Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 235: Chuyện này cũng chẳng cần thiết đến vậy

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngày mai em nhất định sẽ đến!" Quý Ngọc Lan cũng chính kiến riêng, nhận kẹo, thẳng thắn đáp lời cô. Tô Đan Hồng đặt tay cô một viên kẹo, mỉm hỏi: "Em tin tưởng chị ?"

"Chị dâu lòng mai, chắc chắn sẽ tệ mà." Quý Ngọc Lan .

"Nếu thì chắc chắn chị chẳng mặt giới thiệu . Nếu em tin chị, còn gọi chị một tiếng chị dâu, chị cũng cặn kẽ cho em , mà chị giới thiệu cho em tên là Hứa Hà San, sống ở thôn Đại Oa. Anh vượt qua kỳ thi lái xe nên bằng, thường xuyên lái xe phụ việc cho nhà chị, ngoài những công việc khác cũng đều , là một chăm chỉ. Chị chỉ cần kết hôn sẽ cho ở riêng, cho nên khi em và cảm thấy hài lòng thì thể mái nhà riêng của . Mà lương tháng của Hứa Hà San năm tới sẽ nâng lên bốn mươi đồng, còn cơ hội tăng thêm nữa. Về mặt kinh tế, đủ sức lo cho gia đình, ngoài còn chút dư dả riêng. Đó chỉ là thu nhập mắt thôi, chị cảm thấy cũng tồi, Kiến Quân cũng thấy tệ, cho nên bọn chị mới giúp tìm mối."

Tô Đan Hồng tỉ mỉ kể rõ cho Quý Ngọc Lan.

Quý Ngọc Lan chút đỏ mặt, nếu cô gả về bên đó thì sẽ chủ căn nhà, điều đó quả thực . mà... Quý Ngọc Lan chút do dự.

" mà cái gì?" Tô Đan Hồng hỏi cô.

"Cha của em yêu cầu tiền sính lễ là ba trăm đồng." Quý Ngọc Lan cắn nhẹ môi .

"Nhiều đến ?" Tô Đan Hồng giấu nổi vẻ sửng sốt.

Quý Ngọc Lan gật đầu lia lịa, gương mặt thoáng nhợt nhạt. Ba trăm đồng, đây quả thực tiền nhỏ, bình thường cũng chỉ mấy chục đồng, cao lắm cũng chỉ đôi ba trăm đồng. nhà cô quá túng quẫn, chỉ mong chút sính lễ để gia đình dư dả hơn đôi chút.

Tô Đan Hồng trầm ngâm gì.

Số tiền sính lễ như thật sự cao. Phải rằng khi Lý Trí lấy Quý Vân Vân, sính lễ cũng ít, nhưng cũng tính toán chuẩn mực, cho nên cũng chỉ mỗi bảy mươi đồng thôi.

mà cha Quý chẳng nhận một đồng nào, bộ đều đổi thành mấy món đồ dùng thiết yếu, nhưng cho ít quà cưới.

"Xem , Quý Ngọc Lan cũng chẳng nhận nửa sính lễ. Nhà cô nhiều tiền như , thế thì nào còn gọi là gả con gái nữa, rõ ràng là bán con gái ! Chị cũng thích chuyện của nhà khác, nhưng tiền sính lễ là ba trăm đồng như thì em cũng tỏ thái độ cho chị xem." Tô Đan Hồng : "Em cũng thể để cho bên nhà trai chỉ vì lấy một vợ mà trở thành kẻ táng gia bại sản, còn gánh thêm cuộc sống ở bên vợ đúng ?"

"Chị dâu, chị đừng lo... Chuyện , như em , con gái gả ngoài như bát nước đổ . Tiền sính lễ ba trăm đồng cũng tựa như bán con gái , nếu trở về thăm nhà thì cũng chỉ dịp năm mới, ngoài thì cũng sẽ về nhà đẻ nữa, cũng sẽ mang bất cứ thứ gì từ nhà chồng về nhà đẻ." Quý Ngọc Lan khẳng khái . "Được , chị ." Tô Đan Hồng gật đầu đáp.

Sáng gặp Quý Ngọc Lan, đến chiều Tô Đan Hồng cùng thím Dương đến nhà đẻ của thím để gặp cháu gái họ.

Cô gái đó tên là Lý Tiểu Vũ, cũng là con gái xuất từ gia đình nghèo khó, so với Quý Ngọc Lan cũng khác gì mấy. khuôn mặt của cô gái phần sắc sảo hơn, chỉ điều là vì bươn chải việc đồng áng nhiều, làn da nắng gió cho đen sạm, che vẻ vốn .

Tô Đan Hồng cũng rõ Lý Tiểu Vũ vì thím Dương qua từ , cho nên cũng do dự mà thẳng vấn đề.

Tuy giống như Quý Ngọc Lan, Lý Tiểu Vũ cũng đến tuổi cập kê, nhưng một cô nàng như , chẳng hề tính toán gì cho duyên phận trăm năm của ?

Gia cảnh của cô cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, nhưng mà phía bên Lý Tiểu Vũ mạnh dạn thẳng như Quý Ngọc Lan, chỉ đòi hai trăm đồng sính lễ, so với Quý Ngọc Lan thì ít hơn một trăm đồng. Tô Đan Hồng chỉ mỉm , đặt mấy viên kẹo hình thỏ tay Lý Tiểu Vũ cáo từ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-235-chuyen-nay-cung-chang-can-thiet-den-vay.html.]

