Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 253: Hứa hôn
Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:50:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị dâu Tô trầm ngâm: " mà như thì vội vàng , giờ con bé mới mười lăm tuổi..."
"Đây là định hôn sẵn ? Nhìn Đại Nha trông thế , đợi đến khi mười tám tuổi thì còn đến lượt nữa ?" Tô Tiến Đảng . Chị dâu Tô cũng , cũng thêm gì nữa.
Dương Đại Nha đến việc ở chỗ chị, chị dâu Tô đương nhiên hề bạc đãi. Họ ăn cơm cùng như trong nhà, ở ngay sát vách. Dù công việc ở cửa hàng bận rộn một chút nhưng gì nặng nhọc. Cô bé chủ yếu giúp chị dâu Tô trông nom bọn trẻ, hoặc lúc bận rộn thì phụ một tay, những việc chỉ tính là việc vặt trong nhà mà thôi.
Giờ lương của cô bé tăng lên 28 tệ, còn bao ăn bao ở. Chế độ đãi ngộ như quả thực là hậu hĩnh.
Thi thoảng, cô bé còn chị dâu Tô mua cho vài bộ quần áo mới. So với những trong làng, cuộc sống của cô ở một tầm khác hẳn.
"Để em hỏi Đại Nha." Dù trai tệ, nhưng chị dâu Tô vẫn tìm đến hỏi ý Dương Đại Nha.
Môi trường việc ở đây , con vốn là thế, tình cảm cũng từ đó mà dần dần nảy sinh. Tuy Dương Đại Nha là nhưng con trai cô đều gọi là chị Đại Nha, nên cô cũng đối đãi với Đại Nha như cháu .
Thấy chị đến hỏi, Dương Đại Nha càng thêm hổ, nhưng vẫn thành thật kể : "Trong làng, cũng tiếng là chăm chỉ, tháo vát. Hơn nữa, sáu chị gái đều yên bề gia thất, đều do một tay thu xếp. Anh chăm lo nhà cửa, còn về cha thì cũng là hiền lành." "Vậy là cháu cũng ưng ?" Chị dâu Tô hỏi cô bé.
"Cứ xem xét ạ, vẫn còn sớm mà." Dương Đại Nha . Chị dâu Tô . Chị vẫn Dương Đại Nha cũng ý , chỉ là tuổi tác như đúng là cũng cần vội vã.
"Tuy là còn tận ba năm, nhưng ba năm cũng chỉ như một cái chớp mắt thôi, cháu vẫn nên tích lũy thêm một khoản của hồi môn kha khá, hiểu ?" Chị dâu Tô .
Nếu tự kiếm tiền thì thôi, giờ cô bé tự ngoài kiếm tiền thì nhất định để dành cho một khoản tiền. Lúc gả nhà chồng nhiều của hồi môn thì mới tiếng .
"Không cần tiết kiệm , gả về nhà đó chắc chắn sẽ bạc đãi cháu." Dương Đại Nha .
"Nha đầu ngốc , chỗ tiền tiết kiệm là tiền của . Còn về phần ruột cháu, đến lúc cháu lấy chồng thì còn trông mong gì nữa ." Chị dâu Tô . Chị dâu Tô thừa Mã Tuệ, của Dương Đại Nha là trọng nam khinh nữ, con gái trong mắt bà căn bản coi gì, thể trông cậy của hồi môn chứ? Dương Đại Nha chỉ . "Cháu kể chuyện tăng lương cho ?" Chị dâu Tô hỏi cô bé. "Vẫn ạ, cháu lấy thêm ba tệ cho bà , để bà mua thêm nhiều đồ ăn ngon." Dương Đại Nha .
Chị dâu Tô cũng gì thêm nữa. Chẳng trách Đan Hồng nhiệt tình giới thiệu cô bé. Đại Nha hiếu thảo đến thế, chắc chắn sẽ chịu thiệt.
"Thím ơi, khi gả về đó , cháu thể tiếp tục ở đây ạ?" Dương Đại Nha cô hỏi.
"Đương nhiên là ." Chị dâu Tô : "Chỉ cần cháu chê, lúc nào cũng thể . Dù cháu về nhà chồng, nơi vẫn luôn chào đón cháu." Dương Đại Nha hé miệng , đó gật đầu.
Cô bé thật sự thích công việc . Được ăn uống đầy đủ, công việc quá vất vả, cô chú chủ bụng, mà tiền lương còn cao.
Trước mắt kết hôn, tiền lương đưa cho gia đình là đương nhiên. lập gia đình riêng, cô vẫn mong chút tiền tiết kiệm để lo cho việc học hành của con cái. Bản cô chỉ học một hai năm nghỉ, nên tương lai con cái, dù là trai gái, nhất định học hành đến nơi đến chốn, đại học.
Hiện tại vẫn còn sớm, chuyện đó là của ba năm . Dương Đại Nha điều chỉnh tâm trạng, bắt tay dọn dẹp nhà cửa.
Những ngày đó, Quý Kiến Quân vẫn bận rộn như thường lệ. Tô Đan Hồng phong phanh rằng của Quý Quang Tông đến nhà Dương Đại Nha để bàn chuyện đính hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-253-hua-hon.html.]
