Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 261: Ngày càng phát triển

Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:50:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà máy cũng chỉ cách ký túc xá một quãng đường, Quý Vân Vân lười chạy chạy nên xin ở trong nhà máy và quản lý đồng ý. Cứ như , Quý Vân Vân sống và việc ở nhà máy, mãi đến thứ Bảy mới một ngày nghỉ. Cô bèn về nhà chồng để với Lý Trí về chuyện . Lý Trí xong gì cả, đến cuối chỉ dặn dò: "Trong nhà máy phức tạp lắm, em vẫn nên về nhà ." Những lời lọt tai Quý Vân Vân biến thành Lý Trí níu giữ cô . Hừ, chính chạy về nhà đẻ ở, giờ xuống nước chuyện mềm mỏng ? Không cửa !

Thế là cô cự tuyệt.

Lý Trí cũng thêm nữa, bởi vì thêm thì cũng vô ích.

cũng về , Quý Vân Vân cố gắng về nhà đẻ thăm một chuyến, vốn là định về để khoe rằng cô ngoài kiếm tiền, giờ cần ở nhà bà chủ gia đình nữa . Thế nhưng về tới, cô liền Quý mắng cho một trận xối xả, mắng đến nỗi ngước mặt lên . Sau đó, Quý Vân Vân tức giận bỏ .

Vì chuyện Quý tức đến mức bẹp giường cả một ngày.

Quý Kiến Quân khi chuyện cũng vô cùng tức giận, nhưng vẫn gì. Tô Đan Hồng cũng nhận rằng Quý Vân Vân khiến tình em mong manh giữa cô và Kiến Quân tan biến .

Tô Đan Hồng nhúng tay quá sâu chuyện . Trời khô ráo, mùa thích hợp để trồng thêm đậu phộng, đậu nành hoặc các loại đậu khác, vốn dễ bán ở Thành phố Đại học. Đậu xanh của nhà họ cũng đặc biệt đắt hàng, sản lượng cao và thời gian thu hoạch ngắn hơn.

Quý Kiến Quân liền dẫn trồng trọt.

Đồng thời, cũng ghé qua chỗ ông Mã trò chuyện một lúc.

Ông Mã mong ngóng Quý Kiến Quân đến nỗi sắp mòn mỏi cả .

Vườn cây ăn trái của gia đình ông chuyển nhượng cho Quý Kiến Quân. Hồi , Quý Kiến Quân quá bận rộn nên đành từ chối. Lần rảnh rỗi, mới để tất.

Sau khi tất thủ tục giấy tờ, danh nghĩa, Quý Kiến Quân tên thêm một ngọn núi.

Ngọn núi , dự định sẽ trồng thêm hai loại cây ăn trái mới: đào và táo đỏ.

Lượng tiêu thụ của táo đỏ chỉ đào, hơn nữa loại quả sợ ế hàng. Cho dù bán tươi thì cũng thể phơi khô cất trữ. Ở Thành phố Giang Thủy, hai cửa hàng thu mua táo đỏ khô, sản lượng tiêu thụ cũng .

Chiếc xe ở nhà còn dùng nữa vì ngày nào cũng chở hàng nặng, nên đành sang nhà ông Tần mượn xe. Buổi sáng ông Tần giao hàng một lượt là xong, buổi tối thêm một chuyến nữa, thời gian còn dùng đến, cho mượn là .

“Lại định vườn cây ăn trái nữa ?” Ông Tần cũng tặc lưỡi kinh ngạc.

Đây là vườn cây ăn trái thứ ba đấy chứ!

Quý Kiến Quân đáp: "Đỉnh núi vốn để trống, trồng cây cũng là hợp lý." Vả , ông Tần cũng bận rộn gì, chỉ việc chở hàng về, cha ông ở nhà vợ và con cái trông nom.

, ông Tần cũng chần chừ gì mà cùng Quý Kiến Quân. Quý Kiến Quân cũng từ chối, giữa hai họ vốn chẳng bao giờ câu nệ những chuyện nhỏ nhặt .

Ông Tần tâm sự với về dự định mua thêm một cửa hàng, hỏi ý kiến của .

Quý Kiến Quân : "Lúc kinh tế đang phát triển, nên mua sớm một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-261-ngay-cang-phat-trien.html.]

Anh cảm thấy vùng đất tiềm năng. Tuy đây là vùng nông thôn, coi là quá sầm uất, nhưng xung quanh nhiều nhà máy: xưởng may, xưởng giày da, gần đây còn mới thêm một nhà máy sản xuất đồ nhựa. Môi trường công nghiệp vô cùng náo nhiệt kéo theo sự phát triển kinh tế, và dân cư đổ về sinh sống cũng ngày càng đông hơn.

