"Hai trăm đồng! Nếu đưa đủ, sẽ để cho và con tiện nhân biến , đứa bé sẽ tự nuôi!" Quý Vân Vân lạnh, tuyên bố.
"Sao cô cướp ngân hàng luôn !" Chu Chí gằn giọng, vẻ mặt căm phẫn.
"Nếu như cho, sẽ tới đồn công an tố cáo hai tội dan díu! xem hai còn mặt mũi nào mà đặt chân ở Thành phố Giang Thủy !" Quý Vân Vân nhạo, đầy vẻ khinh thường.
"Vậy cô cứ mà ! Nếu cô dám hé răng, cũng sẽ phanh phui chuyện cô ngoại tình với ánh sáng. Cả hai chúng đều đừng hòng sống yên !" Chu Chí .
"Sao hỏi con tiện nhân bên cạnh ? Nó ít tiền , những gã đàn ông chơi nó xong đều hào phóng cho tiền đó thôi." Quý Vân Vân lạnh, liếc Lý Mạt Ly bên .
"Anh Chu Chí, em một ít tiền đây, cứ cầm lấy mà cắt đứt quan hệ với con tiện nhân !" Lý Mạt Ly tức giận đến nghiến chặt răng, nhưng trong lòng cô vẫn đinh ninh ở bên Chu Chí. Chỉ cần ly hôn , chuyện khác đều dễ giải quyết! Cả hai gom góp tổng cộng một trăm ba mươi đồng. Quý Vân Vân thừa hiểu đây là giới hạn của bọn họ. Màn kịch hôm nay cô chuẩn kỹ lưỡng suốt mấy ngày qua, cốt là để dứt khoát cắt đứt với gã đàn ông bỉ ổi Chu Chí . Cô về tìm Lý Trí, thành tâm xin , mong tha thứ cho lầm của cô. Đời , cô nhất định trở thành một vợ của !
Việc ly hôn với Chu Chí diễn suôn sẻ bất ngờ. Ngay đó, điều đầu tiên cô là đến bệnh viện ở Thành phố Giang Thủy. Cô xóa bỏ cái tên nghiệp chướng trong bụng , đời nào để kẻ "sói mắt trắng" chào đời! Ca phẫu thuật diễn nhanh chóng. Quý Vân Vân vịn tường, bước chân loạng choạng, gương mặt tái nhợt ngoài thì vô tình đụng Vân Lệ Lệ.
Vân Lệ Lệ mang Yên Nhi khám bác sĩ. Yên Nhi cảm nhẹ. Thường thì ở quê, cơ thể bé chăm sóc nên hiếm khi ốm vặt, mà thì cũng chỉ là cảm xoàng, đáng ngại. giờ đây, Vân Lệ Lệ còn thiếu thốn tiền bạc, nên đưa con khám bác sĩ cho yên tâm hơn.
"Chị dâu tư!" Vừa thấy Quý Vân Vân, cô vội vàng cất tiếng gọi.
Vân Lệ Lệ ban đầu chú ý đến cô, nhưng khi kỹ thì sững sờ: "Vân Vân, em ? Sao em tiều tụy đến mức ?" Gương mặt cô trắng bệch, xanh xao, một chút sức sống.
"Em ." Quý Vân Vân nhạt, về phía Yên Nhi. Yên Nhi cô, đừng thấy con bé còn nhỏ, nó vẫn nhớ rõ cô từng bà nội tức giận, nên chẳng thích cô chút nào cả.
"Yên Nhi chị?" Quý Vân Vân hết sức quan tâm, vội vàng hỏi.
Kiếp , cô từng khốn khó đến mức còn gì, nhưng chị dâu tư đối xử với cô vô cùng tử tế. Mỗi năm, chị kiểu gì cũng gửi cho cô vài trăm đồng, dù nhiều nhưng cũng giúp cô vượt qua những tháng ngày gian khổ nhất. Giờ bộ dạng của Yên Nhi, cô khỏi nhớ về đời , khi Yên Nhi sớm từ lâu.
Nhìn thấy vẻ lo lắng của cô, ngữ khí của Vân Lệ Lệ cũng mềm , : "Không gì đáng ngại, chỉ là cảm nhẹ thôi. Mấy hôm nay trời se lạnh, tối qua con bé vô ý đá chăn ngoài."
"Vậy chị dâu tư đưa Yên Nhi khám một chút , em bên , khám xong ." Quý Vân Vân . "Vậy , em đây ." Vân Lệ Lệ liền .
Đưa Yên Nhi khám bác sĩ, lấy thuốc xong mới .
Yên Nhi nhỏ: "Con ở cùng với thím ba cũng thấy mấy em uống thuốc."
