Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 273: Bị bệnh

Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:50:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vân Vân, . Chỉ cần tên đó tránh xa em , gì cũng cam lòng." Mặt Chu Chí vẫn còn đau điếng, nhưng miệng thì vẫn buông lời ngọt ngào như . Quý Vân Vân dỗ ngọt thì vui vẻ mặt: "Anh ngốc quá, đánh thành thế mà còn đau ?"

"Chỉ cần ở bên em thì dù đánh đến mức nào cũng chịu." Chu Chí đáp.

"Đi thôi, cùng em thu dọn đồ đạc!" Quý Vân Vân giục.

Hai tới chỗ cầu thang dọn đồ. Lý Trí dọn sạch đồ đạc của Quý Vân Vân, gom cả ấm nước nóng và đủ thứ lặt vặt. Bất cứ món nào là của cô , kể cả của hồi môn, đều hề giữ .

"Vân Vân, tiền riêng của em ?" Chu Chí vội vàng hỏi.

"Ở đây ." Quý Vân Vân cầm một cái gối, móc từ bên trong một cái túi đỏ. Bên trong là tất cả tiền riêng của cô . Sau khi kiểm tra, thiếu một xu nào.

Chu Chí thoáng qua, vô cùng vui vẻ : "Tiền của em còn nhiều hơn tiền của nữa!" "Thu dọn đồ đạc nhanh lên một chút." Quý Vân Vân giục, cô rõ ràng tự tay xách những thứ .

Dựa sức của hai bọn họ thì thể nào xoay sở đống đồ . Chu Chí đành gọi thêm hai nữa tới giúp, chuyển đồ sang khu ký túc xá công nhân.

Mới ở hai ngày trong ký túc xá công nhân thì nhà máy đến đuổi họ ngoài. Chu Chí và Quý Vân Vân đều sa thải.

"Sa thải ư? Tại sa thải chúng ? Chúng đang mà!" Quý Vân Vân ngây ngẩn cả , lập tức chất vấn.

"Một kẻ như cô mà tưởng là ai chứ!" Người bảo vệ nhạo, ánh mắt dò xét, bỉ ổi lướt qua lướt Quý Vân Vân.

"Nhìn gì mà ! Nhìn nữa móc mắt ông bây giờ!" Quý Vân Vân gằn giọng tức giận.

"Thôi , tranh thủ mà dọn đồ đạc ngoài ! Cô và Chu Chí đều sa thải , hiện tại bộ nhà máy ai mà chuyện của hai hả!" Người bảo vệ khịt mũi . Quý Vân Vân sang tìm Chu Chí, nhưng Chu Chí cũng ngờ, là một quản lý mà nhà máy sa thải dễ dàng như .

"Ở đây trọng dụng tài thì tự khắc sẽ nơi khác trải thảm mời về, chúng cứ thôi!" Chu Chí tỏ vẻ quyết đoán.

"Đi chứ? Giờ thì đây?" Quý Vân Vân nhịn hỏi ngược .

"Nơi còn thích hợp cho chúng . Chúng tới thành phố lớn thì còn sợ việc !" Chu Chí hùng hồn .

Thế là, hai họ mang theo hành lý mà bán tống bán tháo đồ đạc với giá rẻ bèo, bắt xe rời khỏi thị trấn.

Trở với nhà họ Quý. Mẹ Quý ngã bệnh, thực sự nghiêm trọng đến mức nhập viện điều trị dài ngày.

một lời nào, chỉ im lặng , đau khổ tột cùng, dường như c.h.ế.t lặng. Lúc , bà Quý chính là trong trạng thái đó.

Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng, ngay cả Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan, tất cả đều đến thăm bà. Ở Thành phố Giang Thủy xa xôi, Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ cũng mang theo bé Yên Nhi, xin nghỉ phép để trở về thăm .

Trên thực tế, chuyện Quý Vân Vân ngoại tình ly hôn là cú sốc mà trong gia đình đều thể tiếp thu .

Ngay cả Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ khi tin cũng cực kỳ sốc. Thế nhưng ván đóng thuyền, chuyện Quý Vân Vân gây khiến cô tức giận đến mức suy sụp. Quý Kiến Văn tuyên bố nếu để thấy mặt, nhất định sẽ đánh gãy đôi chân cô .

Đến cả Vân Lệ Lệ, trong lòng cũng dứt khoát cắt đứt tình cảm với cô em chồng . Sống cùng như , cô cũng sẽ đời dị nghị. Cô từng gặp qua kẻ vô ơn bạc nghĩa, nhưng bao giờ thấy ai tệ đến mức lòng lang sói cũng khó mà hình dung hết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-273-bi-benh.html.]

