Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 294: Có làm thịt khô không?
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Con bé thật sự sai ?" Quý Kiến Văn hỏi.
"Nhìn bộ dạng của con bé thì còn cố chấp như đây nữa." Vân Lệ Lệ .
"Nó ở chỗ nào?" Quý Kiến Văn .
Vân Lệ Lệ tên khách sạn , Quý Kiến Văn : "Em mua gà hâm mang qua, mấy chuyện khác đừng lo nhiều."
Vân Lệ Lệ bất đắc dĩ, thế mà gọi là đừng quản nhiều ? Rốt cuộc thì chồng cô vẫn mềm lòng. Không quá keo kiệt với em chồng, nhưng trong nhà gà. Sau khi mua một con về, cô để một nửa cho ăn, nửa còn mang hâm. Vừa hâm xong, bước khỏi bếp thấy Quý Kiến Văn với vài vết thương mặt.
"Anh ?" Vân Lệ Lệ hỏi. "Đi đánh thằng khốn một trận!" Quý Kiến Văn .
Hại em gái thành bộ dạng , mặc dù em gái tuy tự tự chịu nhưng Chu Chí cũng hại em gái đến nông nỗi !
Vân Lệ Lệ tức đau lòng: "Anh gì , việc cho qua , còn tìm đánh gì?”
Quý Kiến Văn gì, nhưng đánh Chu Chí xong thì trong lòng thoải mái hơn nhiều!
"Em đưa canh gà qua cho con bé về." Quý Kiến Văn . "Ừm." Vân Lệ Lệ ngay, cô chuyện của cô em chồng thì chẳng gì ho.
Quý Vân Vân ngủ một giấc thì hơn nhiều, thấy chị dâu tư còn mang canh gà tới thì lập tức mắt đỏ hoe: "Chị dâu tư, cám ơn chị, cám ơn chị vẫn ghét bỏ em!"
"Mau nhân lúc còn nóng thì uống , uống xong nghỉ ngơi. Hiện tại trời lạnh, đừng để cơ thể để di chứng." Vân Lệ Lệ .
Quý Vân Vân liền uống cạn canh gà, ngay cả nửa con gà cô cũng ăn hết sạch.
"Anh tư em tìm Chu Chí ." Vân Lệ Lệ .
"Tìm gì?" Quý Vân Vân .
"Đánh một trận, tư em cũng thương." Vân Lệ Lệ : "Được , em nghỉ ngơi , chị còn về chăm sóc tư em."
Nói xong thì thu dọn bát đũa về.
Để Quý Vân Vân giường. Đời tư cũng thương cô, chỉ là khi cô ly hôn thì còn quan tâm đến cô nữa, bởi vì đồng ý cô ly hôn, cũng vô cùng chán ghét Chu Chí, từ đầu đến cuối hề chuyện với Chu Chí dù chỉ một câu, chỉ về hối hận thì đừng về nhà !
cô , thật tư vẫn luôn thương cô. Đời thỉnh thoảng chị dâu tư sẽ gửi cô tiền, chắc chắn là ý của tư.
"Em sai , em thật sự sai ." Quý Vân Vân ở giường, nước mắt chảy dài mặt. mà cũng may, thời điểm cô về vẫn muộn lắm, cô vẫn còn thể ở chung một chỗ với Lý Trí cả đời , cô nên nắm chắc hạnh phúc của ! Có suy nghĩ như , Quý Vân Vân bắt đầu điều dưỡng thể, cố gắng hết sức chăm sóc bản thật để về gặp Lý Trí, về gặp cha cô. Tình huống ở Thành phố Giang Thủy bên đương nhiên nhà bên . Tô Đan Hồng vài câu gạt đầu, thèm để ý.
Đối với cô mà , Quý Vân Vân còn tệ hơn cả xa lạ. Ít nhất khi cô thấy xa lạ gặp khó khăn, nếu đủ khả năng, cô sẽ giúp đỡ. nếu là Quý Vân Vân, thì dù cô lý cũng sẽ trở thành vô lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-294-co-lam-thit-kho-khong.html.]
Từ khi Quý Kiến Quân mua xe mới, dường như mê mẩn chiếc xe mấy ngày nay. Những chuyến giao hàng ở Thành phố Đại học đều do và Tô Trư Mao cùng , còn Quý Kiến Nghiệp và Hứa Hà San thì điều lên núi cho heo ăn.
Hiện tại đang là mùa chuẩn g.i.ế.c heo, gần đây heo đang tăng trưởng mạnh, nên tranh thủ cho chúng ăn nhiều hơn.
