Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 292: Sống lại
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:19
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi cô mang thai, càng vui mừng hơn, việc gì cũng cần cô , tất cả đều do lo liệu hết.
Cô cảm thấy những ngày tháng như cũng tệ lắm, nhưng vì chiều chuộng, cô liền càng ngày càng nóng nảy, bắt đầu từ khi nào, cô còn thỏa mãn nữa.
Không chuyện gì xảy , cô thấy như liền cảm thấy thật tiền đồ. Đàn ông như cũng chỉ là hạng tầm thường thôi, Quý Vân Vân cô gả cho đó chính là vinh hạnh tu tám đời của . Sau đó, cô cũng vì trở nên khác , tất cả đều khác .
Cô cùng ly hôn, vốn tưởng rằng cô chắc chắn sẽ sống hơn, nhưng bây giờ xem cuộc sống của cô ?
Đây là cuộc sống của con ? Cô đang mang thai, ăn ngon một chút, nhưng tên đàn ông Chu Chí mắng cô là đồ phá của. Cô phá của, cô phá của khi nào?
Trước khi còn ở cùng Lý Trí, cô mua gì, ăn gì, bao giờ qua cô một lời nào? Lý Trí vẫn luôn cằn nhằn như cô , bảo cô ăn gì thì tự mua, sẽ giữ một chút tiền tiêu vặt, phần còn đưa hết cho cô, còn lo cô đủ tiêu. Còn Chu Chí thì ? Tiền lương mỗi tháng hơn hai mươi đồng, nhưng chỉ đưa cho cô vài đồng lẻ, còn giữ hết. Thậm chí lúc còn tự ngoài ăn ngon một !
Cùng là đàn ông, khác biệt lớn đến thế?
Lấy Lý Trí so sánh với , chẳng lẽ cô sai ? Quý Vân Vân thèm dọn dẹp mớ lộn xộn đất, cứ thế về phòng.
Nằm giường, trong cơn mơ màng, cô chìm một giấc mộng.
Cô mơ thấy đứa con trong bụng tiền đồ. Bởi vì là con trai, cô còn Tô Đan Hồng chỉ trích nữa. Chu Chí lén lút bên ngoài, qua với một phụ nữ khác. Người phụ nữ ngang ngược, xấc xược, trực tiếp tìm đến tận cửa. Ả qua với Chu Chí nhiều năm, bảo bà thím già như cô mau cút , ả dọn .
Lúc , Quý Vân Vân như bùng nổ. Cuộc sống lụng vất vả khiến cô hận Chu Chí đến tận xương tủy, trong đêm khuya trực tiếp thiến sống ! những thành công mà còn Chu Chí đánh cho một trận dã man. Sau đó, cô ly hôn, mang theo con trai rời .
Thế nhưng, một xu dính túi, còn dắt theo con trai, cô ?
Thế nên cô bán , nuôi con trai, mong nó tiền đồ, sẽ phấn đấu vì cô . cuối cùng đứa con trai báo đáp cô thế nào? Nó cô là kẻ điếm, cô vô cùng ghê tởm. Sau khi đại học, nó cắt đứt liên lạc, quan tâm cô nữa.
Nửa đời của cô thê thảm vô cùng, nhưng chẳng một ai thương xót. Trong mơ, Quý Vân Vân ướt đẫm gối. Tỉnh dậy sáng hôm , cả cô vẫn còn mơ hồ, phân biệt đó là hiện thực chỉ là cảnh trong mộng. giấc mộng như một cơn bóng đè, ám ảnh cô . Một thời gian đó, cô cũng thường xuyên mơ thấy những cảnh tượng tương tự, cả luôn trong trạng thái hoảng loạn.
Thấy cô như , Chu Chí cũng chẳng thèm cãi vã, chỉ lo cô mất con trai . Anh từng con trai, nhưng nó mang mất , cũng như .
“Không đúng, cảnh trong mơ như thế. Anh ba vườn trái cây, cũng trại gà, cửa hàng cũng chẳng . Anh cái gì cũng , chính là một nông dân chỉ bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Sinh đứa con trai cũng chẳng tiền đồ gì…” Tô Đan Hồng cũng dạng hồ ly tinh như bây giờ. Người phụ nữ thô tục , chỉ thích tính toán chi li, đừng hòng hy vọng lấy dù chỉ một hạt gạo từ tay cô …”
“Anh tư và chị dâu tư , bọn họ khoản vay mua nhà đè nặng cả đời ? Sao kiếp trả hết nhanh như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-292-song-lai.html.]
