Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 267
Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:50:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , đúng lúc đang dùng bữa sáng, Tô mặt.
Bà ý định ở qua đêm nên mang theo quần áo, nhưng rõ ràng sự chuẩn chu đáo khi đến. Bà mang tặng Nhân Nhân một tập tranh mới, còn Tề Tề thì quà là gói kẹo mạch nha mà bé yêu thích.
Hai em đều vui mặt, vô cùng chào đón bà ngoại. Tề Tề còn nhỏ nên hiểu rõ chuyện, nhưng Nhân Nhân hiểu chuyện, rằng bà ngoại chính là của .
Cậu bé dắt theo em trai lên núi hái mấy trái táo còn tươi rói, định mang về mời bà ngoại ăn. Trong khi đó, Tô ở nhà trò chuyện riêng với con gái.
“Hiện tại trong con thấy khó chịu ở ?” Mẹ Tô ân cần hỏi.
Thật bà chỉ hỏi thôi chứ trong lòng nghĩ: Con gái bà phúc khí, mà khó chịu chứ. Lại cần vất vả việc, như những cô gái khác, dù bụng lớn đến cũng dám lười biếng mà vẫn quần quật. Ai mà chứ? Trừ khi chia lương thực.
Bởi , thông thường phụ nữ mang thai vẫn việc cho đến tận lúc sinh. Có những cặp vợ chồng trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm, mang thai mà vẫn việc nặng nhọc nên sảy thai, đến thứ hai mới bắt đầu chú ý hơn.
Mang thai mười tháng, sinh xong thì chỉ nghỉ ngơi vài ngày xuống giường việc. Cũng chính vì mà cơ thể của những phụ nữ lớn tuổi cùng thế hệ với bà khỏe mạnh.
Thế nhưng hai ngày gần đây, bà cảm thấy cơ thể hơn hẳn. Những thang thuốc con gái đưa cho, bà mới uống một gói mà thấy hiệu quả rõ rệt.
Tô Đan Hồng đang nghĩ gì, cô đáp: "Con thấy dễ chịu lắm , ăn uống cũng ngon miệng." Hiện tại, cô thể ăn liền hai quả táo một ngày, các món khác cũng ăn nhiều. Cô còn đang mong con gái trong bụng sẽ trắng trẻo, mũm mĩm đáng yêu đấy.
“Bụng nhọn như , tháng mà vẫn lộ rõ , tám chín phần mười là con trai .” Mẹ Tô với vẻ đắc ý hiện rõ giữa hai hàng lông mày.
Con gái bà quả nhiên bản lĩnh thật. Đã sinh cho nhà họ Quý hai đứa cháu trai , trong bụng thêm một đứa nữa thì thành ba. So với tổng con trai của tất cả các em khác của Kiến Quân cộng , một con bé vượt trội hơn nhiều .
Chưa kể, với tư cách là một , Tô cũng cùng suy nghĩ đó.
Tô Đan Hồng thì ngẩn , cô : “Không , con cảm thấy trong bụng con là con gái. Con còn mơ thấy nữa cơ.”
“Mơ thấy ?” Mẹ Tô thì nhíu mày, kỹ bụng cô : “Con mơ chuẩn . Mới mấy tháng mà bụng nhọn thế thì chắc chắn là một thằng nhóc .”
Tô Đan Hồng với , trong lòng cô tính toán đấy. Nếu là con gái, cô sẽ sinh thêm nữa, hai trai một gái là . Còn nếu là con trai, cô sẽ sinh thêm một nữa.
“Chú Lý là do giới thiệu tới việc ?” Tô Đan Hồng hỏi .
“Là cha vợ của An Bang. Ngày , cuộc sống của An Bang và Lai Đệ nghèo đến mức cả cháo mà uống. Toàn bộ là nhờ nhà đẻ của Lai Đệ bên đó giúp đỡ. Vì thế, thấy họ là , mới bảo Lai Đệ gọi ông tới.” Mẹ Tô giải thích.
Theo quan niệm của bà, một gia đình mà thấy con gái gả sống nghèo khổ mà vẫn tay giúp đỡ, dù chỉ một chút gạo mì, thì đó mới thật sự là .
Trước đó, của Tô An Bang chẳng hề cho con một chút gì. Đương nhiên mấy năm nay gia đình nào cũng dễ dàng gì, nhưng dù khó khăn đến mấy cũng thể để con trai và con dâu trải qua cuộc sống cùng cực như . Bà còn rõ, hồi đó Tô An Bang vẫn còn thịt để ăn đấy chứ!
Đương nhiên đây chỉ là những lời bà , và bà bao giờ mặt Lý Lai Đệ. Bà vốn thích những chuyện như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-267.html.]