Thím Dương thấy , chỉ thở dài: "Con bé , bà cô dặn cháu , lấy chồng là lo cho nhà chồng, còn cứ mãi nghĩ đến nhà đẻ thì mà yên ?"

Lý Tiểu Vũ vẫn còn mơ mơ màng màng, ngây ngô hỏi : "Bà cô , ý của chị dâu là gì ạ?" "Đừng suy nghĩ nhiều nữa, mau trở về , mà mang theo nửa cân thịt về sủi cảo ăn ." Thím Dương đưa cho cô một miếng thịt lợn buộc bằng rơm.

Mấy miếng thịt lợn cũng là Quý Kiến Quân biếu đấy.

Lý Tiểu Vũ cảm thấy , nhưng vẫn chẳng hiểu lẽ gì. "Không cháu , chỉ là hợp duyên thôi." Thím Dương thở dài .

Sau khi bọn họ rời , nụ của thím Dương cũng nhạt dần. Cũng may là thím mặt Đan Hồng mạnh miệng như , chỉ là ngờ tới cháu gái họ dạy dỗ thành như .

Thím Dương nhẩm tính, hai trăm đồng tiền sính lễ, là khoản tiền nhỏ? Nếu cứ mãi cung phụng nhà đẻ như , chẳng cưới cô về, cũng đồng nghĩa với việc cưu mang cả một gánh nặng từ gia đình họ ngoại, nhất là khi bên đó còn trai cả nữa?

Ai mà phúc phận lớn lao đến thế mà hưởng đây?

Thím Dương nghĩ , liền tìm đến Tô Đan Hồng, : “Cháu ít hoành thánh, là kiểu miền Nam đó, lát nữa thím về nhớ mang ít về ăn thử nhé.”

“Vậy cũng .” Thím Dương đáp, tiếp lời: “Chuyện của Tiểu Vũ, Đan Hồng cháu cũng đừng quá bận tâm. Thím thấy Ngọc Lan cũng tồi, chăm lo chu đáo cho nhà chồng lắm đó.”

“Vâng.” Tô Đan Hồng chỉ gật đầu khách sáo.

hài lòng về Lý Tiểu Vũ nghĩa cô , chỉ là Lý Tiểu Vũ hình mẫu cô tìm cho Quý Kiến Quân. Tô Đan Hồng mong tìm một con gái thể dốc lòng vì nhà chồng, chứ một tâm trí cứ chia đôi. Cô khác bất hiếu với cha ruột, nhưng nếu bản cuộc sống , chỉ cần thi thoảng biếu xén chút quà về nhà đẻ thì cũng là tròn chữ hiếu .

Bởi vì truyền thống nơi đây vẫn luôn trọng nam khinh nữ, từ nhỏ con gái chịu nhiều thiệt thòi trong gia đình. Nếu cho ăn uống đầy đủ đến lớn, học hai ba năm là may mắn, đa phần đều từng cắp sách đến trường, giống như Quý Ngọc Lan, chỉ học đầy một năm.

con trai thì khác. Họ thể thoải mái đến trường, trừ khi bản còn học nữa, nếu thì vẫn sẽ tạo điều kiện để học tiếp.

Thế nên cũng thể trách những cô con gái, từ nhỏ luôn hiếu thảo. Cho dù xuất giá thì tâm ý cũng chỉ còn dành cho việc chăm sóc cho gia đình nhỏ của , nhưng ở nhà ruột, những trai hoặc em trai vẫn thể theo thói quen mà lợi dụng họ, thì họ cần cô để gì? Quý Ngọc Lan rõ ràng là cũng tâm tư , còn hai em trai, tuổi cũng nhỏ. Khi cô kết hôn và vẫn còn sống trong nhà ruột thì nhiều việc như , cũng đủ đúng ? tiền sính lễ còn đòi ba trăm đồng, tiền nhà chồng đều gom hết, cô còn thêm gì nữa?

Còn Lý Tiểu Vũ bên còn một cả, một đứa em trai mười tám tuổi, nhưng cô vẫn hiểu rõ đạo lý , vì Tô Đan Hồng nghĩ là sẽ mai cô . Chờ khi Quý Kiến Quân trở về, Tô Đan Hồng liền đem chuyện kể cho .

Quý Kiến Quân : “Vậy để gọi Hứa Hà San đây cùng cô xem mắt.”

“Thế còn Tô Trư Mao thì ? Không thì nhờ giúp thử , ?” Tô Đan Hồng . Tô Trư Mao là sống trong thôn của cô, vốn dĩ cô định giới thiệu Lý Tiểu Vũ cho , nhưng hiện tại cô đổi ý và sẽ giới thiệu cô cho nữa.

“Được , chờ đến năm mới, chúng sang đó hỏi một chút. Bất quá nếu Hứa Hà San và Quý Ngọc Lan thành đôi, thì tiền sính lễ sẽ cho mượn .” Quý Kiến Quân .

“Cứ cho mượn hẳn bốn trăm, dùng một trăm đồng đầu tiên để định cuộc sống, để cho trả từ từ là .” Tô Đan Hồng .

Loading...