Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 254: Chị Dâu

Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:50:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ khi đính hôn đến giờ, mỗi Tô Đan Hồng thấy Quý Quang Tông, đều cảm nhận vẻ vui mừng rạng rỡ khuôn mặt trai , khác hẳn với dáng vẻ thường ngày. Dù ngoài miệng vẫn vội vàng cưới vợ, nhưng con trai đến độ tuổi thì khao khát vợ là lẽ đương nhiên. Chẳng khi đính hôn với Đại Nha, cả tinh thần lẫn phong thái của đều đổi rõ rệt đó ?

Thế nhưng vẫn còn ba năm nữa, chuyện đó vẫn chờ.

Thời gian , Tô Đan Hồng thường xuyên tự bếp nấu nhiều món ngon cho bản , bởi cô mang thai . Buổi tối mấy hôm , cô thấy nhớ Quý Kiến Quân. Lúc cô chủ động gợi ý, dù Quý Kiến Quân ban đầu , nhưng cuối cùng vẫn chiều lòng cô. Thế nhưng, động tác của hôm đặc biệt nhẹ nhàng, hề mạnh bạo như khi, khiến cô cảm nhận một trải nghiệm vô cùng khác lạ.

Sau đó cô liền hỏi , hôm nay đột nhiên đổi như ? Dịu dàng đến thế, cô thật sự quen.

Quý Kiến Quân chỉ đành bất lực với cô vợ vô tư của , mang thai mà em còn chẳng ? Lúc , Tô Đan Hồng cũng ngẩn cả , khi tự bắt mạch mới sửng sốt nhận thật sự thai. Nghĩ thì kinh nguyệt trễ lâu, thảo nào như .

Thế là cô bèn mắng yêu Quý Kiến Quân một trận. Ba tháng kiêng cữ chuyện chăn gối, tối nay nếu cô phát hiện thì cả hai vẫn cứ " bừa" cho qua, chắc chắn thể nhịn nổi.

Quả đúng là Quý Kiến Quân thể nhịn . Trước vợ như hoa, cứ trêu chọc quấn quýt, nếu mà nhịn thì đúng là còn là đàn ông nữa. cố gắng thật nhẹ nhàng, chú ý từng cử động. Từ khi mang thai, Tô Đan Hồng khỏi sốt ruột. Dù vẫn thích trêu chọc Quý Kiến Quân, cô dám càn, chỉ đành nếm chút vị ngọt đầu môi, nhưng chút dư vị bé nhỏ đủ cô thỏa mãn?

Giờ thai, Tô Đan Hồng càng cẩn thận hơn, ăn uống đủ chất, hoạt động cũng chừng mực. Có kinh nghiệm từ hai , cô hiểu rõ rằng việc vận động nhẹ nhàng trong thai kỳ sẽ giúp quá trình sinh nở dễ dàng hơn nhiều, còn đáng sợ như đầu nữa.

Mỗi tối, bữa cơm, cô thường dẫn Nhân Nhân, Tề Tề và cả Đại Hắc dạo ở vườn cây 3.

Quý Quang Tông và Thái Triển Quốc tưới cây xong, hai cũng về nghỉ. Ba con cô thì lấy thêm nước Linh Tuyền, tỉ mỉ tưới cho từng gốc cây.

Vườn cây 3 giờ đây phát triển xanh . Năm nay tưới nhiều nước Linh Tuyền hơn, chỉ sang năm là thể đơm hoa kết trái . Hiện giờ, cả thôn đều xôn xao bàn tán, vườn 3 sắp thành công . Trong thôn hết thảy bốn ngọn núi, ngọn cuối cùng thuộc về nhà họ Mã. Thấy vườn 3 của Quý Kiến Quân phát triển phơi phới, nhà họ Mã cũng nuôi hy vọng cứu vãn vườn cây của . e là vô ích, nhà họ còn khả năng vực dậy. Vườn cây của Quý Kiến Quân thì rõ ràng đang bừng bừng sức sống, mà mới chỉ khai hoang bao lâu chứ?

Sau đó, ông Mã cũng đến tìm Quý Kiến Quân, ngỏ ý mua ngọn núi của nhà . Quý Kiến Quân thẳng thừng từ chối, rằng ý định đó.

Ông Mã vốn đinh ninh Quý Kiến Quân sẽ đồng ý, nào ngờ từ chối phũ phàng. Trong lòng ông đầy thắc mắc: Tại những nhà khác đều mua , mà riêng nhà thì ? Chẳng lẽ vườn cây của nhà ông tệ đến ?

Thực , lời từ chối của Quý Kiến Quân khách sáo . Anh chỉ rằng hiện tại bận rộn. Dù vườn cây ba cũng đang dần phát triển, việc quán xuyến. Nếu mùa thu hoạch quả thì gì còn thời gian để khai thác một ngọn núi mới nữa?

quả thực, đang bận tối mắt tối mũi. Cây ăn quả núi thi phát triển, giờ đúng mùa thu hoạch, mỗi ngày đều xuất ít hàng hóa. Thời gian lo toan thêm ngọn núi thứ tư?

Thế nhưng, khi những lời đó lọt tai ông Mã, biến thành Quý Kiến Quân hề nhận. Vậy là một đồng vốn nhà ông cũng chẳng thể thu hồi. Cứ nghĩ chỉ tốn hơn một trăm tệ tiền mua hạt giống là đủ, ai ngờ đến tiền thuê núi cũng thể lấy .

