Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 285: Hai Anh Em
Cập nhật lúc: 2025-08-25 14:23:12
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở dĩ Tô Đan Hồng mua đàn cổ là bởi vì dịp Tết , Vân Lệ Lệ mang về cho Nhân Nhân một cây violin và cho Tề Tề một chiếc kèn harmonica. Tô Đan Hồng mấy hứng thú với kèn harmonica, nhưng đặc biệt thích cây violin. Buổi tối khi ngủ, cô từng nhắc chuyện với Quý Kiến Quân, nhưng tuyệt nhiên nghĩ rằng sẽ mua tặng cô ngay lập tức. Cô vốn dĩ còn định chờ Tường Tường lớn hơn một chút sẽ tự mua một cây đàn violin.
Vì , lúc cô vui mừng khôn xiết, thậm chí quên cả hình tượng, trực tiếp cầm đàn lên gảy ngay mặt .
Tuy rằng gượng tay vì dù cũng nhiều năm chạm đàn cổ, nhưng kiến thức nền tảng vẫn còn đó. Cô chỉ khẽ gảy vài nốt, tiếng đàn toát lên vẻ thanh tao, đầy khí chất.
Hai Hứa Hà Sơn và Tô Trư Mao đương nhiên về từ lâu .
Tô Đan Hồng khẽ rụt tay về, chút tự nhiên, đánh mắt Quý Kiến Quân.
Quý Kiến Quân gì, nhẹ nhàng bưng cây đàn cổ về phòng. Cây đàn đặt trong phòng ngủ của hai vợ chồng mới yên tâm, bằng khó mà giữ an mấy nhóc tì hiếu động trong nhà.
"Vợ ơi, cây đàn cổ sẽ ở yên trong phòng chúng thôi." Quý Kiến Quân ôn tồn .
Thấy vợ vẫn còn chút sững sờ, bật . Quý Kiến Quân đương nhiên cô vợ của vài bí mật, ví dụ như tài thêu thùa tinh xảo, ví dụ như đôi bàn tay khéo léo biến thứ trở nên sống động, và giờ là tài năng đánh đàn nữa, tất cả đều khiến ngỡ ngàng.
vì vợ , nên cũng sẽ gặng hỏi.
"Kiến Quân , em đánh đàn , mua về cũng vô ích thôi." Tô Đan Hồng cố tình che giấu một cách vụng về.
Quý Kiến Quân bật , vẻ ngượng ngùng cố che giấu của vợ, : "Không cũng . Khi nào rảnh rỗi, sẽ đưa em Bắc Kinh dạo chơi, tiện thể tìm một thầy dạy ở đó."
Tô Đan Hồng mím môi tủm tỉm, đàn ông đó hiền lành. Cô chồng ý gì, rõ ràng là đang cố tình tạo cớ để cô thể tiếp tục đam mê của .
" năm Bắc Kinh, em từng một cô gái ở đó chỉ dạy qua , chỉ là thôi. Anh em đánh một bản ?" Tô Đan Hồng tinh nghịch .
"Từng học lén ?" Quý Kiến Quân ăn ý với vợ, trêu ghẹo : "Anh thấy em đúng là 'thiếu đòn' ! Đi Bắc Kinh còn dám lừa bố con mà tự ý chạy ngoài. Lỡ chạy lạc thì giờ?"
"Không chạy lạc, giờ em ở đây ." Tô Đan Hồng tới, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay chai sần của .
Trên bàn tay to lớn hằn đầy vết chai sần, đúng là bàn tay của một đàn ông trưởng thành, phong trần. khi nắm lấy nó, trong lòng cô dâng lên một cảm giác an mà xưa nay từng .
"Vợ , em chỉ cần ghi nhớ rằng em là vợ của Quý Kiến Quân . Cho dù em đến bất cứ nơi nào nữa, em vẫn mãi là vợ !" Quý Kiến Quân nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nghiêm túc thẳng mắt cô mà .
Đừng một đàn ông dường như sợ trời sợ đất, đầu đội trời chân đạp đất như . nếu vợ hậu phương vững chắc, e rằng cũng chẳng thể nào yên tâm lăn lộn ngoài thương trường, càng tâm sức để việc.
chỉ cần vợ ở đó, dù cô gì cụ thể, cô vẫn giống như một điểm tựa tinh thần vững chãi. Có cô ở bên, mới thể yên tâm ở ngoài bươn chải, cần bận tâm chuyện gia đình.
Anh yêu cô vợ quá nhiều . Dù trong lòng vài điều thắc mắc, nhưng cũng chẳng gặng hỏi. Chỉ cần cô ở bên cạnh , vợ , của những đứa con , nguyện cả đời hỏi cũng chẳng hề quan trọng!
"Anh cũng ghi nhớ, là vợ con đấy nhé! Nếu dám Trần Thế Mỹ, xem em dắt con rời bỏ !" Tô Đan Hồng cảm động thì cảm động thật, nhưng vẫn quên trách yêu. Ai bảo giờ thành một miếng mồi ngon đến thế cơ chứ? Quý Kiến Quân liền dùng hành động để cho cô , rốt cuộc say đắm cô gái đến nhường nào.
