Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 247: Sinh viên có tiếng vùng này
Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:49:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rất nhanh đó, Quý Kiến Quân cũng về đến nơi, mang theo hai cân tôm và hai con cá nheo.
Anh chia một ít, bảo Nhân Nhân mang lên cho bà nội của con bé, phần còn thì họ giữ ăn.
Cá nheo hấp ăn ngon hơn, chấm tương, hương vị tươi ngon khó cưỡng.
Còn về tôm, trực tiếp tôm luộc, cũng là bóc vỏ chấm tương mà thưởng thức.
"Tôm năm nay dễ bán ?" Lúc ăn, Tô liền hỏi con rể.
Quý Kiến Quân cũng giấu giếm bà: "Tôm dễ bán ạ, nhưng hiện tại vẫn còn nhỏ, đến tháng bảy tháng tám mới thể thu hoạch ."
Mấy con tôm hiện tại tuy nhỏ nhưng cũng thực sự lớn. Vì là vợ đến chơi, nếu thì thu hoạch tôm để ăn.
Còn về cá nheo, thì đúng là thể ăn , là phần còn sót từ năm thả xuống, mỗi con nặng gần hai cân.
"Năm nay mưa lũ thế nào." Mẹ Tô .
"Khu vực của chúng , mưa lớn cũng đến mức đáng lo ạ, hơn nữa đập nước mới sửa sang năm ngoái, vững chắc." Quý Kiến Quân trấn an: "Mẹ ăn nhiều một chút nhé, đặc biệt là cá nheo , bổ dưỡng cho sức khỏe đấy ạ."
"Được." Mẹ Tô mỉm .
Còn về Nhân Nhân và Tề Tề, bố bóc vỏ tôm giúp, cả hai đứa ăn ngon lành. Nhân Nhân thích ăn tôm càng, Tề Tề thì cái gì cũng từ chối, nhóc hề kén ăn chút nào, món gì cũng thể cho miệng nhai, nhưng ốm. Chẳng hạn như ăn xong cơm chiều, thằng bé liền chịu yên, trực tiếp lẻn ngoài, còn dắt Đại Hắc theo cùng.
Giờ đây Đại Hắc thể đảm nhiệm vai trò bảo vệ, hơn nữa nó tuy nhech mép cảnh cáo lớn nhưng bao giờ hại trẻ con, chỉ cần chọc ghẹo nó là . Bằng , trẻ con cũng sẽ bộ dạng nhech mép của nó dọa thét.
Nhân Nhân nghịch ngợm như em , ăn cơm xong là con bé liền bắt đầu sách. Dù học nhưng con bé ít chữ, nhiều phép tính cũng thể tự giải .
Đều là các bài tập của lớp một, và cũng bảng phiên âm của lớp một.
Mẹ Tô mà vô cùng hài lòng: "So với mấy đứa nhỏ nhà trai con thì khá hơn nhiều , đám nhóc đó chẳng đứa nào thiên phú học tập cả."
"Để chị dâu cả để mắt nhiều hơn một chút." Tô Đan Hồng . "Chị dâu cả con quan tâm mấy chuyện , chị chỉ mong tụi nó nhanh lớn kiếm tiền thôi." Mẹ Tô .
"Chị bây giờ cũng thiếu tiền." Tô Đan Hồng . Tiền lương mà cả Tô Tiến Quân việc ở đây kiếm , cô cũng từng lấy, đều cho bọn họ tự quản lý. Trong nhà còn đất đai, về cơ bản gì khoản chi tiêu nào lớn chứ?
"Hai vợ chồng họ tính xây nhà lầu, chút tiền đủ?" Mẹ Tô tức giận : "Mẹ thấy hai vợ chồng chúng nó cứ nghĩ vẩn vơ đến mức mê , ngày thường chẳng bao giờ chịu chi tiêu một đồng."
Tô Đan Hồng : "Đây cũng coi như là một lý tưởng."
Trong thôn họ năm nay xây nhà lầu , đó là em trai ruột của nhà trưởng thôn. Anh mở lò gạch nên kiếm tiền, bởi vì hiện tại nhiều nhà đều cần gạch đá, nhà máy của thể là mở cửa đúng thời điểm vàng. Kiếm tiền, thế là trực tiếp xây ngay một căn nhà lầu, giống như kiểu nhà lầu ở trấn bên, cao vút, vô cùng bắt mắt, hơn nữa trực tiếp xây nhà ba tầng, trông đặc biệt hoành tráng. tốn nhiều tiền lắm, bởi vì tự mở lò gạch, thể tiết kiệm nhiều chi phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-247-sinh-vien-co-tieng-vung-nay.html.]
