Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 257: Mưa lớn
Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:50:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
mắt, Quý Kiến Quân thời gian nghĩ ngợi chuyện đó. Lần , vốn định thủ tục chuyển hộ khẩu, nhưng sắp xếp thời gian rảnh rỗi.
Hiện tại sang tháng bảy, tháng bận rộn vô cùng, bởi vì lúa nước sắp đến mùa gặt. Dạo gần đây trời đất cũng mấy thuận lợi, may mắn là những thuê đều là những lão làng. Đối với việc gấp rút thu hoạch lương thực thế , bọn họ đều thừa kinh nghiệm.
Thế nên, ngay ngày thứ hai trở về, lập tức dẫn đoàn bắt tay gặt lúa. Hai ngày nay nắng chang chang, phơi lúa hai ngày thì bình thường chẳng vấn đề gì, nhưng nếu điều kiện, chắc chắn phơi thêm vài ngày nữa mới thật sự yên tâm.
Không chỉ riêng lúa nước, Quý Kiến Quân còn tự tay thu hoạch các loại cây trồng khác. Về phần công nhân trong nhà, dẫn theo Quý Kiến Văn và một khác đến đây phụ giúp, còn những công nhân đến việc thì cần lên núi nữa. Mấy ngày nay ai cũng tất bật, gặt, phơi, tất cả thóc thu gom hết. Cũng may trời vẫn mưa, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Phải rằng, mùa sợ nhất chính là thời tiết, đôi khi sẽ đột ngột trút xuống một cơn mưa lớn, và bao nhiêu lương thực công sức nửa năm trời bỏ cuối cùng đều tong. Giờ đây gấp rút thu hoạch xong xuôi, cho nên trời mưa thì cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Thời tiết như cứ duy trì nửa tháng. Nửa tháng , ông trời dường như cũng thể chịu đựng thêm, bắt đầu trút mưa xuống.
“Trời mưa thật lớn!” Tề Tề trong hành lang, màn mưa xối xả, thốt lên. “ là nhỏ chút nào,” Nhân Nhân gật đầu đáp.
“Vậy cá ở đập nhà c.h.ế.t đuối ạ?” Tề Tề liền hỏi Nhân Nhân.
Câu hỏi sâu sắc đến mức Nhân Nhân ngây một lúc, mới lắc đầu : “Em yên tâm, cá sợ nước nhiều , chúng bơi mà!”
Tề Tề thì hài lòng, gật đầu lia lịa: “Đợi mưa tạnh, em sẽ cùng cha cho vịt ăn!”
“Vịt cần cho ăn cũng , chúng nó sẽ tự đập ăn cá con, tôm con mà,” Nhân Nhân , đó là lời bé dặn.
“Cá con với tôm con để chúng lớn lên bán lấy tiền chứ!” Tề Tề phản đối.
“ vịt ăn no thể đẻ nhiều trứng, thế thì cũng kiếm tiền mà!” Nhân Nhân đáp .
“Không cho chúng nó ăn! Chúng nó ăn hạt bắp!” Tề Tề vui .
“Cá con và tôm con bán nhiều tiền, tiền thì thể mua một cái cặp nhỏ và một trái bóng nhỏ để chơi!”
“Vậy thì chờ cha về em với cha ,” Nhân Nhân cũng đành chịu thua.
Tô Đan Hồng bên cửa sổ thêu hoa, hai em chúng nó bàn về chuyện ăn mà cũng bật .
hai đứa nhỏ thật sự nghiêm túc. Khi Quý Kiến Quân mặc áo mưa trở về, thấy Tề Tề với đôi mắt đầy mong đợi.
Đợi cha thu dọn xong xuôi thứ, lúc thằng bé mới sà ôm một cái thật chặt.
“Hôm nay con ngoan ?” Quý Kiến Quân ôm lấy con trai, dịu dàng hỏi.
“Dạ, hôm nay con với Nhân Nhân học vẽ, phiền ạ.” Tề Tề tiên đáp lời cha, đó thao thao bất tuyệt về chuyện cho vịt ăn cá con và tôm con: “Quá lãng phí! Cứ cho chúng nó ăn hạt bắp là ạ, con thấy mấy con vịt nhà Hắc Đản cũng ăn bắp, lớn lên đều mập ú, con còn chạy qua sờ thử, nó cắn con , nhưng khác sờ nó là nó vui liền.”
Tề Tề xong còn nở một nụ thật tươi. Quý Kiến Quân phì : “Vịt nhà chỉ thỉnh thoảng mới ăn thôi, tôm và cá đều để bán lấy tiền, thể cho chúng nó ăn hết chứ?”
Tề Tề thì vô cùng hài lòng.
