Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 236: Đúng là không biết đứng đắn là gì
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc mới cưới , cuộc sống thường ngày sẽ quá dễ dàng, cơ bản là cũng nhiều tiền, trong thôn ít trường hợp như .
Nếu là bình thường, Tô Đan Hồng sẽ nhất định những chuyện cần thiết , nhưng dù cô cũng là mai, thì cô càng vun vén để cả hai trở thành một cặp.
Còn về chuyện hai bọn họ lòng với đối phương thì vốn dĩ còn trong phạm vi suy nghĩ của Tô Đan Hồng nữa . với vẻ ngoài tệ của Quý Ngọc Lan, tính tình cô cũng , mà cô cũng hài lòng cô ở chỗ chính kiến của bản . Cô bày tỏ rõ, nếu cô gả thì cũng sẽ ít khi nào trở về nhà ruột, ba trăm đồng tiền cưới cô cũng sẽ nhận nhiều.
Còn về phần Hứa Hà San ở bên , Tô Đan Hồng cũng quá lo lắng. Tuy rằng chút gầy, nhưng vóc dáng cũng thấp bé, chiều cao cũng tầm một mét tám. Hơn nữa thì cô cũng quá hiểu rõ, tính tình tệ, quan trọng nhất là công việc định.
Trong các tiêu chí liệt kê khi chọn , hạng cuối cùng là hạng chiếm ưu thế nhất.
như hẹn, ngày hôm Quý Kiến Quân liền gọi Hứa Hà San đến. Khi tới còn chút ngượng ngùng, gọi Tô Đan Hồng một tiếng chị dâu sân chẻ củi giúp. Một lát , con gái cũng tới. Quý Ngọc Lan cùng với thím Dương, còn Quý Kiến Quân dắt Hứa Hà San gặp mặt.
Khi trở , mặt đỏ au. Tô Đan Hồng thoáng qua liền là mắt với . Quý Kiến Quân cũng cô một cái.
Tô Đan Hồng mỉm . Quý Ngọc Lan cùng thím Dương đến đây cũng đang đỏ ửng đôi má.
“Ngọc Lan, em cũng gặp , thì với chị xem, em ưng ?” Tô Đan Hồng hỏi.
Quý Ngọc Lan đỏ mặt gật đầu. Cô thấy nọ, làn da chút ngăm đen, thể cao gầy, ánh mắt cũng đầy vẻ lanh lợi.
Lúc , cô phần e dè : "Chị dâu, em sợ ưng em."
Cô chẳng của hồi môn, hơn nữa tiền sính lễ đòi cao đến , bản cô cũng dung mạo thanh tú, tay chân chai sần. "Chỉ cần em ưng thuận thì chẳng còn vấn đề gì nữa," Tô Đan Hồng cũng cho cô một lời an ủi, .
Quý Ngọc Lan ngớ một chút, đó mặt đỏ bừng, ... Anh thấy cô hợp ý ?
"Nếu em đồng ý, thì đến phía thôn, hiện tại đang chờ em. Hai cứ chuyện với , khi quen thuộc và hiểu rõ thì tính chuyện lâu dài hơn." Tô Đan Hồng .
Quý Ngọc Lan khẽ cắn môi gật đầu, đó rời .
Hứa Hà San thật sự đang đợi cô ở đó. Thấy cô đến, khuôn mặt cũng ửng đỏ, nhưng dù cũng là đàn ông, tuổi cũng cứng, cho nên tuy rằng chút hồi hộp và ngại ngùng, nhưng vẫn nên là lên tiếng : "Nếu em về nhà , thì chúng thể tách hộ khẩu ở riêng. Dù cha cũng chỉ mới năm mươi tuổi, vẫn còn khỏe mạnh, nên ít nhất là trong năm năm cần gánh vác. Hơn nữa, dù chăm sóc thì còn một trai, nên chúng cũng cần lo liệu một ."
Quý Ngọc Lan chỉ cúi đầu đỏ mặt, gì.
Hứa Hà San tiếp tục : "Tiền lương của hiện tại là ba mươi đồng, nhưng học theo Trư Mao bỏ tiền mua một chiếc xe đạp , tiền còn đều đưa hết về nhà, nên hiện tại trong tay chẳng còn dư dả bao nhiêu. mà em cứ yên tâm, qua năm, ông chủ sẽ tăng lương cho , một tháng là bốn mươi đồng, đến lúc đó đều giao cho em giữ."
Quý Ngọc Lan lúc cũng đang căng thẳng, tuy rằng còn trẻ trung gì, nhưng chuyện hò hẹn như thế là đầu tiên cô trải qua. Hơn nữa, đối diện cô là một đàn ông, mà đàn ông cũng sắp trở thành chồng cô, nên cô thể bồn chồn cho ?
đó, cô cũng định hình điều , suy nghĩ một lúc, liền thấp giọng : "Em chỉ thể chăm sóc chu đáo việc trong nhà, và... cũng thể sinh con đẻ cái cho ." Dứt lời, mặt cô càng đỏ gay.
câu Hứa Hà San vô cùng mừng rỡ. Anh đưa tay rụt rè nắm lấy tay cô. Thấy cô chỉ cúi đầu mà hề kháng cự gì, liền nắm chặt lấy bàn tay. Anh : "Anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống ấm êm!"
"Ừm, em tin ." Quý Ngọc Lan một cái, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-236-dung-la-khong-biet-dung-dan-la-gi.html.]
Hai trò chuyện tâm tình hồi lâu, đó lưu luyến chia tay .
Khi Hứa Hà San trở , Quý Kiến Quân hỏi : "Nói chuyện ?"