Lý Lai Đệ thì gì, nhưng Tô An Bang rõ ràng bất mãn với . Hiện tại, cũng còn đưa tiền ghé thăm dịp lễ Tết nữa, mối quan hệ con ruột thịt mà cứ như kẻ thù. Đương nhiên, từ đến giờ vẫn thương con cả hơn, bởi vì lúc sinh Tô An Bang bà khó sinh, nên mới đ.â.m nghĩ khắc bà .
Mẹ Tô cũng chỉ tâm sự vài câu với con gái , chứ bà chuyện với bất kỳ ai khác.
Tô Đan Hồng cũng chỉ khẽ lắc đầu, im lặng gì thêm.
“Con cứ yên tâm, ông là đàng hoàng. Bằng thì Lai Đệ cũng dám đề cử chứ.” Mẹ Tô trấn an.
Dù thì Tô An Bang vẫn còn đang việc ở đây. Nếu cha vợ đuổi việc, thì còn mặt mũi nào mà ngẩng đầu lên nữa? Cuộc sống vất vả mới định nguy cơ tan tành.
Lý Lai Đệ trong lòng cũng tự hiểu rõ điều .
Tô Đan Hồng hề hoài nghi chuyện , chồng cô là vô cùng hào phóng, tiền lương cũng thấp hơn so với Thành phố Đại học. Hỏi ai siêng năng việc chứ? Mẹ Tô đến khách, nghi ngờ gì nhận sự chào đón vô cùng long trọng từ Quý Kiến Quân cùng hai đứa con.
Nhân Nhân và Tề Tề lên núi hái trái cây tươi ngon mang về cho bà ngoại. Quý Kiến Quân thì đích đập chứa nước mò cá tôm tươi rói. Bữa ăn thịnh soạn khiến Tô ăn uống vô cùng vui vẻ.
Đến chạng vạng tối bà mới rời , vẫn là Quý Kiến Quân đích đưa về. Trên đường, với vợ: “Mẹ khó khăn lắm mới đến một chuyến, ở chơi hai, ba ngày? Sáng tối về gì cho mất công ?”
“Không vấn đề gì con rể. Chờ đến khi Đan Hồng ở cữ, sẽ qua chăm sóc con bé chu đáo.” Mẹ Tô tươi đáp.
“Dạ ạ.” Quý Kiến Quân gật đầu đồng ý.
“Mẹ thấy bụng của Đan Hồng, tám chín phần mười là con trai đấy.” Mẹ Tô quên thêm một câu đầy chắc chắn.
"Nếu là con gái thì ." Quý Kiến Quân cũng con gái. Con trai cũng thích, nhưng hai đứa , vẫn con gái nào. "Ai ngại nhiều con trai? Mấy ngọn núi chẳng cần kế thừa ? Con gái thì thể kế thừa , vẫn nên sinh nhiều con trai thì hơn." Mẹ Tô nhận định.
"Con trai con gái đều cả." Quý Kiến Quân . Mẹ Tô hiền, thấy thích con gái thì trong lòng bà cũng khỏi cảm khái. Không chỉ cảm khái ánh mắt của lão già mất nhà bà, khi xưa chỉ Kiến Quân một chút chịu gả con gái cho nhà Lý đồ tể mà trực tiếp gả cho nhà lão Quý.
Nhìn hiện tại xem, cuộc sống bây giờ chẳng hơn gấp bội ?
Quý Kiến Quân đương nhiên suýt chút nữa thì vợ gả vợ cho . Sau khi đưa bà về nhà, lái xe trở , trực tiếp tới chỗ phơi lương thực trong thôn.
Cha Lai Đệ đang thu đậu nành phơi nắng hôm nay. Quý Kiến Quân : "Cái vẫn cần phơi thêm hai ngày nữa." Hiện tại trời nóng, nắng gắt, tính cả hôm nay thì phơi hai ngày là đủ .
"Hai ngày đủ , cứ để ba ngày , phơi lâu hơn cũng sợ hỏng." Cha Lai Đệ chắc nịch.
Ông mới tới đây việc hôm nay. Quý Kiến Quân sắp xếp cho ông tưới nước cùng Quý Quang Tông và Thái Triển Quốc. Ba việc nhanh, hôm nay thu hoạch ít đậu nành. Cha Lai Đệ việc kinh nghiệm, Quý Quang Tông và Thái Triển Quốc đều vui vẻ theo ông.
Quý Kiến Quân gật đầu. Cha Lai Đệ kìm bốc một nắm hạt đậu lên, cất tiếng hỏi: "Hạt đậu là loại nào , phát triển đến thế?"
"Dù là loại hạt nào nữa, nếu thứ thì ba mươi mẫu đất cũng khó mà tươi đến thế. Mấy cây ngô cũng , quả nào quả nấy đều nặng trĩu hạt."