà thể đau đáu, xót xa?
như Tô Đan Hồng dự liệu, lòng Quý quả nhiên chút nặng trĩu. Người khác , nhưng với đầu ấp tay gối như cha Quý, ông thể thấu hiểu?
Tối nay Quý còn hỏi ông: "Ông xem, Vân Vân và Lý Trí liệu còn cơ hội..."
"Bà bỏ ngay cái ý nghĩ dại dột đó , đừng gây thêm rắc rối cho cái thằng Lý Trí bụng nữa." Cha Quý nhàn nhạt . Cái tính nết của bà bạn già nhà , ông hiểu rõ như lòng bàn tay. Mặc dù lúc đó giận đến mức đoạn tuyệt quan hệ, nhưng khi cơn giận nguôi ngoai, ruột thịt vẫn là ruột thịt, lòng bà mềm .
"Con bé Viện Viện còn nhỏ quá, ruột bên cạnh. Dù Lý Trí tái giá, thì kế cũng thể nào bằng ruột ." Mẹ Quý thì thầm.
Bà dám lớn tiếng chuyện .
"Có như nó thì thà còn hơn. Nếu là vợ mà đối xử như thế, cũng thèm chấp nhận, dù quỳ gối van xin cũng chẳng màng!" Cha Quý lạnh lùng .
Khác với Quý, thái độ của cha Quý thì cực kỳ dứt khoát, ông sẽ nhận đứa con gái . Làm chuyện tày đình đó, cái họ Quý nó cho bẽ mặt với cả thiên hạ, còn mặt mũi nào mà nhận nó về nữa chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-303-khong-biet-xau-ho.html.]
" chỉ thôi mà, ông giận dỗi gì ghê thế." Mẹ Quý .
"Ông mặt thì , nhưng nếu Lý Trí ôm con bé Viện Viện đến đây, bà im lặng cho !" Cha Quý dặn.
Ông thể cần đứa con gái đó, nhưng cháu gái thì ông vẫn gặp. Đừng để Lý Trí chịu ôm con bé Viện Viện đến chơi nữa.
"Biết , nhưng mà cái Tết , con bé ở ngoài một chắc khổ sở lắm." Mẹ Quý .
"Đó là chuyện riêng của nó, bà cần bận tâm. Được , sáng mai bà dậy sớm nhặt trứng gà. Hè con bé Nhân Nhân tiểu học , giờ đang bận học hành, chẳng rảnh giúp bà nhặt trứng nữa ." Cha Quý sắp xếp.
Không việc gì , bà già rảnh rỗi sinh nông nổi, thế mà còn mơ mộng chuyện hàn gắn giữa đứa con gái bất hiếu đó với Lý Trí. Nghe xong mà ông thấy nóng ran cả mặt mày!
Năm nay quả thật là cái Tết cô đơn nhất trong cuộc đời Quý Vân Vân. Cô thể về nhà đẻ, cũng chẳng dám bén mảng đến nhà chồng cũ, cô chỉ đành lủi thủi một ở thị trấn.
Vốn định tìm Lý Trí, nhưng nghĩ đến cảnh hắt cả thùng nước tiểu mặt năm xưa, cô liền thể nào bỏ qua mối nhục .
Thế nên cô dứt khoát đến, chờ đến khi trở thị trấn dạy học tính !
Dù là ngày Tết, việc kinh doanh của Quý Vân Vân vẫn chẳng hề chững . Suốt kỳ nghỉ lễ, lợi nhuận vẫn khả quan. Ăn Tết xong, cô thu về một khoản nhỏ.
Thời gian cứ thế thoi đưa, chớp mắt đến Rằm tháng Giêng, Tết Nguyên Tiêu.
Giờ đây trường học ở thị trấn khai giảng trở . Lý Trí đương nhiên chỉ đành quyến luyến gửi con gái nhỏ cho chăm sóc, đạp xe trở thị trấn để tiếp tục việc dạy học. Khi đạp xe về đến nơi, liền thấy Quý Vân Vân đang đợi . Trong khoảnh khắc , sắc mặt Lý Trí lập tức sa sầm.
Thấy lộ vẻ như , Quý Vân Vân khẽ mím môi, cất lời: "Lý Trí, chuyện ngày là em với . Em sai , thể bỏ qua cho em ..."
"Im miệng!" Cô đừng chấp nhặt chuyện cô với đàn ông khác nữa, nhưng kịp hết câu, Lý Trí giận dữ cắt ngang.
“Quý Vân Vân, cho cô , mối duyên của chúng đến đây tận, còn vãn hồi nữa. Sau đừng đến phiền , trong trường ai ai cũng rõ chuyện xưa của cô , đừng tự chuốc lấy nhục nhã nữa!” Lý Trí dứt lời, liền đẩy xe đạp trường.
Anh chẳng mảy may để ý đến Quý Vân Vân. Việc cô thể đến trường là điều ngoài dự kiến của , mà cô còn thể hổ đến tận nơi tìm !
Quý Vân Vân giận yêu, yêu cái tính cách cương trực của . Trước cô cứ nghĩ khô khan, chẳng lời ngọt ngào, nhưng giờ đây xem , đàn ông đáng tin cậy đến thế, vẫn luôn giữ tính tình một lòng một . thưởng thức tính cách xong, cô liền tức giận.
Cô còn là đứa con gái hiểu chuyện ngày xưa, Chu Chí lừa gạt nữa. Bây giờ cô tỉnh ngộ, chẳng lẽ chỉ vì cô từng lầm lỡ với khác nên mới ghét bỏ cô ?
mà xã hội , những sinh viên đại học còn đang ghế nhà trường bạn bè, tiền bối lôi kéo vòng tình ái. Sau khi ngoài xã hội, còn mấy giữ trinh nguyên? Thế nhưng những đó chẳng vẫn lấy chồng, còn đòi hỏi nhà cửa, xe cộ đầy đủ đó . Bọn họ đều , Quý Vân Vân cô sai mà sửa , cớ vẫn cứ khinh ghét cô? “Phải chăng vì em tiền nên mới xem thường em? Vậy Lý Trí cứ chờ đó, chờ em lái xe sang trọng về tìm !” Quý Vân Vân nghiến răng .
Dứt lời, cô sải bước đôi giày cao gót rời . Cô tiếp tục gây dựng sự nghiệp, chờ cô kiếm thật nhiều tiền, sẽ đường hoàng trở về tìm Lý Trí!