Mà ở trong thôn họ thì nhà cô và nhà em trai của trưởng thôn là điều kiện nhất, nhưng so thì điều kiện nhà cô xếp thứ hai, còn đầu là nhà em trai trưởng thôn. Mẹ Tô đồng tình: "Nhà vẫn còn , mới xây hơn mười năm, còn mới. Hai vợ chồng chúng nó cứ sống trong nhà lầu, gì chuyện dễ dàng như ? Mẹ bảo hai đứa chúng nó lên trấn xem thể mua một cửa hàng để cho thuê lấy tiền thuê nhà, mà chúng nó thẳng thừng từ chối. Mẹ ngỏ ý cho vay tiền, chúng nó cũng nhận."
Tô Đan Hồng mỉm : "Đừng quản bọn họ, dù thì cũng sẽ chịu đói ."
Mẹ Tô cũng khẽ .
Sáng hôm , Tô liền thức dậy sớm để nấu bữa sáng. Tô Đan Hồng cũng dậy giúp. Chờ cả nhà ăn sáng xong, Tô liền dẫn Nhân Nhân và Tề Tề lên núi. "Bà thông gia đến ? Đang cần bà giúp một tay đây !" Hiện tại, Quý quan hệ khá với bà thông gia, cũng còn quá khách sáo nữa, liền kéo bà hái dưa hấu.
Mẹ Tô và Quý việc, trò chuyện phiếm rôm rả. Mẹ Quý đặc biệt thích những câu chuyện như , hai bà cứ thế như chị em thiết.
Đến giữa trưa, khi Tô dẫn Nhân Nhân và Tề Tề xuống núi, cha Quý liền trêu chọc vợ : "Trước hai bà thấy mặt là lườm nguýt , giờ ngoài ai còn tưởng hai bà là chị em ruột đấy chứ." Mẹ Quý cũng khỏi cảm thán, nhớ , bà bà thông gia thế nào cũng mắt.
Ngày , khi gả con gái mà đòi tiền sính lễ lớn đến thế, đúng là bà thông gia dám mở miệng thật. Đặc biệt là khi con gái về nhà, chẳng tác dụng gì, thử hỏi Quý mà vui cho ? Cứ ngỡ lừa gạt, nên bà đương nhiên chẳng thèm cho Tô sắc mặt tử tế.
Tô cũng loại chịu nhún nhường, vì thế hai hầu như chẳng gì để chuyện.
mấy năm nay khác. Sau khi hiểu rõ , bà mới thấy hèn chi thể sinh những đứa con tài giỏi như Tiến Đảng và Đan Hồng. Bà thông gia quả thực tồi chút nào.
Bà thích chiếm lợi lộc của nhà khác, hơn nữa sống tình nghĩa, chuyện trò ngớt cả ngày cũng lặp chủ đề. Mà dù nhắc chuyện cũ, hai bà cũng thích hoài niệm về những ngày tháng qua.
Nghĩ đến mối quan hệ thiết với bà thông gia Tô, so sánh với chồng của Vân Vân, Quý chỉ lắc đầu ngao ngán, gì cho .
Bà và Tô hòa hợp như thế, nhưng bà và chồng Vân Vân cơ hội hòa giải .
Tất cả dựa con gái bà, hy vọng khi sinh con xong nó thể hiểu chuyện hơn một chút. Nếu thì thật sự là khả năng hòa giải, tính tình nhà họ Lý còn quật cường hơn cả Tô.
Mẹ Tô về nhà liền hỏi con gái: "Năm nay thấy chồng của con bé Vân Vân qua đây nhỉ? Năm còn thấy bà mà."
Mùa dâu tây năm nay bà cũng qua đây giúp đỡ, nhưng thấy đó. Lần là mùa dưa hấu cũng chẳng thấy ai tới. lời bà hỏi Quý, mà giữ để về hỏi con gái. "Mối quan hệ của bà với Quý Vân Vân tệ nên tới. Lần tặng chút dâu tây qua, bà ngày hôm liền trả ." Tô Đan Hồng kể. "Không con bé Vân Vân đang mang thai ? Con bé đó vẫn điều gì cả, đến lúc đó ai sẽ chăm sóc nó khi ở cữ đây?" Mẹ Tô liền lo lắng .
"Đến lúc đó chồng cô cũng nghỉ hè , cô cần khác ." Tô Đan Hồng đáp.
Hèn chi Quý Vân Vân mới sợ sệt như . Đã lâu lắm , cô thật đúng là một bước cũng đặt chân về nhà chồng.
"Lý Trí mù ?" Mẹ Tô khẽ thở dài, giọng điệu đầy vẻ bất lực.
"Mẹ cũng ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Đương nhiên , sinh viên tiếng cả vùng mà." Mẹ Tô nhẹ giọng càu nhàu, bà còn từng ý gả con gái cho nhà bán thịt heo họ Lý. Ai dè, cha con bé chỉ cần liếc mắt một cái liền trúng Kiến Quân, cứ thế gán ghép cho .
Tô từng chuyện , vẫn giữ kín trong lòng. Giờ ai cũng gia đình riêng , còn gì để nữa chứ, nên gây thêm chuyện gì cho phiền phức.