Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Để nó thu dọn đồ đạc !
Quý Kiến Quân liền .
Vừa thấy , bác Cao lập tức nóng nảy: "Sao ? Năm ngoái ăn , còn mấy đứa cháu trai cháu gái của bác nữa, chúng nó đều đòi ăn, mấy ngày nay gọi điện thoại về, còn nhắc bác nhớ mua thịt khô."
Quý Kiến Quân dở dở : "Cháu về hỏi vợ cháu. Xem cô , đồ là do cô ."
"Được, thế cháu về hỏi thử xem, tiền thì kiếm ?" Bác Cao .
"Vợ cháu quan tâm tiền bạc nhiều ít ." Quý Kiến Quân đáp một câu.
Sau khi trở về, liền nhắc chuyện với Tô Đan Hồng. Tô Đan Hồng : "Nếu bán thì mua thêm nguyên liệu về thử xem ." Năm ngoái thịt khô đó cũng kiếm một chút lợi nhuận, nhiều lắm, chỉ mấy chục đồng.
Bởi vì nhiều lắm, phần lớn đều đem tặng, cũng giữ ít để tự ăn.
Vào mùa thích hợp để thịt khô, chờ đến tiết Tiểu Tuyết, Tô Đan Hồng sẽ rủ Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy ướp một mẻ.
Tiểu tuyết là một trong 24 tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Nó thường bắt đầu ngày 22 23 tháng 11 dương lịch, khi Mặt Trời ở xích kinh 240 độ (kinh độ Mặt Trời bằng 240 độ).
Món thịt khô của cô hương vị cực kỳ ngon, ăn hoài ngán. Thường thì, mỗi đợt xong, cô đều sẽ biếu cho hai gia đình một ít để treo lên.
Năm nay, công việc thịt khô chỉ mang tính tương đối, xem như bổ sung thêm một mặt hàng mới cho cửa tiệm của cô. Dù , cô cũng ý định biến nó thành chủ lực, mà chỉ dùng để phụ trợ, tăng thêm sự mới mẻ và đa dạng cho các sản phẩm.
Đây đều là thịt heo mua từ bên ngoài, chất lượng cũng khá . Còn về phần thịt cho nhà , Tô Đan Hồng vẫn kế hoạch gì, bởi đến ngày hai mươi tháng mười hai, họ mới bắt đầu mổ heo.
Đến ngày hai mươi tháng mười hai, họ ướp xong bộ thịt khô.
Khung cảnh vô cùng bận rộn, hết sức sôi động và náo nhiệt.
Sân cũng treo đầy thịt khô. Nhân Nhân và Tề Tề từng ăn, cả hai đều vô cùng thèm thuồng. Chúng nó vẫn còn nhớ, thịt khô từng ngon đến , nhưng năm nay thì thơm phức vô cùng, ăn là nhớ mãi.
Tề Tề bắt đầu thương trai , bởi vì hiện giờ trai bé chỉ thể uống sữa. Đương nhiên cũng cho ăn một thứ khác, nhưng chúng đều nhạt nhẽo chẳng vị gì, Tề Tề mới thử một chịu ăn.
Bé Tường Tường hiện giờ sáu tháng tròn, bé phát triển , thể thẳng lưng. Bây giờ bé trắng trẻo bụ bẫm, lúc im thể khiến ngạc nhiên vì sự đáng yêu hiếm thấy.
Tô Đan Hồng cho Tường Tường uống sữa bột, đó để bé tự ôm bình uống. Tề Tề bắt đầu vòi vĩnh: "Mẹ ơi, con cho em ba uống một ngụm ?"
Tường Tường liếc trai , tiếp tục uống sữa, hết sức bình tĩnh, chẳng thèm để ý tới lời Tề Tề.
"Lớn lên , con chắc chắn sẽ bảo vệ đồ ăn của !" Tề Tề lập tức tuyên bố. "Con đừng em ba, chính con cũng chẳng khác gì !" Nhân Nhân đáp lời bé.
"Con , đồ gì của con cũng chia cho một nửa mà!" Tề Tề phản bác ngay lập tức.
Hôm nay ăn hồng sấy dẻo, bé còn chia cho Nhân Nhân một nửa. "Giờ con hiểu chuyện thì khác, chứ hồi lúc con còn bé, ăn mỗi một miếng bánh quy của con thôi mà con bắt đền một trận !" Nhân Nhân trêu chọc.
Tề Tề nhếch miệng tinh quái: "Ai bảo ăn bánh quy của con gì! Con mà xin em ba, em cho thì con cũng sẽ ăn của em ."
"Anh lên núi xem heo, em ?" Nhân Nhân hỏi. "Đi chứ!" Tề Tề hào hứng đáp.
Cha của chúng nó rằng, chờ bán heo xong, lúc đó sẽ mua cho chúng một cái TV, cho nên giờ đây cả hai đứa cứ mong ngóng. Hai em ngoài, Tô Đan Hồng cũng bận tâm, chỉ dặn dò: "Nhớ xuống ăn cơm sớm đấy nhé, thì trời lạnh sẽ sưởi ấm cho hai đứa ."