Quý Kiến Quân mỉm , nhưng thật cũng quá để ý đến chuyện đó. Ở đập nước, cá con và tôm con cũng khá nhiều. Còn về phần đám vịt, khi cho chúng xuống sông cho ăn một , ăn xong mới để chúng đập kiếm ăn một chút, cũng chẳng ăn là bao.
Tô Đan Hồng mang gừng đường nâu đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-257-mua-lon.html.]
“Con cũng uống ạ,” Tề Tề .
Quý Kiến Quân bảo con nhấp thử một ngụm, lập tức, khuôn mặt thằng bé nhăn tít vì cay. Sau khi chơi với bố một lúc, thằng bé mới chịu theo Nhân Nhân phòng sách, dù nó chủ yếu là trò.
Quý Kiến Quân uống cạn tách gừng, cảm giác ấm lan tỏa khắp cơ thể. Anh mỉm : "Năm nay mưa nhiều thật, cũng lớn hơn năm ngoái ít."
"Đợi mưa tạnh hẳn, đưa cả gia đình ông Mã núi xuống đây . Trên núi trơ trụi, chẳng lấy một cây ăn quả nào thì mà che chắn mưa gió ," Tô Đan Hồng .
Vùng hàng năm thường mưa mùa , nhưng giờ lượng mưa đáng kể. Giờ mưa lớn thế mà cây cối thì đất sẽ chẳng giữ nước.
Thế nên đỉnh núi vẫn trơ trụi.
Ba vườn trái cây của nhà cô đều tình trạng khác : vườn thứ ba đang trồng mới, còn vườn thứ nhất và thứ hai phát triển chỉnh.
Khung cảnh núi rừng xanh um tươi giúp tâm trạng cũng trở nên khoan khoái hơn.
Vì quanh năm tưới bằng nước linh tuyền, cô cảm giác mơ hồ rằng rễ của những cây ăn quả bám sâu lòng đất, nên dù mưa to gió lớn đến mấy cũng sẽ đổ.
Thế nhưng, dù , Quý Kiến Quân vẫn thể yên tâm để cha ở núi, họ xuống núi.
Trên núi ba con ch.ó lớn, nếu bất trắc, chúng sẽ chạy xuống báo nguy ngay. Tuy nhiên, dù ba ngày đầu mưa lớn thế nào, đỉnh núi vẫn vững chãi, ngay cả đỉnh núi trơ trụi của nhà ông Mã cũng hề hấn gì.
Cha Quý cho rằng Quý Kiến Quân chuyện bé xé to, vì thế cả hai nhà về núi mà ở.
Họ giờ quen với cuộc sống núi, về nhà phố thấy chút quen.
Trong nhà đương nhiên còn Quý Kiến Văn, Vân Lệ Lệ và Yên Nhi nữa.
Vì chẳng mấy chốc sẽ đến tuổi nhà trẻ, Vân Lệ Lệ đang tranh thủ dạy cho con gái , nhưng cô phát hiện ...
"Kiến Văn , em thấy Yên Nhi thể thẳng lớp một đấy," Vân Lệ Lệ .
Thực tế thì ở vùng quê , vốn dĩ nhà trẻ. Trẻ con chỉ cần đủ tuổi là thể thẳng lớp một để học. Chỉ thành phố Giang Thủy bên mới , hơn nữa cũng chỉ mới xuất hiện một hai năm gần đây, chất lượng dạy học cũng khá .
"Vào thẳng lớp một ư?" Quý Kiến Văn kinh ngạc hỏi. Gần đây đang một cuốn tiểu thuyết, cũng định gửi bản thảo lên tòa soạn để thử vận may. Nếu xuất bản, thể kiếm thêm chút tiền. Thế nhưng, vợ , tạm gác công việc của sang một bên.
"Em cho Yên Nhi ít bài tập, mà con bé đều thể thành hết," Vân Lệ Lệ .
"Con đương nhiên tính toán mà, Nhân Nhân (em trai cả) cũng chữ . Anh Tiểu Đông dạy, bác ba cũng mua sách cho bọn con luyện tập," Yên Nhi .
Em trai cả ở trong miệng của cô bé chính là Nhân Nhân, còn em trai thứ chính là Tề Tề.
Anh Tiểu Đông chính là Hầu Oa Tử – đứa lớn nhất trong đám nhóc, cũng là cả.
"Vậy cha sẽ kiểm tra con ." Quý Kiến Văn cũng thấy hứng thú.
Sau đó, cũng nhận thấy rằng con gái thể thẳng lớp một sớm một năm. Trình độ của con bé đạt đến mức đó. Quan trọng nhất là Yên Nhi khá nhiều chữ, lượng kiến thức của con bé thậm chí ngang với học sinh lớp hai.
Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ liếc mắt , liền quyết định, bây giờ sẽ trực tiếp đưa con gái học tiểu học!
"Ngày mai em còn thăm Vân Vân, cùng ?" Vân Lệ Lệ hỏi.