“Còn Yên Nhi. Yên Nhi chẳng lúc còn nhỏ c.h.ế.t vì bệnh ? Sao nó sống sót ? Kiếp Yên Nhi cũng bế về nuôi, chị dâu tư còn từ chức ở nhà chăm sóc nó…” Trong phòng, Quý Vân Vân lẩm bẩm một , vẻ mặt hoảng loạn, trông vô cùng đáng sợ.
Chu Chí cũng chẳng rảnh bận tâm cô . cũng đành chịu, lâu cô ăn gì . “Đây là mì, cô ăn !”
Quý Vân Vân như cái xác hồn, uể oải ăn mì, tiếp tục trở giường lẩm bẩm lầu bầu.
“Con đàn bà điên ?!” Chu Chí chửi rủa.
Thời gian thoáng cái đến cuối tháng 11 âm lịch. Sáng sớm thức dậy, trời lạnh cắt da, còn lấm tấm những hạt băng. Quý Vân Vân duy trì trạng thái đó suốt một tháng. Đến khi Chu Chí thể chịu nổi sự lãng phí tiền bạc, đành đưa cô bệnh viện khám, thì Quý Vân Vân mới khôi phục bình thường.
Chỉ là trong ánh mắt cô , Chu Chí thấy một sự chán ghét sâu sắc.
Chu Chí chẳng bận tâm. Dù chán ghét đến , bây giờ cô cũng là phụ nữ của , trong bụng còn mang con của . Quý Vân Vân thể gì mà lật trời .
Hôm nay ăn cơm xong, Chu Chí liền ngoài. Hôm nay nghỉ cần , nhưng trong suốt một tháng Quý Vân Vân bệnh, lén lút với một phụ nữ khác. Gần đây, mối quan hệ đó đang trong giai đoạn nồng nhiệt.
Chẳng đó , hai liền gặp gỡ. Sau đó, họ tìm một nơi vắng , trực tiếp lén lút những chuyện thể miêu tả.
“Đôi cẩu nam nữ bọn khốn !” Một âm thanh đột ngột vang lên, khiến hai kẻ đang quấn quýt mật giật b.ắ.n kinh hãi. Quý Vân Vân cầm một cây chổi, dùng hết sức vung hai kẻ đó. Bi kịch đời của cô , chính là do tên đàn ông khốn nạn Chu Chí và con tiện nhân đó gây !
Quý Vân Vân như phát điên, sức đánh bọn họ. Động tĩnh lớn thế khiến ít hiếu kỳ vây xem, một lát , vài nhận .
“Ối trời, đây chẳng vợ chồng Chu Chí ? Có chuyện gì ?”
“Còn gì mà rõ nữa? Chu Chí dẫn nhân tình ngoài bồ bịch, vợ bắt quả tang tại trận!”
“Kinh khủng ? Con đàn bà nào trơ trẽn đến thế, dám Tuesday công khai thế !” “Quý Vân Vân, cô thôi ?!” Chu Chí mặc quần xong, giật lấy cây chổi, tức giận gằn giọng.
"Chu Chí, lắm!” Quý Vân Vân chằm chằm Chu Chí, ánh mắt sắc lạnh như đóng băng cả căn phòng. Cô cất tiếng, giọng đầy vẻ châm chọc, khiến Chu Chí khẽ rùng . Anh cảm thấy phụ nữ phát điên . Chẳng trách dạo gần đây thấy cô vẻ , hóa là chuyện của .
"Có gì thì về nhà !" Chu Chí vội vàng kéo phụ nữ bên cạnh dậy, cố gắng xoa dịu. "Về nhà mà cái gì nữa? Chu Chí, Quý Vân Vân với xem như chấm dứt quan hệ! Con tiện nhân ở trong nhà máy ngủ với bao nhiêu đàn ông, thì cứ việc theo nó! nhớ kĩ đấy Chu Chí, ở bên nó, coi chừng đầu đội nón xanh thì đừng trách!" Quý Vân Vân khẩy, duỗi tay đòi tiền: "Đưa tiền đây!"
"Không !" Chu Chí gằn giọng. "Chu Chí, mau đưa tiền cho nó ! Cứ cho nó chúng sẽ dứt khoát chấm dứt với nó, còn con điên đeo bám nữa!" Người phụ nữ bên cạnh nghiến răng nghiến lợi mắng. "Cô bao nhiêu?" Chu Chí cất lời, giọng đầy bất lực.