Nếu là nhà khác, Mã Tuệ sẽ chẳng hai lời mà từ chối thẳng thừng. đây là của Quý Quang Tông, nên bà vô cùng khách sáo, cho đón tiếp nồng hậu.
Dù , cha Quý Quang Tông chỉ một mụn con trai, là hề thua kém ai. Nếu so sánh Quang Tông với tất cả đám thanh niên trong thôn, cũng thuộc hàng top đầu, dáng cao lớn vạm vỡ, khỏe mạnh. Nếu nhà vợ việc gì, chỉ cần gọi một tiếng là mặt.
Trước đó, bà vẫn luôn gả con gái lên thị trấn, ngờ nhà Quang Tông đến xin đính hôn sớm đến thế.
"Thím , cũng cần vội vàng đến thế chứ?" Bà Mã Tuệ dù lòng ưng ý Quý Quang Tông, nhưng vẫn cố giữ vẻ uy nghiêm, liền chậm rãi : "Đại Nha nhà chúng mới mười lăm tuổi thôi mà."
"Mười lăm thì cũng còn nhỏ nữa . ngày xưa bà Mã Tuệ gả về nhà Ái Mộc cũng mới mười sáu thôi." Mẹ Quang Tông : " giờ chúng sống trong xã hội mới, còn chuộng kiểu gả vợ sớm như nữa. Vẫn là đợi thêm một chút thì hơn, ba năm nữa Đại Nha cũng mười tám tuổi, lúc đó thể kết hôn . Thằng Quang Tông nhà mà, dám phét , nhưng nếu về rể thì nhà bà Mã Tuệ sẽ chẳng chịu thiệt thòi gì cả. Sau trong nhà bất cứ việc gì, bà cứ gọi một tiếng, nó lập tức mặt để giúp đỡ."
Nghe đến tiền sính lễ, mắt bà Mã Tuệ sáng bừng lên thấy rõ. Chín mươi chín tệ đó, ngụ ý "trường tồn vĩnh cửu", mong cho tình cảm đôi lứa và phúc lộc bền lâu.
Mã Tuệ cũng , ngày khi Lý Trí cưới Quý Vân Vân, tiền lễ hỏi cũng chỉ mười mấy tệ. Giờ Quang Tông thẳng thừng đưa con chín mươi chín tệ, dĩ nhiên là quá nhiều .
Nếu so sánh với tiền mà Quý Mã Nghĩa "gả" con gái thì vẫn còn ít, nhưng cách Quý Mã Nghĩa là gả con ? Chẳng bằng là bán con thì đúng hơn, khiến bao nhiêu trong thôn thấy mà sởn gai ốc.
Mã Tuệ tuy thích tiền, nhưng bà cũng trọng thể diện. Hiện giờ mỗi tháng Dương Đại Nha mang về hai mươi lăm tệ tiền lương, tiền sính lễ cũng chỉ bằng bốn tháng lương của cô bé. con gái thì gả chồng, giữ mãi cũng .
Nếu giữ , đương nhiên chọn cho con một tấm chồng thật . Giờ trong thôn ít để ý cô con gái đang tuổi trăng tròn của bà, điều đó Mã Tuệ nắm rõ trong lòng bàn tay. thể phủ nhận, chẳng nhà nào đủ điều kiện để so với nhà Quý Quang Tông.
Mã Tuệ cũng lập tức đồng ý, chờ đến khi chồng về cùng thương lượng, lúc đó mới chính thức gật đầu.
Với điều kiện của nhà Quý Quang Tông, mối thực sự hời, chẳng hề thua kém bất kỳ ai thị trấn. Hơn nữa, giờ còn nhận lương từ Quý Kiến Quân, nếu kém cạnh thì cũng chỉ vì là ở quê, còn thì chẳng hề kém đám thanh niên thành thị chút nào.
Gả con gái ở gần như cũng , còn thể tiện bề phụ giúp nhà đẻ, đúng ? Gả xa, chừng cũng thành xa cách.
Cho nên khi cân nhắc một hồi, thậm chí cần đến sự chính thức mặt của lớn bên phía nhà Dương, hai nhà định hôn xong xuôi. Dương Đại Nha cũng về nhà một .
Cứ thế, cô và Quý Quang Tông chính thức trở thành vợ chồng sắp cưới.
Vì Dương Đại Nha mỗi tháng về nhà một , Quý Quang Tông còn đặc biệt mua một chiếc xe đạp mới trị giá hơn một trăm tệ, chỉ để chuyên tâm đưa đón cô .
Những cô gái từng thầm để ý Quý Quang Tông chỉ thể với ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn tiếc nuối. Còn mấy trai thầm thương trộm nhớ Dương Đại Nha cũng chỉ đành lắc đầu thở dài.
Thật hết cách , so với Quý Quang Tông, bọn họ thể sánh bằng? Hiện giờ nhà nuôi lợn nuôi gà, còn đủ các loại khoai lang, lúa mì. Bản cũng tiền lương định trong tay, mỗi tháng bốn mươi đồng, kể các khoản sản xuất phụ khác. Cha chỉ là con trai độc nhất. Vậy thì chẳng , bộ tài sản trong tương lai đều sẽ thuộc về ?
Lấy gì mà so sánh với cơ chứ!