"Con ạ!" Hai em đồng thanh đáp cùng chạy .
Vân Lệ Lệ và Quý Kiến Văn đưa Yên Nhi cùng về, Quý Vân Vân cũng trở cùng họ. Không ít trong thôn thấy Quý Vân Vân với vẻ ngoài vô cùng thời thượng: quần ống loe sành điệu, kiểu tóc mới lạ, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, cả toát lên vẻ cao sang lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-295.html.]
Chỉ là, trong thôn ai mà chẳng chuyện bê bối của cô ? Vậy mà còn mặt mũi về? Chẳng qua là nể mặt Quý Kiến Quân và cha Quý nên thẳng thôi, chứ họ chỉ chào hỏi Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ, phớt lờ Quý Vân Vân.
Quý Vân Vân cũng chẳng bận tâm đến bọn họ, bởi bây giờ cô trọng sinh trở , nhiều chuyện . Mấy bà cô, bà thím lắm chuyện thì liên quan gì đến cô chứ!
Về đến nhà, Yên Nhi lập tức cầm hai hộp bánh cookie mang về, : "Con tìm mấy đứa em!"
"Con nhớ đường chứ?" Vân Lệ Lệ hỏi.
"Nhớ ạ!" Yên Nhi xong liền lon ton chạy .
Mấy Vân Lệ Lệ ở nhà thu dọn. Căn nhà lâu ở, đương nhiên dọn dẹp một lượt.
"Chị dâu, em lên núi thăm cha ." Quý Vân Vân .
"Đi ngay bây giờ ư?" Vân Lệ Lệ khẽ nhíu mày.
"Vâng, em luôn bây giờ đây, em nhận với cha ." Quý Vân Vân mím môi .
"Kiến Văn, đưa Vân Vân lên ." Vân Lệ Lệ thở dài, .
Quý Kiến Văn : "Anh sẽ lên chuyện với cha , em cứ ở đây dọn dẹp giúp chị dâu ."
Cha còn tin em gái ly hôn trở về, tất nhiên từ từ mà báo. Nếu con bé đột nhiên xuất hiện mặt hai ông bà, chắc chắn họ sẽ chấp nhận, càng tha thứ cho nó.
Phải rằng, năm ngoái còn tức giận đến nỗi viện mấy ngày liền!
Quý Kiến Văn lên núi. Khi Tô Đan Hồng thấy Yên Nhi đến, cô mới Vân Lệ Lệ và Quý Kiến Văn trở về.
"Đêm nay lên nhà gọi cha , cả nhà đến nhà thím ba ăn cơm nhé?" Tô Đan Hồng .
"Cô cũng về cùng, cháu sợ là đủ ăn ." Yên Nhi nhíu mày, .
"Cô của cháu trở ư?" Tô Đan Hồng nhướng mày hỏi.
"Dạ, cô về nhà cháu ở từ sớm ạ." Yên Nhi bĩu môi , cô bé chẳng thích cô chút nào, giờ vẫn luôn như .
"Đây là chuyện lớn, cháu đừng bận tâm gì. Qua đây xem em ba của cháu đây ." Tô Đan Hồng hiểu rõ trong lòng, nhưng cô nhiều với Yên Nhi, chỉ nhẹ nhàng bảo.
"Trông em ba y hệt em hai luôn!" Yên Nhi bận tâm đến lời cô Tô, Tường Tường : "Nhân Nhân với Tề Tề ? Sao thấy ở đây?"
"Bọn chúng lên núi xem heo . Lát nữa chúng sẽ xuống, cháu cứ ở nhà chờ là . Cháu ăn hồng sấy dẻo ?" Tô Đan Hồng đáp lời.
"Ăn ạ!" Yên Nhi lập tức đáp lời, mắt sáng rỡ.
Yên Nhi cứ thế ở trong sân chờ cho đến khi Nhân Nhân và Tề Tề trở về. Ba chị em tương tương ái, cô bé cho mỗi đứa một hộp bánh cookie mang về, cả hai đều ăn ngon lành!
Nhân Nhân và Tề Tề đều thích, cùng cảm ơn cô bé. Không khí trong sân thật ấm áp, nhưng núi thì chẳng như .
Sắc mặt của cha Quý rõ ràng hề dễ chịu, dường như hai xem cô con gái như tồn tại.
"Bảo nó từ đến thì về chỗ đó. Lão già , nhà đứa con gái như Quý Vân Vân. Bảo nó dọn đồ mà biến !" Cha Quý lạnh lùng gằn giọng.
Mẹ Quý im lặng, đối với cô con gái , bà gần như tuyệt vọng, còn gì đáng để bận tâm nữa đây?
"Con thấy Vân Vân thật sự , nếu con cũng sẽ đưa nó về. Giờ nó lên núi dập đầu xin cha đấy." Quý Kiến Văn lường tình hình căng thẳng , đành bất lực lên tiếng.