Hơn nữa, nhân lực trong nhà ông Tần cũng đủ: cha ông đều quá già, Trương Tuyết Lê tuy tính tình nóng nảy nhưng tháo vát. Giờ đây con cái của ông cũng lớn, thể phụ giúp. Ba cửa hàng thể nhiều, nhưng hai cái thì chắc chắn vẫn xoay sở . Nghe xong, ông Tần cảm thấy trong lòng yên tâm hơn hẳn. Ông vô cùng tin tưởng tầm của Quý Kiến Quân, chỉ cần là chắc chắn .

Hồi , ông cũng từng bàn qua với Quý Kiến Quân về chuyện và cũng cảm thấy khả thi. Giờ Quý Kiến Quân xác nhận, ông càng quyết tâm .

“Anh tìm chỗ nào ưng ý ?” Quý Kiến Quân hỏi.

“Cũng tìm một chỗ , nhưng giờ giá đắt quá.” Ông Tần thở dài .

“Nếu đủ tiền thì chỗ vẫn còn một ít.” Quý Kiến Quân . Số tiền vay Quý Kiến Quân đây ông Tần trả hết, tiết kiệm ít. Vợ ông cũng trở mặt với bên nhà ngoại, giờ cô hận đến c.h.ế.t gia đình đó, một xu cũng cho nên tiền vẫn còn dư . Dù ngày nào cũng cần tiền nhập hàng, nhưng cuối cùng vẫn còn một khoản đáng kể.

Giờ đây, khoản chi tiêu duy nhất là tiền học của con trai, những thứ khác cần thiết đều để dành tiết kiệm.

“Giờ giá tăng một chút cũng cả, cửa hàng cũ vẫn ăn và đang thu hồi vốn đều đặn. quả thực hiện giờ đắt, nếu thiếu tiền thì cứ đến tìm em, em cần khách sáo.” Quý Kiến Quân .

“Được.” Ông Tần và gật đầu.

Mấy ngày liền, ông Tần giúp Quý Kiến Quân chăm sóc vườn cây ăn trái. Sau khi trở về, ông liền đàm phán việc thuê cửa hàng mới. Chỗ cách nhà ông xa, nhưng khá gần với khu ký túc xá nơi Lý Trí dạy học.

Chỉ là tiền thuê nhà quá đắt, chủ nhà đòi ba ngàn năm trăm tệ, hơn nữa còn chịu mặc cả. Cái giá thực sự cao. Cửa hàng đây ông Tần thuê chỉ hai ngàn bảy trăm tệ, trong khi cửa hàng còn nhỏ hơn cái cũ. Dù vị trí khá nhưng cái giá đó là quá mức.

Ông Tần ép giá xuống, nhưng chủ nhà kiên quyết đồng ý, đòi đúng ba ngàn năm trăm tệ, thiếu một xu. Ban đầu, ông Tần chỉ nghĩ nhiều nhất là ba ngàn tệ. Ông chuẩn đủ tiền đó, thậm chí còn vay thêm vốn ban đầu của cha để bù . Nào ngờ, giờ thiếu tận năm trăm tệ nữa.

“Thôi thì bỏ , cả một khoản tiền lớn thế !” Trương Tuyết Lê .

“Đi hỏi Kiến Quân , xem thể cho mượn bao nhiêu. Nếu thì cứ mượn tạm, cuối tháng là thể trả .” Thế nhưng cha ông Tần chủ ý đó, trực tiếp với con trai .

Công việc ăn của con trai ông , hai ông bà rõ con ăn phát đạt thế nào. Khoản tiền cần dùng thì dùng.

“Cha , cái cửa hàng giá đắt quá.” Trương Tuyết Lê khỏi lên tiếng.

“Nếu thuê thì tiền tiết kiệm của nhà sẽ hết sạch, thậm chí còn thiếu một chút.” “Đắt gì mà đắt! Cửa hàng hai ngàn bảy, giờ mới qua mấy năm chứ. Nếu mà mua lúc thì ba ngàn tệ cũng chẳng mua nổi. Chỗ còn gần trường trung học, việc ăn kém hơn chỗ khác .” Mẹ ông Tần cũng lên tiếng ủng hộ.

Ông Tần cũng khao khát một cửa hàng của riêng , thế là ông tìm đến Quý Kiến Quân để vay vốn.

"Ba nghìn năm trăm đồng? Nghe vẻ đắt đấy, nhưng tính tính thì cũng tệ." Quý Kiến Quân lẩm nhẩm.

Trường Nhất Trung ở thị trấn là ngôi trường trung học hàng đầu của cả khu vực, giữa khu dân cư đông đúc. Mở cửa hàng ở đó thì chắc chắn là buôn bán phát đạt, lo thua lỗ.

Giờ đây, Quý Kiến Quân thậm chí còn chút khâm phục tầm của ông Tần, tìm một vị trí đắc địa như quả là .

Loading...