Thế cho nên, bữa cơm chiều tối nay dọn muộn hơn thường lệ.
"Bố ơi, nhà mua một cái TV ạ?" Tề Tề hỏi. "Nhà nghèo, tiền con. Tiền phạt nếu sinh thêm em trai còn đóng nhiều lắm đấy!" Nhân Nhân liền trả lời em trai.
"Con TV đen trắng hiệu KONGQUE chỉ ba trăm sáu thôi ạ!" Tề Tề chớp mắt .
Quý Kiến Quân bật : "Con còn cả TV đen trắng hiệu KONGQUE ?" "Đương nhiên ạ." Tề Tề gật đầu lia lịa: "Con xem phim truyền hình họ chiếu TV lắm luôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-285-hai-anh-em.html.]
Đôi mắt to tròn của bé dán chặt bố, ý tứ vô cùng rõ ràng: nhà cũng một chiếc TV.
Đồ đạc trong nhà bé nhiều: tủ lạnh, máy giặt, quạt điện, ngay cả radio cũng . Những thứ khác như xe tải lớn, xe máy, xe đạp, trong nhà cũng đều đủ cả. thiếu đúng chiếc TV mà bé mong nhất!
"Từ từ con, Tết năm nay bố nhất định sẽ mua cho con một cái." Quý Kiến Quân nhẹ nhàng, hứa hẹn.
"Thật ạ?" Tề Tề mừng rỡ reo lên. "Thật sự." Quý Kiến Quân gật đầu khẳng định, sang hỏi Nhân Nhân: "Con bán kem cùng mấy lớn ?"
"Bán , nhưng kiếm bao nhiêu tiền cả." Nhân Nhân lắc đầu. Nó cũng tự kiếm tiền. Vì thế, mùa hè , nó cùng trai Quý Tiểu Đông bắt tay công việc. Nhân Nhân vốn nên phụ trách chi tiền, còn Quý Tiểu Đông chân phụ giúp. Những lúc Quý Tiểu Đông bận học, Nhân Nhân sẽ tự lấy hàng, một nó trông thùng bong bóng kín mít ở cổng trường để bán.
Đừng thấy nó nhỏ con, nhưng chuyện gì nó cũng tính toán rành mạch. Hơn nữa, dù nhiều nhưng nó duyên bán hàng.
Nó khéo đến mức, ngay cả những khách hàng khó tính nhất cũng ghé qua nó.
Sau khi bán xong, bình thường thì tiền lãi sẽ chia đều, nhưng vì trai nó học, nên hai em chia theo tỷ lệ ba bảy: nó bảy phần, trai nó ba phần.
"Kiếm bao nhiêu tiền?" Quý Kiến Quân hỏi.
Đối với đứa con trai lớn , Quý Kiến Quân hề gò bó, gì cũng để nó tự quyết. Nó sáu tuổi, sang năm là lên lớp một . "Mười tám đồng." Nhân Nhân thở dài, tiền thực sự quá ít ỏi. "Nhiều ?" Tề Tề tròn mắt sáng rỡ.
Đối với nó mà đây là một con nhiều.
Nhân Nhân để ý đến nó, Tề Tề liền bám riết lấy trai: "Anh ơi, mai cho em cùng nhé, dắt em theo với!"
"Không , em tự chơi . Anh còn kinh doanh kiếm tiền nữa." Nhân Nhân đáp.
"Bán kem thôi mà kinh doanh cái nỗi gì chứ? Em cùng , nếu ngày mai đừng hòng bước khỏi cửa!" Tề Tề liền .
"Anh thấy em đúng là ăn đòn . Mai là thứ bảy, trường học cũng nghỉ, với Tiểu Đông đẩy xe đạp ngoài bán hàng, thời gian trông nom em ." Nhân Nhân thẳng thừng từ chối.
Tề Tề liền ăn vạ Nhân Nhân, nhưng chẳng ăn thua.
Những chuyện là chuyện riêng của hai em, Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng đều can thiệp, cứ để hai đứa tự thương lượng với .
Sáng sớm hôm , khi ăn sáng xong, Nhân Nhân dụ Tề Tề vườn hái cà chua ăn, đó nó cùng trai Tiểu Đông trốn mất.
Tề Tề từ hậu viện trở về, lừa, suýt nữa tức phát . nó là một thằng bé kiên cường, chỉ tức giận vọng cửa: "Nhân Nhân, đừng hòng nghĩ đến việc về nhà ăn cơm trưa!"
Nó gọi thẳng tên trai .
Tô Đan Hồng : "Được , một lát nữa cùng cha con lên núi thôi."
Tính cách của đứa con trai thứ hai hung hăng, còn nghịch ngợm, là giống ai. Nếu để nó ở nhà, một lát nữa khi Tường Tường oà lên.
"Không !" Tề Tề . "Không thì Tết mua TV cho con ." Tô Đan Hồng đáp.
"Vậy con ." Tề Tề cũng đành .
"Nhớ giúp bà nhặt trứng gà nhé, nhặt hết trứng gà, sẽ cho con một hào tiền." Tô Đan Hồng .