"Mấy đứa em họ của con đá chăn? Ai bảo tối qua con đá chăn gì?" Vân Lệ Lệ với cô bé. "Mẹ, khi nào chúng về quê , con nhớ mấy em họ, con bà thím ba sinh cho con một em trai nữa, con vẫn thấy mặt em !" Yên Nhi .
Hè , cô bé còn về quê, bởi vì Quý Kiến Văn mở lớp học thêm, Vân Lệ Lệ cũng giúp đỡ nên hai vợ chồng trở về, Yên Nhi cũng ở với bọn họ.
Hai vợ chồng đương nhiên dành nhiều thời gian hơn bên con gái.
"Nửa tháng nữa nghỉ , đến lúc đó sẽ đưa con về." Vân Lệ Lệ .
Yên Nhi lúc mới vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-293-muon-quay-ve-tai-hop-voi-ly-tri.html.]
Quý Vân Vân cũng thấy cuộc chuyện của hai con, vẻ hoảng hốt hiện rõ mặt, cô buột miệng: "Tô Đan Hồng sinh thêm con trai ?"
Cô nhớ ở kiếp , Tô Đan Hồng chỉ sinh một, nhưng đời , là đứa thứ ba ?
Tại giống với đời chứ?
"Vân Vân, em , sắc mặt kém thế?" Vân Lệ Lệ hỏi. "Em... phá thai ." Quý Vân Vân , giọng đều đều đến lạnh .
Phá bỏ cái tên nghiệp chủng , trong lòng cô dâng lên một sự nhẹ nhõm đến lạ. Đời cô vất vả nuôi nó ăn học đại học, mà nó báo đáp cô như thế ?
Có trời mới cô hận nó đến thế nào! Đời , nhân lúc nó còn đời thì để nó c.h.ế.t luôn !
Vân Lệ Lệ cũng câu đó của cô cho sững sờ: "Em cái gì?”
"Chị dâu tư, em và Chu Chí ly hôn , đó là con của , em đương nhiên sẽ giữ đứa bé !” Quý Vân Vân .
Vân Lệ Lệ bàng hoàng, cô em chồng: "Có em đang mê sảng ?”
"Em tỉnh táo, bao giờ tỉnh táo như bây giờ. Chị dâu tư, là do em hiểu chuyện, trái, hiện tại em nhận lầm , đồng ý tha thứ cho em ?” Quý Vân Vân .
"Từ từ , hiện tại chị thể tiêu hóa nổi nhiều chuyện như ." Vân Lệ Lệ thẳng thắn .
Đầu tiên là phá thai, là ly hôn, Vân Lệ Lệ vẫn thể phản ứng kịp.
"Chị cùng tư tính khi nào trở về?" Quý Vân Vân cô . "Đợi nghỉ đông , còn nửa tháng nữa." Vân Lệ Lệ buột miệng , cô: "Em thực sự ly hôn với Chu Chí ?"
"Đó là đương nhiên, ở bên ngoài ngoại tình vụng trộm, em bắt . Em còn ly hôn với thì còn gì?” Quý Vân Vân khẩy .
Chu Chí chính là bước ngoặt trong cuộc đời cô ở đời . Lúc cô ở với Lý Trí, ngay cả Tô Đan Hồng cũng đều hâm mộ cuộc sống của cô. Về , cô nhầm lẫn giữa vàng thau, mà ly hôn với Lý Trí. Tô Đan Hồng còn chế giễu cô, cô sẽ hối hận, thế nhưng đời gì thuốc chữa hối hận chứ.
mà cô cơ hội , hiện tại cô cùng Chu Chí ly hôn, cô về với Lý Trí, bắt đầu từ đầu!
Vân Lệ Lệ gì, chỉ hỏi: "Bây giờ em đang ở ?"
"Em dọn ngoài , đang ở trong khách sạn." Quý Vân Vân . "Vậy em hết chăm sóc bản cho ." Vân Lệ Lệ cũng gì thêm, chỉ đưa cô về khách sạn, đưa Yên Nhi về nhà.
Lúc Quý Kiến Văn trở về, cô kể chuyện của Quý Vân Vân cho : "Em giờ ly hôn, cũng phá thai , một ở trong khách sạn. Em bộ dạng của con bé là thật lòng hối , hẳn là trở về tìm Lý Trí tái hợp."
"Muốn cùng Lý Trí tái hợp? Em cho rằng Lý Trí còn nó ?" Quý Kiến Văn nghiêm mặt .
Cho dù đây là em gái ruột , cho dù nó thật sự hối hận, thế nhưng đối với Lý Trí, đó là điều thể nào. Một đàn ông sẽ bao giờ cho phép một phụ nữ phản bội trở nữa.
Lý Trí là một khi tổn thương thì sẽ thể đầu .