Tất cả các con trai, con dâu, cháu trai, cháu gái đều tới thăm Quý, điều khiến trái tim tan nát của bà như hàn gắn. Bà dặn Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ mang Yên Nhi về Thành phố Giang Thủy để , thể vì chuyện mà chậm trễ công việc. Sau đó, bà cũng bảo những khác trở công việc của mới tự xuống giường, về sống ở bên núi.

bà vẫn tìm đến của Lý Trí là thím Lý. Mới một thời gian ngắn, Quý già nhiều, ít tóc bạc thêm.

Thím Lý cũng tin bà tức giận đến mức bệnh viện, nhưng bây giờ thì khá hơn nhiều. Bà Lý, khi Lý Trí về chuyện ly hôn xong thì tâm trạng cũng hơn hẳn, chẳng qua là chậm và cẩn thận một chút.

Mẹ Quý tới chính là để lời xin .

Thím Lý kéo tay bà, khuyên bà nghĩ thoáng: "Viện Viện vẫn là cháu gái ruột của , vẫn là cháu ngoại của bà, hai nhà vẫn là thông gia."

"Thân thể bà bây giờ tiện, Viện Viện ở nhà thằng ba cũng tệ. Bà nếu thăm Viện Viện thì cứ qua nó một cái, giao cho nhà thằng ba chăm sóc thì bà cứ yên tâm," Quý . "Cũng vất vả cho thím ba , hiện tại cũng còn mấy tháng nữa là sinh." Thím Lý .

"Chắc qua Tết mới sinh." Mẹ Quý : "Đợi khi nào sinh thì đến lúc đó thể bà cũng dần hồi phục , đến lúc đó thì để bà ôm cháu về." "Được." Thím Lý đồng ý.

Mẹ Quý chuyện với bà một lúc nữa mới về.

Mẹ Quý thì thím Lý với bạn già: " là bực mà, cả nhà đều là , thế mà tất cả thói hư tật dồn hết Quý Vân Vân. Nhìn bà thông gia tức giận đến thế, trông chẳng còn chút tinh thần nào nữa."

Lúc đối đầu với cái con nhỏ Quý Vân Vân đó, bà sẽ chẳng khách khí , chẳng qua là nể mặt bà thông gia nên bà mới kiềm chế chửi mắng mà thôi.

Hơn nữa, ly hôn thì càng . Con trai bà là một thanh niên như , cưới một như cô , giờ ly hôn , còn chuyện gì hơn thế nữa ?

Bà cũng thoáng, cũng tính , sẽ kiếm cho con trai bà một hơn, mở to mắt !

Về phần Quý Vân Vân, bà cũng chẳng quan tâm cô ! Mẹ Quý khi trở về thì thăm Viện Viện.

Đối với đứa cháu ngoại còn hiểu chuyện thì bà thương yêu.

với Tô Đan Hồng: "Đan Hồng, khiến con tủi , nhưng vẫn nhờ con chăm sóc cho Viện Viện. Con con nên cách chăm sóc, dạy dỗ, đừng để tính tình Viện Viện giống nó."

"Được , cứ để con chăm sóc." Tô Đan Hồng gật đầu . Mẹ Quý : "Bà thông gia thể dạy dỗ nên một con gái như con, đó cũng là bản lĩnh của bà ."

Mấy ngày nay bà viện, đến việc chi phí đều do Kiến Quân chi trả, mà một ngày ba bữa cũng đều do chính con dâu tự tay xong nhờ Kiến Quân mang cho bà ăn. Với , nấu ăn cũng ngon, chính bà dù thấy ngon miệng nhịn ăn hết sạch.

Có lẽ vì cảm kích dạy dỗ con gái như , nên Quý tới tìm chuyện cho đến trưa, lúc mới hài lòng về.

Bởi vì tin tức của Tô cũng nhanh nhạy, chuyện từ Tô Tiến Đảng, Quý đến tìm bà, đương nhiên là bà sẽ khen Quý , mệnh hưởng phúc, cô con dâu như thì ai thể sánh bằng?

Còn hiện tại trong mười tám dặm thôn quanh đây, nếu ông cụ, bà cụ nào hạnh phúc nhất, thì cha Quý chính là một trong những đầu.

Những lời khen ngợi hết lời khiến Quý vui vẻ hẳn lên.

Bà cũng nghĩ thầm, chẳng ? Bà bốn con trai, ba cháu trai, ba cháu gái, và một đứa nữa đang trong bụng ; các con trai đều tiến bộ, con dâu hiếu thuận, quãng thời gian bà và ông nhà sống bao nhiêu?

Thế là, trong lòng Quý dần dần thông suốt .

Loading...