"Tốt... Rất ." Hứa Hà San vẻ ngập ngừng, bởi vì đang mượn tiền.
mà chờ cho cất lời thì Quý Kiến Quân đưa bốn trăm đồng cho , : "Bốn trăm đồng cho vay . Sau khi lương, cứ dành dụm , khi nào đủ thì mang đến trả ." "Cảm ơn ông chủ!" Hứa Hà San giật , đó ông chủ của bằng ánh mắt ơn. "Sau chăm chỉ việc. Đã trở thành gia đình , còn về chuyện kết hôn, hai hãy tự quyết định. tất nhiên ý của là hai lấy càng sớm càng , cũng thể sớm bế bồng con." Quý Kiến Quân .
Hứa Hà San nhận lấy tiền, bẽn lẽn.
Hứa Hà San cũng là việc nhanh nhẹn, ngày hôm dẫn cha tìm cha của Quý Ngọc Lan, ông Quý Mã Nghĩa. Ông Quý Mã Nghĩa liền điều kiện: ba trăm đồng thì đừng hòng chuyện.
Cha Hứa Hà San vốn nóng tính, nhưng vì con trai dặn dò , nên lời cũng nhẫn nại hơn. Tuy , ông vẫn hỏi thẳng: "Làm chẳng khác nào bán con gái ư?!"
Ông Quý Mã Nghĩa đáp : "Nhà nghèo túng, tiền sính lễ cứ xem như bán con gái cũng chẳng liên quan gì tới . Không tiền thì mời cho khuất mắt!"
Trên thực tế, nhà Hứa Hà San cũng ưng ý lắm. Mà cũng nhiều trong thôn xì xào, hỏi cưới cô gái đó?
mà khi thấy Quý Ngọc Lan, đứa con trai , cha Hứa Hà San vẫn gật đầu đồng ý.
Chờ đến tháng Giêng, nhà trai sẽ mang bộ sính lễ còn đến. Hiện tại thì chỉ đính hôn, tiền đính hôn sẽ đưa năm mươi đồng.
Ông Quý Mã Nghĩa cũng gật đầu.
Vì thế, mối hôn sự dàn xếp thỏa. ít trong thôn rõ chuyện đều xì xào rằng Quý Ngọc Lan mệnh , dù yêu sách cao như mà vẫn cưới chồng, xem như nửa đời chẳng còn lo toan gì nữa.
Ông Quý Mã Nghĩa cũng là một cha tử tế gì. Ông coi trọng con trai hơn con gái đến mức mù quáng. Con gái từ tấm bé chăn bò, chăn ngựa, mà hai đứa con trai thì ông nâng niu như báu vật. Chỉ là thời , ít nhà cũng , nên ông chẳng thấy quá đáng, và việc "tống khứ" đứa con gái cũng chẳng chuyện lạ lùng gì.
Tuy Quý Mã Nghĩa là một cha mẫu mực, nhưng theo lời nhận xét của bà con lối xóm, cô Quý Ngọc Lan thật sự hiền thục, giỏi giang. Cô gái quán xuyến việc nhà từ tấm bé, trong ngoài đều tháo vát. Nếu cưới cô về vợ, hẳn là chẳng thiệt thòi chút nào. Kỳ thực, cũng ít nhà dòm ngó cô Quý Ngọc Lan, nhưng vì đòi hỏi sính lễ của Quý Mã Nghĩa quá cao, nên nhiều mối đành bỏ qua.
Thế nhưng, đều thấy chuyện hôn sự giữa Hứa Hà San và cô Quý Ngọc Lan vẻ thỏa. Dù , Hứa Hà San hiện đang công cho Quý Kiến Quân, sang năm lương còn nâng lên tới bốn mươi đồng một tháng. Cô Quý Ngọc Lan cũng chỉ cần ở nhà lo toan việc gia đình, thì cuộc sống của hai chắc chắn thể nào nghèo túng . Chuyện của Hứa Hà San xem như đấy, nhưng Tô Trư Mao thì vẫn còn đang sốt ruột. Nghe phong thanh Quý Kiến Quân giúp tác hợp cho , Tô Trư Mao liền xắn tay áo lên tìm ông chủ của . Quý Kiến Quân chỉ hiền, đáp: "Ta vốn cũng ý định mai cho , để hai cùng gặp mặt. chỉ là cô gái thật sự hợp với . Cậu chờ thêm một thời gian nữa , dù cũng chỉ nhỏ hơn Hà San một tuổi, sang năm cưới vợ cũng tính là muộn, việc gì mà vội vàng đến thế?"
"Tất nhiên là vội ạ! Không vợ tề gia nội trợ, cái tiết trời lạnh lẽo như thế thì chẳng càng thêm hiu quạnh ?" Tô Trư Mao ngừng lải nhải.
"Vậy thì tự tìm ." Quý Kiến Quân nửa đùa nửa thật.
"Việc thì chẳng , vẫn là nên để ông chủ mặt giới thiệu thì hơn." Tô Trư Mao vội vàng .
Quý Kiến Quân bảo cứ chờ, khi nào tin tức sẽ gọi cho . Sau khi trở về, kể chuyện cho vợ , cô cũng bảo: "Chẳng qua là chậm một chút thôi mà, cần gì vội vã đến mức đó chứ?"
"Vội vã cũng là lẽ thường tình, dù tuổi tác cũng chẳng còn nhỏ, nên ôm vợ ngủ là chuyện hiển nhiên thôi." Quý Kiến Quân híp mắt .
" là đắn là gì." Tô Đan Hồng lườm một cái.