Nhà họ Mã cho rằng Quý Kiến Quân mất hết hứng thú. Giờ đang là mùa thu hoạch rộ, cây trái ở hai ngọn núi cũng đủ mang thu nhập cho .

Sau khi thu hoạch, hoa quả vận chuyển ngay đến Thành phố Đại Học, từ đó chuyển tiếp đến Thành phố Giang Thủy bằng đường hỏa tốc. Bởi lẽ, nếu trái cây còn tươi ngon sẽ bỏ . Hái hôm nay bán ngay trong ngày, chậm nhất là ngày mai, chứ để đến ngày thì chất lượng suy giảm đáng kể .

May mắn , nhà họ Quý vẫn còn mảnh đất . Trước mắt vườn cây của họ phát triển . Ngoài , tuy những nhà khác cũng trồng loại cây tương tự, nhưng chất lượng bằng, vì sản phẩm của họ vẫn tiêu thụ lượng lớn thị trường. Đặc biệt là hai năm trở đây, tình hình kinh tế ở thị trấn và huyện phát triển nhanh chóng, đều đủ điều kiện để mua trái cây về thưởng thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-254-chi-dau.html.]

Mãi đến kỳ nghỉ hè bận rộn mới tạm lắng xuống. Kỳ nghỉ hè năm nay, Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ đều về nhà. Họ chỉ mở lớp bổ túc mà còn mang theo năm trăm tệ tiền mượn đây về trả.

Dù lương ở Thành phố Giang Thủy đều tăng, nhưng để một cặp vợ chồng trẻ tích cóp năm trăm tệ trả nợ trong thời gian ngắn như quả thực hề dễ dàng.

Quý Kiến Văn trông vẫn gầy gò như , đủ thấy ăn uống chẳng tươm tất gì. Vân Lệ Lệ cũng gầy thấy rõ.

Trước đây, mối quan hệ giữa hai nhà tương đối bình thường, nhưng hai năm gần đây thiết hơn nhiều.

Khi Vân Lệ Lệ xuống, Tô Đan Hồng mới hỏi cô : "Giờ chắc còn khoản nợ nào nữa chứ?"

"Không còn nợ nữa !" Vân Lệ Lệ đáp, nét vui mừng giấu nổi gương mặt. Mấy năm , vì mua căn nhà mà họ gần như tán gia bại sản, nợ nần chồng chất. Cô và Quý Kiến Văn trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn. giờ chuyện thỏa hơn nhiều. Nhìn , những ngày tuy khổ cực thật, nhưng cũng đến nỗi quá đáng buồn.

Giờ đây một căn nhà riêng ở Giang Thủy, dù chỉ 80 mét vuông, cô cũng cảm thấy xứng đáng. Đối với căn nhà , cả đời cô sẽ bao giờ hối hận. Giá nhà mấy năm đến nay tăng lên chóng mặt, giờ mua cũng thể. Nghĩ , cô càng thấy sáng suốt khi cắn răng cắn lợi khuyến khích Kiến Văn mua bằng .

"Trả hết , cuộc sống cũng sẽ dễ thở hơn, cần dè sẻn quá mức như nữa. Chị thấy Kiến Văn và em gầy sọp hẳn đấy." Tô Đan Hồng thành thật .

Vân Lệ Lệ cũng khẽ , chị dâu mặt mà lòng thầm nghĩ, chị chẳng còn bận tâm đến những chuyện vụn vặt nữa. và chị thể nào so bì , mà so cũng chẳng ích gì. Trước tuổi trẻ nông nổi hiểu chuyện, nhưng bao nhiêu năm trôi qua như vẫn tỉnh ngộ ?

Nuôi con gái cô ở quê bao nhiêu năm, tốn bao nhiêu tiền của? Vân Lệ Lệ cũng vô tâm, thể tính toán chi li? "Không tiết kiệm nữa , để dành cho Yên Nhi học thôi, giờ bé còn nhỏ nên áp lực quá lớn." Vân Lệ Lệ .

Cô và Kiến Văn chỉ một đứa con gái, quả thật áp lực quá nặng nề.

"Ngược chị ơi, em chị tin vui ?" Vân Lệ Lệ bụng Tô Đan Hồng hỏi.

"Ừm, mới hơn hai tháng thôi, vẫn còn nhỏ lắm." Tô Đan Hồng : "Tối nay Kiến Văn và em qua đây ăn cơm nhé."

"Vâng." Vân Lệ Lệ lập tức đồng ý.

Buổi tối, Tô Đan Hồng nhiều món ăn ngon miệng, nào thịt nào canh, cả cá tươi rói, thịnh soạn đến mức cứ ngỡ là Tết.

"Chị dâu chuẩn nhiều món quá, đều là trong nhà cả, cần khách sáo như ." Quý Kiến Văn bàn ăn thịnh soạn và lên tiếng.

"Chị dâu nhiều thì cứ ăn nhiều một chút ." Quý Kiến Quân , em trai cũng là do tạo điều kiện giúp đỡ, đó nợ nần đè nặng trông chẳng còn hình nữa. Hai vợ chồng đều gầy còm cả , may mắn là Yên Nhi kéo họ về quê nhà để từ đầu.

Giờ còn nợ nần, tiền lương của cả hai cũng thấp, sống ở thành phố Giang Thủy cũng nhà thuê định, những ngày tháng chắc chắn sẽ ngày càng hơn.

Loading...