Vì thế, Quý Kiến Quân để họ phụ trách việc chăn nuôi. Chợ hải sản ở Thành phố Đại học đang sôi động, đặc biệt là dịp cuối năm, việc kinh doanh vô cùng phát đạt. Mỗi ngày, họ đều dùng xe tải mui bạt để vận chuyển một chuyến hàng lớn đến.
Cũng chính vì mà đều , bất kể thứ gì trong tiệm đều là hàng tươi ngon. Kinh doanh là tiếng tăm, thấy quán đông khách thì những khác mới vui vẻ ghé mua.
Một khi mua, về cơ bản họ đều sẽ trở thành khách quen. Hai cửa hàng mặt tiền do vợ chồng Tôn Đại Sơn và chị cả Hà trông coi một cửa hàng, họ vô cùng bận rộn. Một cửa hàng chỉ hai , về cơ bản mỗi ngày đều bận đến khuya, bởi vì họ chở gà sống, cá sống tới. Cửa hàng cần trông coi, ban ngày họ bán hàng, ban đêm thì g.i.ế.c gà. Gà g.i.ế.c xong cho tủ đông lạnh, nếu thì bán ngày hôm ?
Bình thường g.i.ế.c gà đến mười một, mười hai giờ đêm, cá cũng g.i.ế.c một ít cấp đông. Tất cả đều là hàng tươi mới.
một khách kén chọn, họ g.i.ế.c ngay tại chỗ. Tôn Đại Sơn và chị cả Hà cũng cố gắng hết sức để hài lòng, nhưng khi quá bận rộn thì họ đành thuyết phục khách mua đồ đông lạnh. Nếu khách , cũng chẳng còn cách nào khác.
Khách hàng cũng ăn thử đồ đông lạnh , hương vị cũng khác gì so với lúc mới giết, bởi vì trong tủ lạnh đều cấp đông nên để hai ba ngày cũng .
Chưa kể cá thì cần giữ quá lâu, ban đêm g.i.ế.c thì ngày thứ hai bán hết veo .
Đa đều là khách hàng cũ, bình thường hai cửa hàng của Quý Kiến Quân đều chỉ buôn bán với khách quen.
Nhu cầu của họ những lớn mà còn dứt khoát, mua xong là thanh toán và mang ngay, giống với những khách mới hỏi nhiều. Bởi vì mấy năm nay, đối với khách quen thì hàng hóa về cơ bản từng khiến họ thất vọng. Mấy ngày nay, Quý Kiến Quân đều tự đưa hàng đến, còn giúp đỡ công việc bên trong cửa hàng. Anh đặc biệt còn mang cho bác Cao hai bình mật ong.
Hai bình thôi ? Bác Cao cũng chẳng khách khí với , còn chê ít quá.
"Đủ để bác uống mà." Quý Kiến Quân , một bình là hai cân, ở đây là bốn cân đấy. "Chẳng bác còn cho khác nữa ?" Bác Cao đáp .
"Những khác bác đừng bận tâm, bác cứ giữ cho uống. Gần đây gặp bác, cháu thấy sức khỏe bác so với lúc mới quen thì hơn nhiều." Quý Kiến Quân . "Lại quảng cáo với bác về mấy món ăn bổ dưỡng đúng ?" Bác Cao giả vờ tức giận, nhưng vẫn bật .
đúng là, đồ ăn bên trong cửa hàng đều đến chín mươi chín phần trăm, còn một phần trăm thì đều là những kén cá chọn canh, đáng bận tâm. Hôm , ông mới kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện hai , tất cả các chỉ đều bình thường, bác sĩ còn khen thể ông khỏe mạnh.
Còn khỏe mạnh ? Ông ăn uống thì đều mua ở cửa hàng của Kiến Quân, ăn bao nhiêu cũng thấy chán.
Ông là khách hàng trung thành nhất của cửa hàng, chỉ ông, mà mấy ông bạn khác ông giới thiệu qua thì ai mà cảm ơn ông chứ?
Thức ăn thật sự bổ dưỡng, ông cũng hiểu, cùng một loại thức ăn nhưng giống với những nhà khác ? Càng ăn thì thể càng ! "Năm nay cháu nuôi heo?" Bác Cao hỏi.
"Nuôi ạ, nhưng mà một thời gian nữa mới giết, bây giờ còn quá sớm." Quý Kiến Quân đáp.
"Có thịt khô ?" Bác Cao hỏi cái .
Năm ngoái Tô Đan Hồng chẳng nhiều thịt khô , cái mùi vị thịt khô đó, cần , ăn vô cùng ngon. Năm nay ông mong ngóng một năm tròn , nhưng mà từ đầu đến cuối Tô Đan Hồng nữa, do đang chăm sóc Tường Tường thì gì thời gian rảnh rỗi chứ?